Phụ nữ vạn người mê
Chương 34: Là em sai!
Là do em yêu ai, bao lần đều khờ dại,
Nghĩ cho đi là sẽ được nhận lại…yêu thương.
Nào ngờ đâu anh nắm tay em ngọt ngào, đưa ra pháp trường,
Nụ cười như kim sâu, găm vào tim em đau nhói.
Anh giương súng lên cao, giết em bằng tiếng thét gào.
Trời ơi, tàn nhẫn làm sao khi tin yêu lại bị anh đào khoét,
Anh như vị cai ngục, còn em chỉ là kẻ tội đồ.
Kẻ tội đồ là yêu anh, mà quên đi cần phải suy nghĩ…cho mình,
Yêu anh như thể mai sẽ tan biến thật nhanh.
Dồn hết vào tay anh là bao nhiêu tin yêu bấy nhiêu năm cất giữ.
Nào ngờ anh hờ hững, nào ngờ anh quay lưng,
Lời hứa hẹn trăm năm hóa ra lại chỉ là bờ môi thổi qua kẽ gió.
Anh ơi, đừng thề hẹn, đừng thì thầm với gió,
Gió sẽ thổi bay đi khắp muôn trùng.
Tình ta, gió thổi vào không trung,
Ừ thì thôi, em hiểu, tình chỉ có bấy nhiêu.
Duyên cạn, tình tan, thôi, yêu thương tàn…
Anh ơi nếu kiếp sau còn duyên, gặp đừng hứa hẹn trăm năm,
Yêu vừa đủ thôi, để mình còn thấy nhớ.
Tin vừa đủ sợ để không bị lao đao,
Thôi em giang buồm, lênh đênh trở về biển khơi, nơi đang gọi em trong tiếng thét gào.
Anh ở lại nơi anh, bên bến bờ yêu thương hạn hán,
Em lại về với biển khơi, nơi em vùng vẫy khắp trời.
Dù cô đơn…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!