Sao ông trời nỡ lấy đi tất cả của con ?
Con nuôi
_Chị Hotaru ơi,sao em không giống ba mẹ mình một chút nào
Hotaru xoa đầu rồi trả lời
_Em rất giống cha mẹ mà,đừng để ý những lời nói đó
_Thiệt hả chị,vui quá,em về lớp đây,chúc chị học tốt nhé
Khi Mika đã đi,Hotaru có vẻ rất lo lắng
Khi tới giờ ra về,Hotaru và Mika đang đứng chờ,cậu bé nghịch ngợm đó lại đến trêu chọc Mika lần nữa ”Lêu lêu,đồ con nuôi,haha” Hotaru giận dữ,quát ”Có thôi trêu chọc em tôi không hả,đừng nghĩ mình là công tử nhà giàu rồi có quyền nhé” Cậu bé nghịch ngợm trả lời lại một cách bực mình ”Chị là ai mà dám nói như vậy với tôi” Hotaru không nói gì và nở một nụ cười khinh bỉ,Hotaru nói với Mika ”Nếu cha mẹ tới trễ,chúng ta sẽ tự về” Haruka và Michiru đứng ở ngoài đã thấy tất cả,Hotaru và Mika vừa ra khỏi cổng trường đã thấy 2 người,suốt đường về nhà Mika kể liến thoáng chị đã bảo vệ mình thế nào, về tới nhà,Setsuna đã đứng chờ trước cửa,Mika và Hotaru lên phòng nghỉ ngơi và chơi với nhau môt lúc,Michiru,Haruka,Setsuna vào phòng khách nói chuyện,Michiru hỏi Setsuna
_Có nên nói sự thật với Mika không
_Bây giờ Mika vẫn còn quá nhỏ,tâm lí chưa ổn định
Haruka đáp lại
_Mình nghĩ nên nói sự thật càng sớm càng tốt,nhưng không phải bây giờ
Bỗng có tiếng gõ cửa và tiếng nói ”Mẹ ơi,con đói quá”
Tiếng nói của Mika đã phá vỡ bầu không khí u ám.Tối họ cùng nhau ăn tối như mọi hôm,Mika rất hạnh phúc vì có cha mẹ như vậy,khi Mika đã dần dần lớn,Michiru quyết định nói sự thật với Mika vì cô bé đã đủ lớn nhưng đúng vào hôm đó,bầu trời bỗng nhiên có màu đỏ như máu,Haruka,Michiru,Setsuna phải chiến đấu và họ đã đi không trở về.Bầu trời đã trong xanh trở lại nhưng Mika mãi thấy cha mẹ không về nên đã bật khóc,Hotaru vỗ cho Mika nín rồi nói sự thật cho Mika nghe vì Hotaru biết không thể giấu mãi được,Mika đã lớn nên cũng hiểu và trả lời ‘Em cảm ơn chị đã nói sự thật cho em biết”
Hotaru nghĩ thầm ”Còn nhiều bí mật khác nữa, chị muốn em phải tự khám phá
Từ đó Hotaru và Mika phải sống một mình trong ngôi nhà to bự,Hotaru và Mika nghỉ học,không phải vì không có tiền mà là Hotaru yêu cầu,Mika đồng ý không chút do dự,2 chị em ngày ngày sống cùng nhau hạnh phúc, tiếng cười vẫn còn. Mika ngỡ rằng sẽ không còn đau khổ,mãi mãi sống cùng chị như thế này.Một ngày đẹp trời nhưng đối với Mika nó không đẹp chút nào,Hotaru mất vì xe tải tông do bảo vệ Mika,tài xế xe đó thì đã bỏ trốn,Mika ôm xác chị gào thét một cách đau đớn,Hotaru do mất máu quá nhiều nên đã mất ngay tại chỗ,Mika chẳng muốn về nhà vì từ đây trở đi cô phải sống một mình cả đời trong ngôi nhà lạnh lẽo,cô dùng số tiền của cha mẹ để làm tang lễ cho chị,Mika liền chạy ra một con sông lớn, nhớ lại những kí ức đẹp đẽ cùng gia đình rồi nước mắt cứ chảy ra,cô gieo mình xuống với suy nghĩ ”Chết là hết,sẽ không còn gì đau khổ nữa”
Khi cô mở mắt ra,ngỡ rằng mình đã chết nhưng cô thấy mình ở trong một căn phòng ngủ,cô tự hỏi”Mình đang ở đâu vậy,không phải mình đã chết rồi sao” cô đi xuống dưới lầu thì thấy Usagi,Ami,Rei,Makoto,Minako.Usagi chạy lại hỏi Mika
_Sao em lại nhảy xuống sông
Mika trả lời
_Cha mẹ,chị của em đều mất cả rồi,em muốn chết để về bên họ
Usagi đáp lại
_Em có thể kể toàn bộ câu chuyện cho các chị nghe được không
Mika kể lại toàn bộ chuyện cho nhóm Thủy thủ mặt trăng nghe,Usagi nhớ lại hôm bầu trời đỏ như máu,Setsuna,Michiru,Haruka đã đánh quái vật cùng nhóm Thủy thủ mặt trăng. trước khi mất,Michiru có nói với Usagi ”Công chúa hãy giúp chúng tôi chăm sóc cho Hotaru và em nó ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!