Mèo con, em chết chắc! - Chương 4- Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Mèo con, em chết chắc!


Chương 4- Chương 4


Misao đứng hình trước lời thú nhận ngọt ngào của anh, cô đờ người ra…rồi trong phút chốc, cô định hỏi lại..

– Misao-tan! – tiếng kêu thất thanh vang lên.

Cô bạn thần thánh của cô cũng tới, phá nát khung cảnh thơ mộng không ai nói thành lời được. Ôm cô chầm chập, khóc hết nước mắt, dụi dụi vào má cô:

– Cậu bị thương mà không nói với tớ gì hết! Tớ lo lắm biết không hả!?

– Tớ ổn mà. – cô xoa đầu cô bạn mình.

Anh bỏ ra ngoài, cô nhìn theo bóng anh. Chợt tới cửa, hình như quay lại, anh cười, đặt ngón tay lên môi:

– Suỵt.

Cô ngớ người…không ai để ý tới nó vì chỉ trong 1 khắc…anh bỏ đi.

“Tatsuki…Akira…anh ta muốn gì từ mình? Hả đàn anh…?” cô nhăn mặt, rồi rất nhanh chóng, cô trở lại trạng thái ban đầu, không còn tắc nghẽn suy nghĩ học tập nữa.

– Akira-san…sao anh ấy lại ở đây nhỉ? – cô bạn của cô chợt hỏi, khiến cô đứng hình lần 3.

– Tớ cứu anh ta. – Misao cố gắng tránh ánh mắt dò hỏi của Hana.

– Oh… – Hana cầm tay cô, cười – Có đau lắm không, Misao-tan?

Cô lắc đầu, rồi Hana nắm lấy tay kia của cô, nghiêm túc:

– Không học nữa nhé, chắc vài ngày nữa mới lành!

– Không. – cô trả lời ngay đơ.

=_= lỳ ghê…

Hana hết nước hết cái, dụ dỗ, đe dọa nhưng vẫn không dứt cô ra khỏi việc học được. Chán nản, bại trận, Hana đành nghe theo Misao, để yên cho cô học. Cô nghĩ có lẽ mọi chuyện tới đó đã kết thúc, ít ra lời nói của anh chỉ là cô nghe nhầm. Cô cũng không quan trọng nụ hôn đầu, nghĩ chỉ là anh vô tình thôi.

Nhưng vẫn chưa dứt ở đó.

Ngay ngày hôm sau, cô không còn yên ổn nữa.

Anh đi theo cô, bất chấp mọi nơi…vì biết cô chưa hiểu bất cứ điều gì hết.

– Sao anh phiền quá vậy?! – cô vừa chạy, vừa học, vừa nói.

– Anh thích em mà. – anh chạy theo sau, cười. – Với lại không phải Igarato-san đã nói với em rồi à? Tay em đang bị thương, nghỉ học xíu không được à?

Anh chắn chân, cô loạng choạng mém ngã thì anh vòng tay qua eo cô, cười:

– Anh nghiêm túc đó.

– ….Mau chết đi!! Lũ con trai biến thái!!!

Đó…vâng…rất vui…vì ngày nào anh cũng chơi đi chơi lại như vậy, và ngày nào cũng là tiếng la lối om sòm không ngán…

:))) ehehe…mị sẽ up từ từ từ từ….cho các chế tức điên chơi…

Cơ mà =_=….càng ngày càng thí nó ko còn zui rồi :)))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN