Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân - Chương 25:nàng có cảm giác tức giận một người
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân


Chương 25:nàng có cảm giác tức giận một người


*Choảng…*

Theo tiếng động phát ra kia, mọi người cùng quay đầu nhìn theo, đó là… nàng.

Hắn đột nhiên có chút lo lắng, bất an, bây giờ hắn cuối cùng cũng hiểu được cảm giác bị nương tử bắt gặp bản thân ôm ấp nữ nhân khác như thế nào rồi. Không khí của mọi người đột nhiên im lặng, hướng mắt về nàng và hắn.

Lúc này chỉ có Kim Giai Nhân và nha hoàn kia là vẫn chưa hiểu chuyện mà hóng hách nhìn nàng:

“Chỉ là một dĩa đồ ngọt cũng không lo xong, Tề ca ca à, để người ta giúp huynh trừng trị nha hoàn này nha~ “- Kim Giai Nhân theo giọng điệu đó mà nũng nịu ôm lấy hắn, nàng sau đó liền bi thương nhìn hắn lại thấy hắn đang bất động nhìn nàng, thật là không đẩy nữ nhân đang nũng nịu đó ra.

Nàng… tức giận.

“À! Tề tướng quân, không lẽ Tề phu nhân lại không đi theo người đến đây sao?”

“Ây da, Tiểu Mai à, ngươi thật là, dù sao người ta cũng là thiên kim nhà giàu, làm sao lại chịu cực khổ mà đến đây cùng huynh ấy được chứ? Huynh nói đúng không, Tề ca ca? “- Kim Giai Nhân là do chưa biết chuyện nàng và hắn sớm đã làm lành sinh con, vẫn nghĩ rằng hắn đối nàng còn ghét bỏ mà bày đặt lên giọng, trong lời nói vừa có ý muốn trách rằng nàng là người không tốt gì, vì được nuông chiều từ nhỏ không biết cực khổ như bao nàng tiểu thư khác nên sẽ không chịu cùng hắn ra vùng biên cương xa xôi này mà ở lại, còn có ý sâu xa hơn chính là nàng ta lại vô cùng tốt đẹp, còn nghĩ đến hắn nên mới đến đây, cùng hắn chịu khổ.

Nàng đối với nữ nhân này đơn giản chỉ là có thể phán rằng… nàng ta thật tàn độc!

“Muội im đi, muội lấy tư cách gì mà phán xét tẩu tử hả? “- Chu Thiên lúc này có lẽ đã hiểu được lý do nàng lại có mặt ở đây mà đem bánh, liền muốn cho nàng hiểu được đối với Kim Giai Nhân nên cẩn trọng như thế nào

“Vậy huynh lấy tư cách gì mà phán xét ta? Đệ phu của ả? “- nàng ta buông hắn ra, bước đến nhìn Chu Thiên

“Ta là thấy muội quá đáng rồi đó!”

“Hứ! Vậy ả dám ra sống ở cái nơi này sao? “- nàng ta còn đắc thắng cho rằng bản thân đã nghĩ đúng

“Đúng, tẩu ấy đang sống ở đây!”

“Ồ, không ngờ a! Nhưng mà vậy thì sao chứ, Tề ca ca sẽ để ý đến ả sao?”

“Còn hơn cả để ý, chẳng phải huynh ấy cũng đang vô cùng khó xử muốn tìm cách giải thích với nương tử của mình sao? “- Chu Thiên lúc này liền khó chịu nói thẳng ra.

Thật lòng là vậy, bản thân hắn đang vô cùng lo sợ không biết phải giải thích thế nào với nàng khi mà nàng nhìn cũng nhìn thấy, nghe cũng đã nghe thấy cả rồi….

“Vậy ả ta đâu nhỉ? “- Bỗng lúc này bảo mẫu liền bế Thiên Mĩ ra đưa cho nàng

“Phu nhân, tiểu thư quấy khóc đòi người! “- nàng lúc này liền đón lấy Thiên Mĩ, con bé liền dừng không khóc nữa.

Lúc này tất cả mọi người trong đó có cả Kim Giai Nhân và Tiểu Mai kia nhìn thấy, trố mắt lên kinh hãi, bất ngờ…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN