Chồng Tôi Là Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt
Chương 48:
Thang máy dừng lại, cửa mở ra.
Chúng tôi vẫn hôn gấu nghiến. Hắn nhấc bổng tôi lên bế tôi đến phòng hắn. Hắn không đặt tôi xuống giường mà ném tôi vào một bồn tắm lớn to bằng hồ bơi.
Hắn nhẹ nhàng lấy tay nâng đỡ đầu tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến.
-Cho tôi, được chứ?
Mắt tôi bây giờ tràn ngập hình ảnh ngạo mạn của hắn. Tim đập nhanh rộn ràng. Hắn xé nát chiếc áo thun của tôi ra, tôi cởi chiếc áo vest của hắn. Hắn nắn bộ ngực tròn trịa của tôi, mềm mại của tôi đến điên cuồng. Tôi cởi chiếc áo sơmi mà liếm từng cơ bắp của cơ thể hắn.
Nước trong bồn lạnh nhưng không thể nào xóa tan được hai cơ thể đang sôi sùng sục. Nước như gột rửa vết thương của tôi nhưng nó đau, đau đến tuyệt diệu.
Hắn ngậm mút lấy hai phần đang nhô lên một cách điêu luyện. Cái này chứng tỏ hắn cũng đang nhịn rất nhiều rồi mới dám bộc lộ ra. Bàn tay không an phận mò mẫm xuống dưới. Tôi đau đớn bấu chặt lấy da hắn làm hắn phải nheo mặt lại.
-Tôi sợ…
Hắn nâng gương mặt của tôi lên, miệng cười rất ranh ma. Chả cần đợi tôi nói, hắn dùng chiếc cà vạt màu đỏ tựa như máu bịt kín cả mắt tôi.
-Đỡ sợ rồi chứ?
Mắt tôi bây giờ chỉ còn lại màu đen, thứ tôi biết được chỉ còn lại mỗi cảm giác lâng lâng, nóng bỏng.
Người tôi lạnh toát, cả phần trên và phần dưới đều đã bị lột bỏ hoàn toàn. Hắn giữ tôi chặt vì sợ tôi có thể ròi xa hắn nhưng cũng sợ tôi vỡ như một con búp bê sứ. Bàn tay của hắn cứ mò mẫm vùng dưới của tôi đến đau đớn, cứ ra vào mãnh liệt như vậy.
Bàn tay đầy băng của tôi bị ướt lộ ra mảng vết thương làm hắn nhìn mà đau lòng. Hắn có lẽ đã hại tôi quá nhiều rồi. Hắn dùng con dao của chính mình rạch lòng bàn tay mình dài khoảng 5cm đưa trước miệng tôi, máu của hắn nhỏ giọt xuống miệng tôi. Tôi cảm giác uống được thứ tanh tanh đầy ngọt ngào mà người bỗng khỏe hẳn ra.
Hắn thấy hài lòng cắn vào bả vai tôi, bên dưới thì không ngừng ra vào liên tục đến đau đớn làm tôi phải khóc thét lên. Hắn tra tấn tôi bằng những hành động thô bạo mãnh liệt. Cảm giác ấm nóng lan tỏa ra khắp cả cơ thể
Hắn ôm tôi lặn xuống dưới nước, tặng cho tôi một nụ hôn dưới nước nồng nàn nhất trên đời. Cho xin mượn lời của tác giả Rick Riordan: Đây là nụ hôn dưới nước tuyệt nhất trên đời.
-Carolyn… Tôi yêu em…
.
.
.
Cảm giác đau rát từ vùng dưới lan đến đầu tôi, tôi quơ tay trong vô thức sờ lên ngực mình mà mở mắt. Đầu tôi choáng váng xoay vòng vòng rồi dừng lại mới biết mình ở đâu. Mấy giờ rồi nhỉ?
