Phượng Nghịch Thiên Hạ - Chương 47 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
41


Phượng Nghịch Thiên Hạ


Chương 47 :


Hoàng Bắc Nguyệt hung ác nói, nếu một chút giá trị lợi dụng cũng không có, còn muốn trao đổi cái gì chứ?Tên quái vật này cũng không tốt lành gì, vừa vặn nàng cũng chẳng phải người thiện lương, khi có tác dụng thì lưu lại cái đã, nếu là vô dụng, nàng nên cân nhắc diệt cỏ tận gốc tên này thế nào đây.
Nếu không, để cho một tên quái vật bị phong ấn trong chính thân thể mình thế này, từng giây từng phút nàng đều cảm thấy cực kỳ khó chịu.“Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi…”“Nếu nói nữa, ta đây một cơ hội cũng không cho ngươi, trở về mà nghĩ biện pháp đi!” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nói.Nữ nhân này nói được thì làm được, mà đã nói là làm, hơn nữa tâm tư còn độc ác tàn nhẫn, nàng nói không để cho cơ hội, tuyệt đối không phải chỉ là dọa dẫm!Trong lòng Yểm tức giận, nhưng vẫn chỉ có thể lén lút ẩn mình vào bóng đêm mà rời đi.Đuổi được Yểm, Hoàng Bắc Nguyệt liền bắt đầu mang từng dược liệu mua được ra làm thí nghiệm.Chế thuốc với luyện khí, nhớ đến kiếp trước, thầy của nàng là một cao nhân đã quy ẩn nhưng đăc biệt có tài, đối với một ít kỳ môn thuật pháp, mọi thứ người đều tinh thông.Phương pháp thuần thú, chế thuốc, tất cả thầy đều dạy cho nàng.Ở không gian đó của nàng, linh thú đã là cực kỳ hiếm thấy, tài liệu quý giá càng ít khỏi phải bàn, khó khăn hạn chế đủ mặt cũng làm hạn chế năng lực nàng phát huy.Nhưng mà ở đại lục Tạp Nhĩ Tháp này tài nguyên thì phong phú, con người cùng tồn tại, phía xa nơi ánh sáng len lỏi trong rừng rậm, cao giai linh thú thường xuyên qua lại, mà tài liệu thượng đẳng cũng không hề ít nữa.Hằng năm đều có không ít lính đánh thuê đến đây, từng nhóm mạo hiểm tiến vào, nếu thật gặp may mắn, còn có thể đạt được những tài liệu giá trị vô cùng.Mấy thứ dược liệu nàng mua hôm nay cũng chỉ thuộc loại cấp thấp thôi, chẳng cần mạo hiểm, bình thường tìm kiếm trong núi vài ngày, là có thể tới tay.Lấy một cái lò luyện dược bằng bùn đất từ trong bọc vải ra, cái thứ đồ con nít này thế mà làm nàng mất đứt hơn năm mươi kim tệ.Lò luyện này trên mình có năm lỗ, mỗi một lỗ – đều là những thông đạo khác nhau, chế thuốc thuật cùng luyện khí thuật tính ra cũng giống nhau, đem vài lọai tài liệu khác nhau thông qua sức nóng, nguyên khí, theo quy tắc mà dung hợp tất cả cùng một chỗ, sau đó quan trọng nhất là phải có kỹ thuật tôi luyện thượng thừa, tôi luyện khác nhau sẽ có được các loại linh dược với đẳng cấp khác nhau.Luyện dược sư cần có cả tinh thần lẫn năng lực cảm nhận mạnh mẽ, đặc biệt là phải sở hữu nguồn nguyên khí tinh khiết, có như vậy mới có thể tùy lúc mà cảm nhận và khống chế quá trình luyện thuốc được.Hoàng Bắc Nguyệt hít sâu một hơi, đem mấy gốc cây Tuyết Chị Thảo thuộc tính băng từ trên lò luyện quăng vào lỗ nhỏ tương ứng, sau đó lập tức hấp thu nguyên khí, vận chuyển trong lòng bàn tay, từ từ, trong lòng bàn tay, nguyên khí dần tụ lại thành một vòng xoáy.Nàng dùng tốc độ sét đánh đem một loại dược liệu cấp thấp mà luyện dược sư dùng để đốt hỏa tinh thạch ném qua, lập tức, vòng xoáy tạo bởi nguyên khí bùng lên một ngọn lửa đỏ nhỏ bé.Ngọn lửa hội tụ một nơi cùng với nguyên khí, sau đó theo thông đạo trên lò luyện, chậm rãi truyền vào.Từng chút từng chút ánh lửa bắt đầu lóe lên phía trong lò thuốc, Tuyết Chi Thảo ở bên trong nhận được độ nóng ngọn lửa của luyện dược sư, bắt đầu chậm rãi hòa tan…Xem ra cổ đại hay hiện đại thì kỹ thuật chế thuốc cũng chả khác nhau là mấy, ít nhất quy tắc đêu giống nhau cả, phương pháp kỹ thuật nàng học được phối hợp với tài liệu nơi đây thật cũng thích hợp lắm chứ.Đã là thiên tài, nhất định phải nổi danh.Nhìn Tuyết Chi Thảo đã bị hòa tan, Hoàng Bắc Nguyệt đang muốn đem một gốc Lục Oánh Thảo thuộc tính phong bỏ vào, nhưng đúng lúc này, bên trên lò luyện đột nhiên xuất hiện một vết nứt!Hoàng Bắc Nguyệt thầm nghĩ không tốt, lập tức thu hồi nguyên khí, nhảy vội lên giường, dùng chăn trùm kín đầu!Bùng ____Tiếng nổ không lớn không nhỏ vang lên, lò luyện thuốc bị nổ thành từng mảnh nhỏ văng đến khắp nơi, một mảnh còn mang theo bùn đất văng đến ngay đùi Hoàng Bắc Nguyệt, làm nàng đau đến nỗi ứa cả nước mắt.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN