Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 34 :
Ở xung quanh thoáng hiện lên từng đạo, từng đạo lôi quang, lôi quang chạm tới nơi nào, toàn bộ đều bị đốt cháy thành đống đổ nát!Con nhện đỏ ở giữa những đạo lôi quang đó, kết ra một tấm lại một tấm mạng nhện, trên mạng treo đầy các loại thi thể linh thú, trên cơ bản những linh thú tới gần đều thành bữa ăn trong bụng nó!
Nhìn thấy tình cảnh này, rất nhiều lính đánh thuê cũng nuốt nước miếng.“Quá mạnh mẽ ! Mẹ nó, nhện đỏ là linh thú cấp bao nhiêu a?”Linh thú cùng triệu hoán sư giống nhau, cũng sẽ phân chia cấp bậc, từ cấp một đến cấp mười hai, đương nhiên, linh thú giống như Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân cùng Băng Linh Huyễn Điểu không nằm trong những giai cấp này.‘Ngũ linh’ là đại biểu cho linh thú cực mạnh trên đại lục, là chí tôn trong năm thuộc tính này, tiềm lực phát triển quá lớn, mỗi đoạn thời gian khác nhau đều có biến hóa khác nhau, biến hóa kiểu này linh thú bình thường đúng là theo không kịp , cho nên bình thường không đem ‘ngũ linh’ phân cấp bậc.“Ít nhất là từ mười cấp trở lên, trên mạng nhện còn có thi thể một con lam biên bức (dơi xanh) cấp mười a!”“Không tin được! Chiến đấu cùng linh thú hơn mười cấp, muốn chết a!”“Không có biện pháp, một trăm vạn kim tệ a! Ta chỉ đến xem náo nhiệt mà thôi!”“A! Mau nhìn! Đó là cái gì?” Một người lính đánh thuê đột nhiên chỉ vào một bóng dáng tuyết trắng trên bầu trời.Càng ngày càng gần, ánh sáng chói mắt như mũi nhọn hiện lên, một mảnh băng tuyết đẹp ánh vào trong mắt, cánh chim thật lớn trải ra ở dưới bầu trời!“Băng Linh Huyễn Điểu! Hí Thiên đại nhân cũng tới sao!”Theo tiếng kinh hô, cái bóng thật lớn cũng từ từ hạ xuống, uy áp thuộc về linh thú siêu cấp nhất thời khiến cho một trận điên cuồng, cả Nguyệt Lạc Cốc cũng cuốn vào trong cuồng phòng!Trong nháy mắt khi Băng Linh Huyễn Điểu hạ xuống, con nhện đỏ cũng lập tức ngẩng đầu, linh thú trên mười cấp cũng không phải dễ chọc, hơn nữa cũng đã phát triển ý thức riêng!Toàn thân màu đỏ lòe lòe sáng lên, nhện đỏ vừa há mồm, một đoàn lôi quang từ trong miệng phun ra, lóng lánh thẳng hướng Băng Linh Huyễn Điểu.Trên lưng chim, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, vài lọn tóc màu đỏ từ trong vành nón hạ xuống, theo gió bay lên!Nàng giơ lên tay phải, hắc khí dày đặc ở trong lòng bàn tay xoay tròn, chậm rãi từ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu rút một cây băng vũ (lông chim bằng băng) xuống, lấy băng vũ làm kiếm, giơ lên, phóng xuống!Hai động tác đơn giản, nhưng lại sinh ra hiệu quả kinh thiên động địa (long trời lở đất)!Hắc khí theo băng vũ chi kiếm tự nhiên hiện ra, hình thành một sợi dây quay cuồng, chui vào trong lôi quang mà nhện đỏ phun ra.Chỉ một thoáng, lôi quang nổ tung, nhưng hắc khí càng như chẻ tre, thẳng tắp chui vào trong miệng nhện đỏ, mới vừa rồi nhện đỏ còn kiêu ngạo cuồng vọng, trong nháy mắt không thể động đậy.Nhện đỏ bất động, lôi quang ở xung quanh bốn phía cũng chậm rãi tản đi .Đợi lôi quang chậm rãi tản đi, liền lộ ra ở dưới tầng tầng lớp lớp mạng nhện một quả toàn thân trong suốt, lóe ra óng ánh lộng lẫy, sinh trưởng ở giữa một đám cành lá xanh nhạt.Hoàng Bắc Nguyệt từ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu nhảy xuống, đi về hướng quả kia.Phía sau, lính đánh thuê trốn ở xung quanh mới dần dần kịp phản ứng.Chỉ dùng một chiêu.Linh thú nhện đỏ trên mười cấp, chỉ một chiêu đã bị giết trong nháy mắt! ?Bốn phía yên lặng thật đáng sợ, hơn trăm ánh mắt dõi theo thân ảnh nhỏ nhắn ở dưới áo choàng màu đen của Hoàng Bắc Nguyệt.Không tin được a! Thực lực phi thường như vậy, đúng là cố ý muốn khiến cho người khác đố kỵ mà chết! ! !Nhìn Hoàng Bắc Nguyệt một cước đá văng ra nhện đỏ vẫn không nhúc nhích, trực tiếp vươn tay đi hái vậy quả kia, đột nhiên một thanh âm vang lên.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!