Tôi đang ở trên trước giường to lớn của tên đần độn kia, và hắn rất tốt bụng mặc cho tôi chiếc áo sơmi của hắn. Tôi tát vào má mình, sao mà mỗi lần tên kia quyến rũ tôi là tôi sẽ bị rơi xuống bẫy là sao? Ôi, tôi thật đáng thương ~
Tôi dụi mắt nhìn về bên cạnh thì không thấy hắn nhưng khi nhìn về phía trước mặt thì tôi thấy Jonny nhỏ đang nhìn màn hình tivi chăm chú.
Tôi ngồi dậy bước đến chỗ hắn, ngồi xuống cái ghế bên cạnh hắn.
– Làm gì vậy?
-Xem tivi_ Hắn trả lời cực kỳ hờ hững mà chăm chú nhìn vào màn hình tivi bằng ánh mắt sát nhân của Henrold
Tôi nhìn vào màn hình tivi, hết sức bất ngờ khi thấy tiểu thư Gitness đang làm tình với một con quái vật dị dạng cùng với xác hai vệ sĩ chết kế bên. Tôi bật ra câu chửi thề vô cùng nặng nề mà các bạn không muốn tôi nói ra đâu.
-Cái này là vô nhân đạo, lệch lạc giới tính. _ Tôi chỉ về phía màn hình
“ Cộc…cộc…cộc”
Layla thò đầu vào mỉm cười mang cho tôi khay thức ăn, bà đặt khay xuống sau đó cùng nhìn chằm vào màn hình với chúng tôi mà thích thú.
-Tôi sẽ đi lấy thêm bỏng ngô
Hah, tôi cứ tưởng là sẽ kêu “ Sếp, tắt tivi đi!” hoặc là “ Sếp, ngồi xa ra chứ!”. Biết nói sao, thực tại khác với mong muốn mà.
Tôi tắt tivi đi, kéo hắn đối diện với mặt mình.
-Jonny, nghe tôi nè, anh bị ám ảnh vì việc giết người nhiều rồi, việc giết người ở thời đại này khác với thời anh nghĩ. Nó rắc rối lắm!
Hắn run run người, thân hình nhỏ ôm sát người tôi. Đó là lần đầu tiên tôi có thể thấy hắn yếu đuối như thế.
-Tôi không thể kiềm chế được, Carolyn.
Tôi vỗ vào lưng an ủi hắn. Nựng vào má hắn như người mẹ yêu thương đứa con của mình.
-Tôi ở đây, Jonathan. Tôi ở bên cạnh anh, tôi sẽ giúp anh.
Cậu bé nũng nịu trong lòng tôi tự dưng biến thành lớn đã dùng sức nặng của đàn ông lực lưỡng đè tôi xuống sàn.
-Ôi, nặng quá, mai mốt anh có biến lớn làm ơn thông báo trước nhé!
Layla cầm bịch bắp rang hí hửng bước vào thì thấy cái cảnh xấu hổ này lập tức che mắt lại
-Tôi không thấy gì hết, hãy vờ như tôi không có ở đây đi!
Và đóng cửa cái bịch. Jonathan cười tươi như một đứa trẻ, tên này thật là đẹp trai quá đi!!!
Tôi ngồi dậy xoa đầu, hắn ôm tôi đè vào chân giường.
-Em có hứa là ở bên tôi suốt đời không?
Tôi bị hắn ôm ngang bụng đỏ mặt. Nhưng không biết đỏ mặt vì được hắn ôm hay là lời nói của hắn.
-Khi mà tôi đã trở thành một bà già lọm khọm còn anh vẫn cường tráng như vậy, anh vẫn còn thích tôi không?
-Tôi yêu em dẫu có em là gì_ Hắn mạnh mẽ tuyên bố quyền sở hữu với tôi
Tôi hạnh phúc, ôm cổ hắn mà chủ động chạm mũi hắn.
“ Tôi đã yêu mất kẻ giết người tâm thần điên khùng này rồi”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!