Tiểu Thư Siêu Quậy - Chương 5: Kết Thúc Quá Khứ_ Hận Thù Chôn Vùi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Tiểu Thư Siêu Quậy


Chương 5: Kết Thúc Quá Khứ_ Hận Thù Chôn Vùi


-Mày là….. Trent….-winner gằng giọng
– Thì sao?- trenter nhếch mép
-Vậy…chắc mày…là Korn hả?- Win quay sang Korn, chính xác là nhìn 2khẩu súng lục dưới bụng cậu
Đám đông nhào nháo cả lên, lại bất ngờ khác, không những là trent mà còn có Korn. Vậy chắc không đoán cũng biết, hai người còn lại là…
– That’s right (chính xác)- korn trả lời
Máu Winnet bắt đầu nóng lên, chỉ tay sang trái..bắt đầu để ý thanh kiếm Nhật dắt phía trong áo jakling
– Mày…là Jakl???
-…- jakling im lặng đồng nghĩa cho việc thừa nhận
Nhìn về phía thân ảnh cuối cùng_thân ảnh phía sau Jakling
Giờ win mới để ý….
Mái tóc nâu đặc trưng không thể giấu nỗi trong màn đêm, chiếc khuyên tai kim cương trắng đơn điệu không bao giờ lỗi thời. Dáng đứng hiên ngang không ai sánh bằng được…quá quen thuộc….đây mà
Thật đáng tiếc
Giờ winner mới nhận ra, tự trách mình quá ngu. Sao lại sơ suất như vậy chứ .
Ch* chết
– Thằng kia…quay mặt lại đây……..-win
-….- im lặng
– Nè…thằng kia…điếc à?
-…-im lặng
-… Mày nghe tao nói gì không, thằng ch*___-winner dường hét lớn

1s
2s
3s

– Từ khi nào mà mày dám ra lệnh cho tao thế?!???
Hắn từ từ quay người lại như đáp ứng mong muốn của kẻ ngông cuồng vừa gọi mình….
Bóng tối bao trùm cả màn đêm tĩnh mịch, ánh trăng le lói, quá yếu ớt không đủ thắp sáng cả bầu trời rộng lớn………..nhưng nó cố gắng chiếu rọi vào 2thân ảnh nam nhi nào đó… Đang nhìn nhau…

Một thân ảnh với đôi mắt rực lửa câm hờn như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

Một thân ảnh với đôi mắt lạnh câm lãnh đạm dấy lên chút thù hận…

Korn nhìn hắn, ánh mắt pha nét cười:
– Lúc nào cũng dành màn hay nhất.

Trent thì vô tư lôi cái hột quẹt Zipbô ra nghịch, bật tắt, bật tắt, bật rồi tắt,…
Chợt buộc miệng
– Màu mè quá!

Jakling giương ánh mắt đầy bất lực nhìn thằng bạn thân, lẩm bẩm
– Dựa mỏi cả lưng(><)
Câu nói chẳng đâu vào đâu của anh thực sự rất ngớ ngẩn, anh đang che che giấu một ẩn ý sâu xa nào đó trong lòng, hiện rõ mồn một trên đôi mắt anh…..đôi mắt lạnh lùnh nhưng chất chứa một kí ức đau khổ…….
……………………
. ………………
……………
………..
………
……

..
.
3tiếng trước
Bốn chiếc moto phân khối lớn đang lạng lách trên đường với tốc độ cực “khủng”
2con suzuki GSX R750 và con Ducati 1299 dẫn đầu phía trước…
Sát phía sau là con Lamborghini Aventador chạy song song với con Suzuki haysabusa.
-Mày nên ở nhà.- Lâm vừa nói(gọi tên nha) vừa điều khiểu Lamborghini Aventador.
– Gì~ nói lớn lên- Hắn ngồi trên Haysabusa vờ không nghe thấy.

– Tao biết mày nghe mà!-Lâm nhàn nhạt trả lời

-….

– Đừng đi…-Lâm

– Lí do?- hắn

-….tao không muốn mày gặp nguy hiểm-Lâm

– Chọc cười tao đó à?

-….

– Sao biết chuyện của tao?-hắn

– Mày chạy chậm quá- Lâm

– Đánh trống lãng à?-hắn

– …không thích trả lời.-Lâm

– Thằng điên…-hắn

(T/g: 2cha này nói chuyện không đâu vô đâu hết vậy trời. Tgiả ứ hiểu Π_Π
Lâm:muốn chết?
T/g: dạ…dạ hông
Hắn: biến
T/g: dọt lẹ
~~)
Tiếp tục câu chuyện…….
– ….tao muốn mày tha cho nó…-lâm

– Thằng Kef???-hắn

-…

-…. Không…..-hắn gật đầu nhưng lại trả lời “không”

– Tại sao?

-vậy sao mày muốn tha cho nó

– Lí do riêng

-.ha…

-….

-…tao chưa nói hết câu-hắn nhếch môi

-…??!

– không….cần mày nhắc-hắn

-hửm?-lâm
-…

-Vì????

-….lời hứa..
Lâm nhìn hắn, cười chua chát…
Hai con môtô haysabusa và Lamborghini vựợt mặt 2chiếc suzuki GSX R750 và ducati 1299
Và rồi bốn chiếc siêu xe chạy song song nhau cùng tăng tốc đến một nơi nào đó, không ai biết, không ai hay….
Hiệt tại
– Lâu rồi không gặp…-hắn nhếch mép, câu nói pha chút bông đùa
– …….đúng. ……là …….là mày- Winner gằng từng tiếng, ánh mắt chứa vài tia chết chóc
-Khoẻ không??
– ….vẫn cách nói bẩn thỉu đó…….
– Cảm giác gặp lặi tao thế nào??-hắn lại tiếp tục
-…tao…ư??…à, RẤT-VUI-ĐÓ-win cố nhấn mạnh ba từ cuối
-….
-Mày…tao đã tìm mày khắp nơi đó. Boss’s Bon-Rum

-…tao đã ở đây rồi, hoàn thành tâm nguyện rồi chứ-hắn nói. Môi hơi cười

-………ừ…rất sướng…khi gặp mày…..Haller

-… Khoé môi hắn hơi giật giật…Con người trước mặt hắn……”.thật đáng thương.”……………

– Kif…….-hắn cất tiếng

– Câm…..-winner liền hét to

-….

– Câm ngay đi.

