[FULL] Thầy là sói - Chương 14: Ghen
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1844


[FULL] Thầy là sói


Chương 14: Ghen


“Đúng thật là bực mình mà…! Tự nhiên rước đâu ra một con như bạch tuộc về nhà vậy không biết”
Nó đứng miệng ngấu nghiến ấm ức nói! Hai tay thì vò nát phía chân váy bên dưới
“Nguyệt Di? Em không vào nhà sao”anh cất giọng nói
“Còn biết quan tâm mình nữa sao?” Mặt nó hiện rõ vẻ ghen tuông nói…, xong thì bước vào nhà
Nguyên ngày hôm đó nó nằm lì trong phòng không thèm ra ngoài… Đến khi người làm lên gọi nó xuống dùng cơm thì nó mới lết xác xuống giường
[…]
Trong bữa cơm
“Ăn nhiều vào Hạ Uyên, em đừng ngại” anh cười theo kiểu lịch sự gắp đồ ăn vào chén cho Hạ Uyên
Nó nhìn mà lòng càng ấm ức tức giật hơn nữa…
“Nguyệt Di? Sao em không ăn mà ngồi dằm cơm ra vậy” anh nhìn nó hỏi
“Nuốt không trôi” nó nói cộc lốc
“Em không khỏe sao?” giọng anh quan tâm hỏi
“Không phải, người em rất khỏe”
“Vậy thì ăn nhiều vào nha… Em cũng nên giữ sức khỏe một chút” anh nói xong thì cũng gắp đồ ăn vào trong chén nó
Nó thấy anh quan tâm vậy cười nhẹ lên mặt với Hạ Uyên tỏ vẻ đắc ý
Hạ Uyên thấy vậy khuôn mặt tối đen lại tỏ ra khó chịu nhìn nó
“Phong… Em muốn ăn ngón này anh gắp cho em đi” Hạ Uyên giọng nhẹ thùy mị dịu dàng nói
“Được” anh gật đầu rồi gắp cho Hạ Uyên
“Thầy…” nó cũng cất giọng nỉ non nói
“Hửm?”
“Cá có xương em không ăn” giọng nũng nịu
“Vậy để tôi bóc xương ra cho em, cá rất tốt cho sức khỏe nên em hãy ăn nhiều vào” anh nói xong kéo đĩa cá lại bóc hết xương ra cho nó
Nó được một phen lên mặt với Hạ Uyên thêm một lần nữa, nó càng làm vậy khiến cho Hạ Uyên tức điên lên
“Phong…? Em cũng muốn ăn cá”
“Cá đây em ăn đi” anh nói xong đưa cá quá cho Hạ Uyên
“Nhưng có xương” Hạ Uyên cũng làm ỏng
“Em tự bóc được không tại anh phải bóc xương cho Nguyệt Di rồi” nói xong anh tiếp tục chăm chú bóc xương cho nó
Nó nghe xong đưa tay lên che miệng cười thầm thích thú
Hạ Uyên thấy vậy nhìn nó một cái mặt khó chịu quay xuống ăn cơm

[…]
Sau khi dùng cơm xong nó thong thả đi lên phòng còn hát tưng bừng
“Này em gái?” Hạ Uyên đi từ phía sau gọi nó lại
Nó nghe tiếng gọi nhưng vẫn tiếp tục bước đi làm ra không có chuyện gì, Hạ Uyên thấy vậy bực mình đi nhanh lên đứng trước mặt nó
“Nghe người khác gọi phải đứng lại chứ! Đó là phép lịch sự không hiểu sao”
“À… Thì ra là chị gọi tôi? Mà đã là phép lịch sự thì gọi cho tử tế vào tôi tên Nguyệt Di không phải em gái em trai của bà chị bạch tuộc đây” nó cũng vênh mặt lên nói lại
“Gì chứ? Bà chị bạch tuộc sao” Hạ Uyên tức giận nói
“Đúng, Là con bạch tuộc ỏng ẹo thấy mà ghê á! Bà chị đây không khác gì con đấy”
“Nè con nhỏ hổn láo… Mày có biết tao là ai không hả mà dám nói bằng cái giọng đấy”
“Bà chị là ai tôi không quan tâm” nó nói xong thì tiếp tục đi
“Chị mày là bạn gái cũ của thầy giáo mày đó” Hạ Uyên lên mặt nói
Nó nghe xong thì đứng im lại lòng có chút rối, nó nghỉ thầm sao chồng sắp cưới của nó lại có thể mang bạn gái cũ về nha được chứ
“Sao hả em gái… Hôm nay chị về đây là muốn dành lại anh Phong thầy giáo của em gái đó”
“Bà chị nghỉ mình có đủ tư cách dành lại chồng sắp cưới của tôi hả” nó quay mặt lại hỏi giọng điệu thách thức
“Haha… Em gái không nghe câu tình cũ không rũ cũng đến hả”
“Vậy bà chị cũng không nghe câu có mới nới cũ hả! Đã là hàng cũ thì chẳng ai muốn xài lại nữa đâu”
Hạ Uyên nghe nó nói xong thì càng tức điên lên khuôn mặt cố tỏ ra bình tĩnh cười nhẹ nói
“Vậy có muốn đấu với nhau không hả”
“Sợ gì chứ” nó nhếch mép cười nói vừa lúc đó anh cũng đang đi lên lầu, Hạ Uyên vừa thấy anh thì nhanh chân đi lại ôm chặt tay anh
“Phong… Đêm nay em tự nhiên thấy khó ngủ vì lạ chỗ anh có thể dành chút thời gian tâm sự với em không”
“Ùm! Được”
Hạ Uyên nghe xong thì sung sướng hết cả người, càng ôm tay anh chặt hơn
“Thầy ơi?” nó cất giọng buồn nói
“Nguyệt Di em sao vậy”
“Hôm qua em vừa lở xem một bộ phim kinh dị đến bây giờ em vẫn còn sợ! Đêm nay em không muốn ngủ một mình đâu thầy qua trông em ngủ được không em sợ lắm” giọng đóng kịch
“Cô bé ngốc này đã sợ phim kinh dị đến vậy mà còn dám xem nữa hả? Thôi được rồi để tôi qua trông em ngủ” anh cười nhẹ nhàng nói rồi quay qua gở tay Hạ Uyên ra nói
“Xin lỗi em anh phải qua phòng trông Nguyệt Di ngủ rồi! Em ráng ngủ đi nha hôm khác chúng ta nói chuyện” anh nói xong thì đi lại chỗ nó dẫn nó về phòng
Hạ Uyên đứng ngây người ra không nói được từ nào! Nó đang đi thì quay mặt lại lè rưỡi ra trêu Hạ Uyên
Hết phần14

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN