THIÊN KIM BẠC TỈ
Chương 56: Tinh Vân chỉ có thể là của tôi(II)
“Lúc thiếu gia bất tỉnh được đưa vào viện. Cô Tinh Vân đã túc trực suốt đêm chờ thiếu gia phẫu thuật. Sau đó, cô ấy đưa thiếu gia xuống phòng hồi sức thì gặp thiếu phu nhân. Cô ấy không vui, tránh mặt đi. Sau khi đi cho cảnh sát lời khai theo hướng dẫn của luật sư Vương thì cô ấy quay lại muốn vào gặp thiếu gia. Lúc đó phía người nhà của thiếu phu nhân cũng xuất hiện, bên cổ đông của chúng ta cũng đến gây sức ép. Lo lắng thân phận “nhân tình bao dưỡng” của cô Tinh Vân bị lộ làm tình hình xấu đi. Cho nên, Lâm Thanh đã không cho cô ấy vào. Sau khi tình hình dịu bớt lại thì phu nhân sai chúng tôi đi tìm cô ấy. Nhưng không tìm thấy cô ấy đâu. Mẹ của cô ấy cũng được cô ấy đón đi.” Trần Khải Nam thành thật tường trình toàn bộ sự việc.
Đoàn Nam Phong đôi mắt sáng quắc: “ Cậu gọi cô ấy là “Tình nhân bao dưỡng” sao?”
Trần Khải Nam gãi đầu: “Cái này là Lâm Thanh nói với tôi. Tôi thấy cũng đúng với thân phận của cô ấy cho nên…”
“Câm miệng!” Đoàn Nam Phong nóng nảy quát
“Ai cho phép các người gọi cô ấy như vậy? Còn dám không cho cô ấy vào. Cô ấy ở bên ngoài có bao nhiêu là nguy hiểm, các người hiểu được sao?”
“Mau nối máy cho Lâm Thiên Vũ, tôi có chuyện muốn hỏi hắn.”
Trần Khải Nam theo Đoàn Nam Phong đã lâu, cũng chưa bao giờ thấy anh nóng nảy như vậy. Cho nên hắn sợ lắm, chỉ răm rắp nghe lệnh anh, liên lạc số khẩn cấp của Lâm Thiên Vũ.
“Đoàn Nam Phong, cậu chưa chết à? Vừa thức dậy đã làm phiền tôi?” Lâm Thiên Vũ biết Đoàn Nam Phong tỉnh thì vui mừng lắm, liền kêu thuộc hạ sắp xếp chuyên cơ bay sang Los Angeles thăm bạn. Nhưng cái miệng thì vẫn nói chuyện khó nghe như vậy.
“Tinh Vân đâu?” Đoàn Nam Phong lạnh lùng hỏi.
“Nè, Tinh Vân không phải người của cậu sao? Sao lại chạy đến chỗ tôi được?”
“Nói cho tôi tất cả những gì cậu biết.”
Lâm Thiên Vũ thở dài: “Đoàn Nam Phong à Đoàn Nam Phong, lần trước Tinh Vân tìm tôi là lúc cô ấy biết Băng Thanh tự vẫn trong tù. Cô ấy khóc rất nhiều, cũng rất không vui. Cậu nói xem, con “yêu râu xanh” như cậu làm ăn sao lại bất cẩn như vậy. Để Tinh Vân biết được chuyện trước đây của chúng ta với Băng Thanh. Cô ấy không chỉ giận cậu mà tôi cũng bị mất điểm theo. Nói thật là tôi không có tốt lành gì, nhưng từ ngày quen biết Tinh Vân, tôi chẳng mặn mà đến ai nữa. Chỉ một lòng ăn chay hướng Phật.”
Đoàn Nam Phong sững sờ, tay siết chặt điện thoại di động, cố nén cơn giận trước câu nói nửa đùa nửa thật của Lâm Thiên Vũ, gằn giọng nói: “Lâm Thiên Vũ, cậu không nhớ sau sự việc của Băng Thanh, cậu đã nói gì sao?”
Lâm Thiên Vũ nhếch môi kéo ra một nụ cười, thong thả nói: “Đương nhiên là tôi vẫn còn nhớ. Tôi đã nói là từ giờ tôi sẽ không chạm vào bất kỳ người đàn bà nào của cậu.”
“Vậy tại sao còn tơ tưởng đến Tinh Vân của tôi?” Đoàn Nam Phong bá đạo tuyên bố sở hữu.
Lâm Thiên Vũ, nét cười càng đậm hơn: “Tinh Vân sao?”
“Đoàn Nam Phong, tôi nói cho cậu biết. Lâm Thiên Vũ này có thể vì Hoàng Tinh Vân mà phá vỡ tất cả mọi nguyên tắc.” Người nào đó bá đạo không kém, kiên quyết tuyên bố.
“Lâm Thiên Vũ, cậu muốn vì Tinh Vân mà trở mặt với tôi?” Đoàn Nam Phong càng lúc càng mất bình tĩnh. Bản thân anh cũng không hiểu vì sao khi nghe Lâm Thiên Vũ nói như vậy lại khiến Tim anh run rẩy đến thế.
“Vậy cậu có vì cô ấy mà trở mặt với cả thế giới hay không?” Lâm Thiên Vũ hỏi lại.
Đoàn Nam Phong im lặng không đáp.
“Đoàn Nam Phong, tôi cần nhắc nhở cậu. Lưu Uyển Linh mới là người cậu yêu và là vợ của cậu. Vai trò của Tinh Vân trong cuộc đời cậu đã xong rồi. Hãy trả tự do cho cô ấy. Cậu không yêu cô ấy thì ích kỷ giữ cô ấy bên cạnh làm gì?”
“Đó là việc của tôi, không cần cậu xen vào.” Đoàn Nam Phong lạnh nhạt đáp.
“Tôi không xen vào chuyện của cậu nhưng tôi phải cho cậu biết là Lâm Thiên Vũ tôi nghiêm túc với Tinh Vân. Từ bây giờ, tôi sẽ dốc sức bảo vệ cô ấy, không chấp nhận người đàn ông nào chạm vào cô ấy. Bao gồm cả cậu.” Lâm Thiên Vũ cất đi giọng điệu đùa giỡn, nghiêm túc tuyên bố.
“Lâm Thiên Vũ, cậu nghe đây, Tinh Vân trước đây là của tôi, sau này cũng chỉ thuộc về một mình tôi. Cô ấy không phải Băng Thanh, tôi quyết không chia sẻ hay để cô ấy thuộc về bất kỳ ai. Tinh Vân chỉ có thể là của tôi.” Đoàn Nam Phong không kém cạnh, cũng bá đạo tuyên bố.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!