Một con sói non như điên loạn lao về phía một con sói khác…
Win dùng một cú đấm thuận tay phải đấm vào mặt hắn , lực rất mạnh
Đáng tiếc, hắn chỉ giơ một tay trái chỉ giơ tay trái chặn ngay đòn đánh dễ dàng.
Ngón trỏ tay phải ngạo mạn, khều nhẹ lên mu bàn tay Winner ra ý thách thức
Không dừng lại ở đó, win tung cú đá karatedo từ chân phải hướng đến đỉnh đầu của hắn, hắn nghiêng người về sau thành một đường chéo song song với chân winner(// như vầy nè)
Tiếp đến, winner hạ cánh chân xuống định bổ vào vai hắn. Nhưng lại thất bại hắn lách người sang phải né được dễ dàng.
Hằn nắm lấy tay phải winner, khoá tay lại, mất đà không phòng thủ winnet khụy gối đau đớn
-Aaa…..
-Khi dùng lực ở chân tay sẽ giảm lực, tay mày lại bị đối thủ giữ chặt, bé khoá là quá dễ dàng….-giọng hắn đều đều như không
-Im đi, thằng chó…Aaa-winner la lớn. Hắn liền bóp sâu tay winner là anh vô cùng đau đớn
– Tao ghét nhất lải nhải…..-hắn nhíu mày nói
Dù đang bị bẻ tay lưng quay mặt với hắn nhưng winner cảm nhận được cái hàn khí từ mắt hắn, nó khiến win run sợ, vẫn cải cảm giác đó, dù….nhiều năm, đã là kẻ thù không còn là tai sai của hắn nữa nhưng nó vẫn còn,…….cảm giác run sợ này vẫn còn……tại sao? Winner không thể chấp nhận được…
Buông tay win ra, hắn bỏ tay vào túi quần…ung dung đứng đó. Winner đứng dậy quay mặt lại, đầu óc hỗn loạn, trừng mắt nhìn hắn! Thở hồng hộc….
Phía bên ngoài, 2chàng trai đứng quan sát 2chàng trai, một chàng trai ngồi bệch dưới cỏ nghịch bật lửa cạnh 2chàng trai đó. Cả 3 điệu bộ ung dung…
.Đám người còn lại rơi vào trạng thái bất động. Được chứng kiến một màn võ thuật đẹp mắt, được xem một vỡ kịch mèo vờn chuột không cân sức và được bao trùm bởi hàn khí dầy đặc từ 5con người……nào đó…
-Mày….mày hại chết kif chính mày…chính mày……..-giọng winner câm thù. Lắp bắp chứa tia đau khỗ ngập tràn
-…….không phải tao…-hắn trả lời
-…/im đi! Đừng có ngụy ngôn, chính mày….chính mày-như một gã điên gào thét, winner thực sự mất hết lí trí
-…phát súng đó…..-hắn bỗng dừng không nói nữa. Tay vo chặt thành đẩm
-…AAAaaaaaaaaaaa…………..
-….
-…Mày.. Hung thủ giết người, mày giết cô ấy……
-Kef……..
– . đừng có gọi tao bằng cát tên bẩn thỉu đó-winner gằng giọng
-CHÓ…..tao nhịn đủ rồi, thôi đi- Bỗng nhiên hắn gằng giọng
-…
-….
Một cơn gió lùa qua trong đêm, hất mái tóc hạt dẻ về phía trc mặt hắn
-…Kif…… .đang nhìn mày đó-ánh mắt hắt vô hồn hướng theo làn gió
-…Gì-win giật nảy người
-…kết thúc ở đây đi…..
-Im….đừng có giả vờ cao thượng, hồm nay tao sẽ sống chết với mày,sẽ trả thù cho cô ấyyyyyyyy
-…nếu mày muốn….thì tùy
-…đứng đó làm gì nữa, sợ bốn thằng này á. Xông lên cho taoooooooooo- quên mất mục đích trận chiến hôm nay…winner như điên loạn. 300tên nghe đại cao gọi liền lao vào cuộc….lao thẳng về 4chàng trai tuấn tú….
-Chết tiệt đành vậy….korn nhếch môi
-Khởi động buổi tối nào…-trent đứng dậy
-Nghiêm túc đi.. -Jakling nhíu mày
-Ok….ok…… Sếp- Korn nháy mắt
Một trận chiến không cân sức diễn ra giữa đêm tối……..trong đó ngoài những tiếng la hét đánh đấm rên rỉ, nổi trội nhất là bốn âm thanh rất riêng biệt:
*Đoàng đoàng* tiếng từ những khẩu súng lục đến súng khẩu súng hạng nặng liên tục vang lên…
*Vút vút* những con dao găm nhỏ liên tiếp được phóng ra
* keng, keng* tiếng đao khí chạm nhau nghe sởn cả tai
*phập phập* tiếng những vật nhọn liên tiếp đâm vào thân người…
Cảnh tượng thật rùng rợn…
1h00′
Mọi người đều đang chìm trong giấc ngủ, sân cỏ xxx lại rạo rực đầy tiếng động kì lạ…..la hét rên rỉ cầu cứu vang lên….quả thực hãi hùng…
