Short stories [BTS]
Taehyung. Anh sẽ đợi khi mọi người ngủ hết
Khi nắng tắt mây đen và trời tĩnh mịch. Đèn đường chẳng sáng lặng buồn thiu, rồi cơn mưa tuôn như rơi vào lòng biển cả
anh sẽ đợi khi mọi người ngủ hết
Để mang ra tấm ảnh em xưa cũ vẫn cứ mãi đó trong khung gỗ sậm màu. Em đứng giữa ngày xuân tươi mát, hoa lùa vào tóc em bay giữa những chiều gió lộng, và cơn gió gửi trao cho em những dịu dàng sao mà xao xuyến, để nụ cười ngọt sao khiến anh động lòng. Ôi người tình thân yêu, những khi mọi khoảnh khắc đều là em và mọi hạnh phúc cũng là vì em sao quá dỗi hạnh phúc, cái chạm nhẹ cũng đủ khiến ta ấm lòng và nụ hôn là đủ để nói lời anh yêu em nhiều, hơn cả những vì tinh tú ngoài kia. Còn giờ đây, anh xin lưu giữ những ngày xưa ấy, để khảm từng câu chuyện vào tim
” Thư gửi em
anh chưa từng viết tặng em một bức thư nào bởi những ngày xưa ấy, anh thiếu biết bao là kiên nhẫn để nắn nót từng con chữ một và đặt trọn tâm tìm vào từng nét mực. Có lẽ bây giờ, lúc 4 giờ sáng khi mặt trời chưa hết âm u, anh đặt tình vào em nhiều nhất mới có thể viết lên những thư như này
gửi em,….
anh đã đợi mọi người ngủ hết
Để có thể thỏa thích lặng ngắm em , vuốt ve khuôn mặt em và ngẫn ngơ về em. Để chẳng phải trả lời bất cứ những câu hỏi nào cả. Yên bình để hồn em vỗ về. Rồi anh sẽ khóc, khi ôm chặt tấm ảnh vào tim, cho biết bao là hơi ấm từ những kỷ niệm trói chắt lấy thứ đỏ hỏn còn thình thịch đập trong lồng ngực
anh đã đợi mọi người ngủ hết
Để lặng im suy nghĩ rằng, khi mất em anh đã là một gã bất cẩn sống thế nào
Sáng dậy muộn cùng đôi mắt thâm quầng yếu đuối đến muốn chết yểu. Anh đã từng thử qua đêm với vài người con gái có hương nước hoa nghe mùi thật khác lạ, mái tóc đầy thời thượng và bộ váy thiếu vải phản cảm, để quên đi em sao thật mộc mạc dưới nắng, tóc xõa chẳng đè nén bay và bộ váy trắng anh tặng vào sinh nhật năm nào đó. đôi môi em cười cùng anh sao thật ngọt ngào, mình cùng nhau nắm tay đi dọc con sông mang hơi lạnh đến hết buổi hoàng hôn, cùng ngắm nhìn trời hóa tấm lụa hồng tím thẫm ngả dần đen, và ngủ trong vòng tay ấm ngọt bùi. anh dùng nhục dục dơ bẩn để xóa sạch em thanh bạch của ngày xưa cũ. Ôi em ơi, và cả những chai rượu anh uống trong đơn côi. ai biết được chứ ? anh một mình uống hết năm hay sáu chai gì đó, nghĩ sao thật là khờ, vì say rồi lại tỉnh, tỉnh thì nào có quên được em đâu, vậy say hết đời có lẽ may ra mới thành được kẻ lớ ngớ chẳng kỷ niệm
Anh sống có lẽ sao thật vô tư lự
Khi lắm lúc thử quên đi những người xung quanh, và bật khóc ngay giữa nơi đông người xa lạ yêu thương anh
” But i still want you ”
Anh vẫn mãi mãi yêu em, em à. anh vẫn mãi mãi muốn những ngày cùng em, em à
Nhưng hồn em còn đâu ? Anh kiếm tìm những hơi ấm của em
Nên anh về nhà
Nhà của chúng ta, anh đã mua khi những đồng tiền với anh đã trở nên thật dễ dàng, nhưng ngôi nhà này vẫn nhỏ bé. Hai người ở là đủ, yêu thương của hai người gửi nhớ trong đây là đủ, và hơi ấm của em, vương vấn nơi đây chỉ chút thôi cũng khiến anh sao thật an lòng
Ngày ngày trôi đi, hình như em đã mất
Em chết rồi
Em chết cả ở trong hồi ức lẫn những điều anh lưu luyến
Hương thơm của em dẫu anh gắng lưu giữ, những bộ quần áo vẫn để ngăn nắp chỗ cũ, anh vẫn lau dọn nhà cửa bằng thứ nước rửa em vẫn dùng, mua hoa hướng dương em vẫn thích nhất, nhưng sao bóng em lại cứ phai đi phai đi
Phải rồi, anh có tất cả, nhưng anh thiếu em sao thật chân thật
Nên anh đợi khi mọi người ngủ hết
Những bí mật bị chôn chặt trong màn đêm , hoa chẳng còn nở quyến luyến anh và bầu trời chẳng còn xanh như ngày anh yêu em nữa
Anh đợi khi mình gặp nhau nơi miền đất hứa
Nơi tình ta biển bạc đồng xanh
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!