Bà xã của anh, yêu em nhiều!
Em không dậy anh sẽ hôn em .
-Không !
-Thế tại sao không ?
-Không !
-Dù sao cũng đâu phải chưa từng ngủ chung !
-Không !
Cô vừa dứt lời anh đã đặt môi mình lên môi cô . Mười giây sau
‘ Oẹ ‘
-A !
-Tôi muốn nôn .
-Em …
-Tôi mệt rồi !
-Được rồi ! Em ngủ đi !
-Nhưng tôi lại không muốn ngủ
nữa !
-….
Tâm tình phụ nữ có thai đúng là khó hiểu mà !
-Vậy em muốn làm gì !
-Muốn đi dạo !
-Đi dạo ?
-Đúng vậy !
-Vậy anh đưa em ra ngoài kia đi dạo một chút .
-Không đi nữa ! Muốn ngủ .
-Hả ?
Thành công chọc anh xoay vòng xong . Mạc Nhiên liền đi ngủ . Rất nhanh đã chìm vào mộng đẹp .
Sáng hôm sau .
-Bà xã ! Dậy nào !
-Ưm !
-Dậy nào !
-Khônggg!
-Em không dậy anh sẽ hôn em .
-Tôi dậy !
Cô liếc mắt lườm anh .
Khi cô vệ sinh cá nhân xong . Anh dìu cô xuống lầu .
-Em muốn đến công ty với anh không ?
-Làm gì vậy ?
-Để anh được nhìn thấy em mọi lúc mọi nơi .
-Anh tán gái cũng giỏi ha .
-Oan quá nha ! Anh không có !
-Vậy tôi đến công ty anh xem sao? Ở nhà rất buồn chán ! Không có vui !
Ăn xong . Anh và cô cùng đến công ty . Vừa bước vào đến cửa cô lại có cảm giác muốn nôn .
‘Oẹ ‘
-Em làm sao ? Khó chịu hả ?
-Mùi khó chịu quá ! Khẩu trang !
-Đây thưa phu nhân !
-Cảm ơn cậu!
‘ Chào buổi sáng tổng tài ‘
Toàn bộ nhân viên đồng thanh cúi chào . Làm Mạc Nhiên giật mình ôm lấy anh theo bản năng .Sắc mặt cô trắng bệch . Hiển nhiên là bị nhân viên làm giật mình rồi .
-Các người chào to như vậy làm gì ! Phạt tăng ca . Từ nay phải cố giữ im lặng cho tôi . Không thì chuyến du lịch ba tháng sau . Nghĩ cũng đừng nghĩ !
Toàn thể nhân viên ‘ …… ‘
Sau khi bóng dáng Cố Trạch Ninh biến mất trong thang máy .
Không khí không ồn ào như bình thường mà im lặng đến đáng sợ ! Lát sau mới có một người lên tiếng phá vỡ bầu không khí này .
-Mọi người ….. chuyện gì đang xảy ra vậy !
-Tôi là ai ?
-Đây là đâu ?
-Vừa rồi có người giả mạo tổng tài ?
-Nguyên tắc là không đem phụ nữ vào công ty là của ai ?
-Loạn rồi !
-……
Tầng cao nhất tập đoàn Cố Diên .
Phòng tổng tài .
-Em muốn ngồi ở đâu ?
-Nơi nào thoải mái ấy !
-Vậy ngồi lên đùi anh nhé !
-Nghĩ cũng đừng nghĩ !
-….
Câu này sao nghe quen quen ?
-Tôi muốn ăn ô mai !
-Thứ đấy …..
-?
-Anh hỏi quản gia !
Nói xong liền lấy điện thoại ra gọi cho quản gia .
-Thiếu gia.
-Quản gia ! Nhiên Nhiên muốn ăn ô mai ! Ừm ! Đúng rồi , cảm ơn bác !
-Bác ấy đã chuẩn bị sẵn cho em rồi.
-Where ?
-Anh kêu lái xe đưa lên cho em.
Mười phút sau . Mạc Nhiên yên vị ăn ô mai trên ghế ! Cố Trạch Ninh quay lại làm việc . Hai người ở chung ai làm việc nấy nhưng lại có cảm giác rất ấm áp .
Còn lái xe lúc nãy bây giờ đang bị các nhân viên ở tầng một ép sát .
-Tiểu Trương à ! Cậu biết cô gái lúc sáng đúng không ? Mau mau tiết lộ !
-Người trong nhà đều gọi cô ấy là thiếu phu nhân . Tôi chỉ biết là cô ấy đang mang thai . Tôi … tôi đi được chưa ?
—‘’Thiếu phu nhân ?’’
-A a a , tôi bị đả kích ! Cứu tôi !
-Thuốc trợ tim ! Nhanh !
Sau khi lái xe tiểu Trương rời đi . Cả đại sảnh loạn hết cả lên .
-Mọi người đang làm gì vậy ?
-Phu nhân ! Tổng tài …. tổng tài ….
Là mẹ Cố Trạch Ninh .
-Tổng tài làm sao ?
-Phu nhân lên rồi hỏi trực tiếp tổng tài đi ạ ! Chúng tôi… chúng tôi ….
-Được rồi ! Về làm việc đi !
-Vâng !
Nhìn bóng dáng các nhân viên đang thất thểu về chỗ làm việc . Cố phu nhân thở dài .
‘ Tôi cùng như mấy người . Vào hôm qua . Aizzzzz ‘
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!