Thân ảnh cuối cùng ngã suống từ viên đạn khẩu súng lục của korn….sau trận chiến chỉ còn lại 4thân ảnh trụ lại được…vẫn ung dung, vững vàng và ngạo nghễ….
Cách đó không xa, một thân ảnh khác ngã quỵ đang cố gắng gượng dậy bằng đôi chân đầy thương tích, máu me của mình….
Hắn tiến lại gần winner, đôi mắt lạnh câm không cảm xúc…korn, trent, jakling đứng phía sau hắn quan sát
Tiến lên một bước, winner lại thụt lùi một bước, tiếng lên một bước, winner lại lùi một bước, đôi chân đau phản bội chủ ngã quỵ xuống nền cỏ…..
“Lại thua rồi, thua rồi, lại thua hắn nữa rồi…cả đời này….hắn luôn thắng mình…đời khốn nạn thay”
Hắn vẫn tiếp tục tiến, winner lết ngược về sau, cứ tiếp tục tiếp tục cho đến khi winner chạm người vào một gốc cây to giữa sân,…hắn dừng bước, 3chàng cũng đã đi đến đứng cạnh hắn…tay be bét máu, châu bị thương sâu, không còn đường lui! Win nắm chặt 2tay, vò thành đấm:
– Khốn! Giết thì cứ giết_gằng giọng
-…mạnh miệng nhỉ-hắn cười khẩy
-Nói nhiều! Ra tay đi…
Từ trong túi áo jacket, hắn lấy ra một cầy dao găm 10cm, chuôi dao đen, lưỡi nhọn, trên đó có khắc từ *Die* ( Die_Dying là thể nguyên mẫu của dying:cái chết là kí hiệu của bang) để nó ngang tầm mắt, khẽ liếc ngang lúỡi dao và………Phập!!!
Winner khẽ cắn môi, nhắm mắt “đón nhận” lấy cái chết….
…..nhưng
Sao không đau?
Lạ thế?
Chỉ một chút ran rát phía cổ trái…
Khẽ mở mắt ra, hắn lạnh lùng khoanh tay trước ngực, 3chàng trai phía sau im lặng nhìn….win sửng sờ….ngạc nhiên………
Cây dao phóng dính vào thân cây win tựa vào, sượt ngang cổ, rớm máu…
Chỉ là phóng cảnh cáo
– Sao không…..giết tao?
Hắn cười nhạt, đôi mắt lạnh câm, chứa tia chân thành
-……..lỡ hứa với Kif rồi- nhàn nhạt đáp
-..Cái gì???-winner bất động
“Đừng giết Kef…xin anh”
Một Câu nói vang lên dăng dẳng bên tai win…à không Kef. Kef bất động nghe hắn dứt câu….
– Tao chỉ hứa với Kif đúng 1lần thôi, không có lần hai. Tốt nhất là nên đi khỏi tầm mắt tao….- hắn quay lưng bước đi korn, trent theo sau bỏ lại winner tiu ngỉu ngồi đó
-còn nhớ tôi chứ?!-một giọng nói trầm ấm vang lên
Kef giật mình liền ngước mặt lên và
…..là Jakling
– cậu?-kef nhíu mày
-Anh nhớ tôi chứ- jakl điềm đạm hỏi
-Gì?……..cậu…..không lẽ-hình như kef nhớ ra được điều gì đó
– Dương Minh Lâm…..cha tôi là Dương Minh Hải, mẹ tôi Lâm Thu Hà, biết chứ?- Lâm nhàn nhạt hỏi
-Cậu là…..em họ tôi…?
– Xem ra cũng có chất xám
– …. Gì?
– Về giúp dì tôi vớt vác cái công ty khỏi con hồ ly tinh kia di, đừng có lông bông ở đây nữa??
– …..tôi……
-Cậu thừa biết chuyện đó thằng Minh. ………. không có lỗi mà…..
-……..
– Cherra đã đặt vé vào 3h, đi đi…….. và để lại cái mớ thù hận vớ vẩn này ở lại…..
Nói rồi Lâm quay lưng bước đi, để lại ai đó với nỗi đau dâng trào…
Nhật Minh, hắn không có lỗi…
Biết chứ…….. biết điều đó chứ, quá rõ là đằng khác………………..chỉ là…………………………………………..không chấp nhận được sự thật……
Mưa…mưa trút xuống…mưa trút xuổng đêm nay…..nơi này….
Rửa sạch mọi cặn bã, máu me, tội lỗi nơi đây…..
Có chàng trai nọ ngồi bệt dưới gốc cây mặt cho làn mưa ướt đẫm thân hình, hồi tưởng về những kí ức xưa…..về một người con gái nào đó……..mái tóc đen ống ………nụ cười toả nắng……….
Những làn nước nóng hổi trên khoé mắt chực tuôn trào, hoà vào làn nước mưa lạnh tanh trong đêm tối lạnh lẽo….
Khóc…
Con trai khóc………..liệu có quá yếu đuối không……?!
Không….
Nếu đó là khóc cho người mình yêu!!!
Từ xa xa, cô gái ngồi trong con Audi xanh dương quan sát mọi việc. Môi khẽ cười:
– Thú vị thật!!!
Từ đây….kết thúc tội lỗi của quá khứ……bắt đầu 1hiện tại……

O.s

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN