Trường Học Phép Thuật - Magic School
Chương 20
Một công thần tung đôi cánh đen của mình bay lên, gây sự chú ý cho học sinh dõng dạc đọc lệnh
– Thế giới phép thuật của chúng ta đang đứng trước nguy cơ bị hủy diệt, chắc hẳn ai cũng đều biết rằng một khi Quỷ chủ xuất hiện thế giới sẽ lâm vào hiểm họa. Nay, trước sự nứt vỡ của thanh kiếm băng, nữ thần kêu gọi mọi người dân cùng chung sức chống lại lũ quỷ và học sinh trường Magic sẽ nhận trách nhiệm bảo vệ cung điện khỏi sự xâm lăng. Chỉ cần lơ là, Quỷ chủ sẽ chiếm đoạt cung điện bất cứ lúc nào như thế ta chẳng khác nào rắn mất đầu, khó lòng giữ được thế giới. Vì vậy, trách nhiệm của chúng ta vô cùng lớn lao. Ta mong tất cả hãy góp sức mình vào trận chiến lập lại hòa bình thế giới_ dứt lời, công thần từ từ hạ cánh rồi bước vào trong.
Nghe được tin Quỷ chủ xuất hiện, học sinh ai nấy đều lo lắng. Những cuộc bàn tán sôi nổi cứ diễn ra phá vỡ bầu không khí của cung điện cách đây vài giờ – một không khí căng thẳng, lo lắng.
– Joy, cậu làm sao thế?_ thấy nó cứ đứng trơ ra 1 chỗ, mắt không rời khỏi cung điện Musa lo lắng hỏi
– Rất quen, mình đã từng thấy nó_ mỗi từ phát ra là một bước chân tới với cánh cửa cung điện. Nó giương mắt nhìn tòa lâu đài nguy nga tráng lệ, có một cái gì đó thôi thúc nó bước vào bên trong tòa lâu đài ấy. Nó không còn kiểm soát được mình nữa, đôi mắt xám vô hồn, đôi chân chủ động bước đi cứ thế cánh cửa lại gần với nó hơn. Nhưng nào có dễ như vậy, vừa bước đến bậc thang, binh lính hoàng gia lập tức chĩa mũi giáo về phía nó.
– Người ngoài không được bước chân vào trong cung điện mà không được sự cho phép_ lính hoàng gia nghiêm nghị nói
Những lời nói đó nó đều bỏ ngoài tai, mặc cho mũi giáo đang chĩa về mình, nó vẫn cứ bước tiếp đến cánh cửa.
– Cô gái, hãy rời khỏi ngay nếu không muốn bị thương_ đó là một lời nhắc nhở mang hàm ý đe dọa
Nó vẫn thế, bỏ câu nói của lính hoàng gia ngoài tai, tự mình bước tới cánh cửa cung điện.
– Cô muốn tạo phản ư?_ lần này không còn là lời đe dọa nữa, lính hoàng gia lập tức xông lên cầm chặt cây giáo chĩa mũi về phía nó mà đâm.
Cộp…. cộp…. cộp
Rầm… rầm…. rầm
Tiếng bước chân của nó chậm rãi từng bậc, từng bậc một trái ngược hoàn toàn với những tiếng bước chân nhanh chóng, khẩn trương đang lao về phía nó
1 bậc…. 2 bậc…. 3 bậc…..4 bậc….. Binh lính hoàng gia đã ở trước mặt nó, họ chuẩn bị xử tử kẻ có ý định xâm phạm cung điện
– A dừng lại đi…._ Musa la lên, lao nhanh tới nấc bổng nó lên không trung
– Cô làm gì vậy_ tự nhiên Musa chen vào, lính hoàng gia nhanh chóng tung cánh bay lên chĩa thẳng mũi giáo về phía Musa nói
– Xin các vị bình tĩnh, Joy không cố ý làm vậy đâu. Đúng không hả Joy_ Musa hoảng hốt lên tiếng giải thích, rồi cúi mặt xuống nói với nó để chứng minh nó là thật
– Có vẻ cô ta sợ quá sỉu rồi. Phiền cô giao cô ta cho chúng tôi, nếu kháng lệnh buộc phải bắt cô theo cùng_ nghiêng mặt nhìn nó, nhận ra nó đã bất tỉnh từ lúc nào rồi, lính hoàng gia liền ra lệnh bắt giam nó.
– Nhưng mà….._ Musa còn lưỡng lự không biết phải xử lý ra sao
Thấy Musa trần trừ, lính hoàng gia hất mặt ra lệnh cho lính hầu bắt lấy nó giam vào nhà lao. Nhận lệnh, lính hầu liền bắt trói nó từ tay Musa rồi nhanh chóng giải đi. Musa vẫn còn bàng hoàng không biết mình đã làm gì chỉ biết đứng lơ lửng trên không trung.
