Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 44 :
“Chỉ là đã qua nhiều năm như vậy, không biết thái hậu lão nhân gia còn nhớ hay không, nếu thái hậu đã quên vậy sao có thể… .”“Không thể để cho thái hậu quên!” Trong mắt Tuyết di nương lóe ra ánh sáng cay nghiệt, “Không chỉ có như thế, còn phải làm cho người trong cả đô thành này biết!”
Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cười, đúng, chính là phải như vậy!“Nhưng mà…” Tuyết di nương đảo mắt lại có chút do dự, “Tiện nhân kia hai năm gần đây ở phủ thừa tướng cũng có chút địa vị, thừa tướng nâng đỡ ả, nếu khiến ả biết được việc ta làm, chẳng phải là….”Nhà mẹ đẻ của Tuyết di nương chỉ là dân thường trong Mật Dương, năm đó đến bước đường cùng là trưởng công chúa Huệ Văn giúp cả nhà bà, cũng giữ bà lại bên người, vốn định dạy dỗ tốt rồi sẽ kiếm một nhà nào khá giả rồi gả bà đi, ai mà biết được lúc đó bà dám quyến rũ Tiêu Viễn Trình khi đó còn chưa trở thành phò mã gia.Danh tiếng bị phá hủy, trưởng công chúa Huệ Văn trưởng chỉ có thể làm chủ, để bà cùng Tiêu Viễn Trình hoàn thành nghi lễ trở thành tiểu thiếp.Tuyết di nương không có thân phận, không có bối cảnh, lúc đầu quả thật nàng cũng được sủng ái, khi Tiêu Viễn Trình cưới trưởng công chúa Huệ Văn sủng ái của nàng cũng có gì thay đổi, sau đó Cầm di nương vào phủ mới khiến địa vị của nàng bị dao động.Hơn nữa Cầm di nương không chịu thua kém, rất nhanh sinh hạ trưởng tử cho Tiêu Viễn Trình, từ đó Tiêu Viễn Trình càng yêu thích nàng.Sau đó Tiêu Viễn Trình có them mấy nha hoàn thông phòng, thị thiếp trước sau sinh được hài tử thì Tuyết di nương mới sinh ra Tiêu Vận, nếu không phải lúc năm tuổi Tiêu Vận thể hiện thiên phú triệu hoán sư, chỉ sợ hiện tại nàng cũng không có địa vị gì.Dựa vào Tiêu Vận nhiều năm như vậy Tuyết di nương mới có được địa vị ngang với Cầm di nương, Nhưng nói về bối cảnh gia tộc thì Tuyết di nương không thể nào bằng được.Cầm di nương là thứ nữ phủ thừa tướng, dù sao cũng có chỗ dựa lớn!Cho nên Tuyết di nương mới cố kỵ thế lực nhà mẹ đẻ của Cầm di nương như vậy.Nếu như thừa tướng biết nàng dở trò quỷ sau lưng, hai con gái của hắn thì nàng không lường được kết quả!Điểm này, đương nhiên Hoàng Bắc Nguyệt cũng cân nhắc qua, nàng có can đảm bố trí cạm bẫy thì tuyệt đối sẽ để cho bà ta vô cùng vui mừng mà cam tâm tình nguyện đi vào!Ho nhẹ hai tiếng, thanh âm nàng có chút yếu đuối nói: “Tuyết di nương, bà ta có chỗ dựa là phủ thừa tướng thì ta có chỗ dựa là thái hậu, bà ta ngược đãi ta nhiều năm như vậy, ta cũng chịu đủ rồi, di nương tốt với ta, tất nhiên ta sẽ đứng về phía di nương, nếu chuyện đó xảy ra di nương cứ nói ta bày mưu đặt kế là được.”Tuyết di nương chút nữa không nhịn được thì cười lớn, bà chờ chính là những lời này!Sau nhiều năm như vậy rốt cuộc nghĩ thông suốt rồi!“Tam cô nương, ngươi yên tâm, nếu ta làm chính thất rồi nhất định sẽ đối đãi với ngươi như con ruột”. Tuyết di nương giả mù sa mưa lừa gạt .“Nhiều năm như vậy được Tuyết di nương ‘chiếu cố’, ta vô cùng cảm kích.”Tuyết di trực tiếp lấy từ trong tay nha hoàn lọ thuốc, tự mình đổ vào trong chén, vui mừng nói: “Hiện tại ta chỉ mong bệnh của ngươi mau chóng tốt lên, chúng ta cùng nhau diệt trừ Cầm di nương, ngươi cũng không cần chịu khổ nữa!”Tuyết di nương này quả thật không phải là một người ngu ngốc, lúc này mà vẫn không quên cho nàng uống một chén độc dược, tâm tư tinh tế, cũng không phải nhân vật dễ chọc.Hoàng Bắc Nguyệt tiếp nhận chén thuốc, cảm thán nói: “Nếu không phải mỗi ngày Tuyết di nương đa thuốc cho ta, sợ rằng thân thể ta đã sớm không chịu nổi .”Nói xong, thật sự cầm chén thuốc lên uống.Tuyết di nương trong việc này vô cùng khôn khéo, phải tận mắt nhìn thấy nàng uống mới yên tâm rời đi.“Chắc chắn rồi, tam cô nương là người sau này nhất định có phúc khí.” Tuyết di nương hài lòng cười rộ lên.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!