Huýt… huýt…. huýt… Tiếng còi vang lên, tất cả học sinh tập trung lại thành hàng lối nghe theo chỉ dẫn của giáo viên. Hiện giờ ai cũng lo sợ không biết mình có làm được không, họ đang tự hào khi mình sắp cống hiến cho thế giới, họ sắp được hi sinh vì thế giới tươi đẹp.
– Mọi người tập hợp_ đứng trên đỉnh tháp, nơi có một chiếc chuông lớn Kid hô to
Tất cả đều quay về hướng phát ra tiếng nói
– Nhân danh hoàng tử của Thế giới phép thuật, ta yêu cầu tất cả những người có mặt tại đây hãy ra sức bảo vệ cung điện một cách chặt chẽ bởi ở đây mọi người là người có năng lực tốt nhất, có thể coi chúng ta là một đội quân tinh nhuệ. Với sự chỉ huy của 3 vị tướng giỏi Kid, Jas và Mar chúng ta quyết không nhân nhượng trước kẻ thù_ sau khi nhận được sự chú ý của mọi người, Kid lấy danh nghĩa là hoàng tử của Magic nói rõ nhiệm vụ của mọi người rồi rút thanh kiếm thắt ngang lưng giơ cao lấy tinh thần quyết tâm.
Học sinh ai cũng ngạc nhiên khi biết Kid là hoàng tử, giống như một động lực nào đó họ hào hứng hưởng ứng với câu nói của Kid.
Sau đó, họ được chia thành từng nhóm đi bảo vệ xung quanh cung điện. Kid, Jas và Mar thì đang yên vị trước cổng thành chờ đợi sự tấn công của Quỷ chủ.
____Một giờ sau____
Phía đông của cung điện xuất hiện một cơn bão kèm theo lốc xoáy, đi đến đâu nó càn quét mọi thứ đến đó. Mọi thứ bị thổi tung lên, bị cuốn theo chiều lốc xoáy rồi văng ra tứ phía.
Cơn bão chỉ còn cách cung điện 200 – 300m thì suy yếu dần, lốc xoáy dần dần tan biến để lộ người đàn ông với đôi cánh đen quỷ dị, từ đầu đến chân là một màu đen ma mị, mái tóc che đi nửa khuôn mặt, lộ ra một con mắt màu đỏ hủy diệt sâu thẳm kiến người ta nhìn vào mà run sợ.
– Khá khen cho các ngươi, dám đứng đây chờ đợi ta ư?_ tiến đến gần cung điện, bước qua kết giới một cách dễ dàng, người đàn ông đó nhếch môi cười.
– Bọn ta chờ ngươi lâu lắm rồi, hãy để hôm nay là ngày quyết định. Và ngươi sẽ không được toại nguyện đâu_ hướng thẳng về phía người đàn ông đó, Kid nói một cách thách thức có phần quyết thắng.
– Hahaha, bọn ngươi chỉ là quân tép riu mà thôi, ta đến đây chỉ muốn gặp nữ thần Kichi, sao không cho ả ta đến đây?_cười man rợ, người đàn ông nói, hướng ánh mắt đỏ ngầu về phía 3 bọn hắn đồng thời phóng ra một dòng dung nham đỏ hỏn.
Nhanh chóng né đi, 3 bọn hắn nhíu mày nhìn về phía người đàn ông. Cùng lúc rút kiếm ra lệnh cho mọi người tạo phép kết thành một tấm lưới phép giăng bẫy Quỷ chủ.
Nghe lệnh, mọi người cùng tạo ra những dải phép thuật đan xen chúng vào nhau, những dải phép muôn màu muôn vẻ, mỗi dải là một sức mạnh riêng biệt nhưng khi chúng đan xen vào nhau lại tạo ra một sự hài hoà nhất định mang một sức mạnh đặc biệt. Lưới phép đã hoàn thành, dùng mọi năng lực của mình, tất cả cùng phóng lưới phép về phía Quỷ chủ.
Lưới phép bao quanh Quỷ chủ tạo một hình cầu, cứ thế mà co lại trói chặt Quỷ chủ bên trong.
– Hừ…. các ngươi. Giỏi lắm hahaha_ mặc dù đang bị lưới phép bao bọc, Quỷ chủ dùng sức vùng vẫy bên trong nhưng vẫn vang lên một tiếng cười ngạo nghễ khiến người ta phải bất ngờ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!