[Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 39: Thần tượng quốc dân (9)⊰⊹
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cao Tuyết Vân phải nhập viện, mặc dù tổn thương không nặng, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể ra viện được.
Sơ Tranh là người trong cuộc, bị gọi đi lấy khẩu cung, nhưng cô cái gì cũng không làm, xem như trước đó động thủ đánh Cao Tuyết Vân, cũng chỉ là phòng vệ chính đáng.
Xe là Cao Tuyết Vân tự mình lái, đâm vào cột điện cũng là cô ta.
Cột điện đổ xuống, vậy cũng chỉ có thể xem như chuyện ngoài ý muốn.
Cao Tuyết Vân căn bản không có lý do gì để cho người ta bắt Sơ Tranh, chỉ có thể nghẹn khuất nhận thua.
“Khốn kiếp!”
Cao Tuyết Vân ở trong phòng bệnh phát tiết, trợ lý sinh hoạt ở bên cạnh đến thở mạnh cũng không dám.
“Đi điều tra cho tôi con tiện nhân kia là ai! !” Cao Tuyết Vân rống lên một tiếng với trợ lý sinh hoạt.
Trợ lý sinh hoạt khúm núm vâng một tiếng, nhân cơ hội này rời khỏi phòng bệnh.
Bởi vì cảnh sát bên kia đã từng ghi chép khẩu cung, có lưu lại thông tin, trợ lý sinh hoạt rất nhanh đã tra được tư liệu của Sơ Tranh.
Cao Tuyết Vân lật tư liệu, liên tục cười lạnh.
“Một diễn viên 18 tuyến chuyên đóng vai quần chúng, mà lại dám cùng tao đối nghịch.” Còn có Tô Tửu, hắn lại bị cô chạm qua.
Cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Cố Sơ Tranh sao?
Cô cứ chờ đấy!
“Ôi. . . Đau quá, gọi bác sĩ đến đây cho tôi, gọi bác sĩ! !”
Trợ lý sinh hoạt mồ hôi lạnh túa ra, chạy ra ngoài gọi bác sĩ đến chia sẻ lửa giận của Cao Tuyết Vân.
…
Ơ một nơi khác.
“Xin chào, xin hỏi cậu có phải là Tô Tửu Tô tiên sinh không?”
Tô Tửu nhìn người đàn ông mặc âu phục giày da trước mặt, trên mặt mang theo mắt kính gọng vàng, có chút không hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”
“Chào cậu, tôi là Bùi Vũ, từ hôm nay trở đi, tôi chính là người đại diện của cậu.”
Tô Tửu đầu tiên là sững sờ: “Người đại diện? Công ty đổi người đại diện cho tôi rồi sao?”
Bùi Vũ, cái tên này có chút quen tai. . . Tô Tửu suy nghĩ một chút, nhưng không nghĩ ra.
Bùi Vũ đẩy kính: “Tôi không phải người đại diện của giải trí Tinh Diệu.”
Tô Tửu càng ngớ ra, một lát sau mới nhíu mày, cảnh giác hỏi: “Vậy anh là ai?”
Bùi Vũ lễ độ cười một tiếng: “Tô tiên sinh không có ý định mời tôi vào nhà nói chuyện à?”
Tô Tửu chần chờ trong giây lát, rồi hơi nghiêng người tránh ra: “Mời vào.”
Bùi Vũ quan sát căn phòng một chút, trong lòng hơi ngập ngừng, hắn chưa từng dẫn dắt một nghệ sĩ nào nghèo túng như thế này.
“Tôi đã từng xem qua tác phẩm của Tô tiên sinh, rất có linh khí, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ, nếu như không phải Tinh Diệu phong sát cậu, cậu đã sớm nổi tiếng khắp đại giang nam bắc.”
Bùi Vũ chọn một chỗ ngồi xuống.
Tô Tửu rót nước cho hắn, nghe vậy, có chút bất đắc dĩ cười: “Tôi là một người không có quyền không có thế, còn có thể làm được gì.”
Bùi Vũ không phủ nhận.
Đây là hoàn cảnh chung.
“Tôi có một vấn đề muốn hỏi Tô tiên sinh.”
Tô Tửu gật đầu.
“Tại sao cậu lại muốn bước vào giới giải trí?”
Lông mi Tô Tửu hơi run rẩy, hắn đối diện với ánh mắt của Bùi Vũ, chậm rãi nói: “Tôi thích đóng phim.”
Đây là giấc mơ của hắn.
Đáng tiếc. . .
Mộng tưởng không chiến thắng được hiện thực.
Bùi Vũ hình như rất hài lòng với đáp án này, vươn tay: “Như vậy, hợp tác vui vẻ.”
Tô Tửu không hề động đậy: “Bùi tiên sinh, tôi là nghệ sĩ của Tinh Diệu.” Hợp đồng của hắn còn rất nhiều năm, chờ hợp đồng kết thúc, hắn sẽ không còn cơ hội nào để xoay người được nữa.
“Tôi đã cho luật sư đến Tinh Diệu bàn bạc chuyện hủy hợp đồng.” Bùi Vũ không để ý thu tay lại: “Những chuyện này cậu không cần quan tâm, sẽ có đoàn đội chuyên nghiệp phục vụ cậu.”
“. . . Vì sao?”
Sao đột nhiên lại có chuyện tốt như vậy rơi trên người hắn?
“Vì cậu đáng giá.” Bùi Vũ nói: “Bây giờ cậu chỉ cần đưa ra lựa chọn, đi theo tôi, tôi sẽ làm cậu nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, từ chối tôi, vậy cứ coi như hôm nay tôi chưa từng đến đây.”
Bàn tay đặt trước người Tô Tửu hơi siết chặt.
“Anh cũng đã phái luật sư đến Tinh Diệu, là chắc chắn tôi sẽ không cự tuyệt sao?”
Bùi Vũ cười nhạt không nói, giống như một lão hồ ly đã nắm chắc phần thắng trong tay.
Tô Tửu hít sâu một hơi, cơ hội tốt như vậy, hắn không cự tuyệt được.
Bùi Vũ đẩy một phần hợp đồng qua: “Đây là hợp đồng, điều khoản phía trên nếu cậu không hài lòng có thể thay đổi.”
Tô Tửu nhanh chóng đọc lướt qua bản hợp đồng một lần, mỗi một điều khoản đều có lợi cho hắn, kiểu hợp đồng thế này, ở trong giới giải trí căn bản sẽ không xuất hiện.
“Bùi tiên sinh, tôi có thể hỏi một chút, là ai. . . bảo anh đến đây được không?”
“Tô tiên sinh, vấn đề này đợi đến khi cậu gặp bà chủ của tôi tự nhiên sẽ biết.”
Đáy lòng Tô Tửu trầm xuống: “Nếu tôi ký vào bản hợp đồng này, bà chủ của anh có bắt tôi làm những việc tôi không tình nguyện không?”
Bùi Vũ cam đoan: “Sẽ không, Tô tiên sinh yên tâm.”
Tô Tửu xiết chặt hợp đồng, trong lòng hơi xoắn xuýt, cơ hội này bày ra trước mặt hắn. . .
Hắn quyết định đánh cược một lần, nếu như thua cược, chẳng qua là từ Tinh Diệu nhảy sang một cái hố khác thôi, còn nếu như cược thắng. . .
Tô Tửu ký tên của mình lên.
Bùi Vũ lần nữa vươn tay: “Hợp tác vui vẻ.”
“Sau này làm phiền Bùi tiên sinh.”
“Gọi anh Vũ là được rồi, đây là lịch trình tiếp theo tôi sắp xếp cho cậu, cậu xem qua trước đi. Chung cư mới hai ngày nữa có thể vào ở, cậu thu thập một chút đồ dùng cần thiết, đến lúc đó tôi sẽ cho người đến chuyển đi.”
Tô Tửu: “. . .”
Đây tuyệt đối là đã dự mưu từ lâu.
…
Sơ Tranh bên này không nhanh không chậm đóng phim, bởi vì có Sơ Tranh đầu tư, đoàn làm phim tăng thêm không ít thứ, yêu cầu cũng cao lên không ít.
Hai ngày nay Liễu Mạn Mạn đặc biệt an tĩnh, quay phim xong là không thấy bóng dáng đâu.
Cô ta không quấy rầy Sơ Tranh, Sơ Tranh cũng lười tìm cô ta gây phiền phức.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng mười ngày, thu mua một công ty. 】
Sơ Tranh: “. . .”
Đập tiền thu mua sao?
【 Đúng vậy, đập tiền nha, càng nhiều tiền càng tốt, chúng ta không thiếu tiền! Tiểu tỷ tỷ cố lên! 】
Sơ Tranh: “. . .”
Thu mua một công ty đâu có dễ dàng như vậy, Sơ Tranh quyết định trước tiên phải tìm một đoàn đội có năng lực phục vụ cho mình đã —— như vậy sẽ đỡ phiền phức hơn nhiều.
Đợi Sơ Tranh tìm xong một đoàn đội có năng lực thì đã là ba ngày sau.
Mà lúc này đây Bùi Vũ đang gọi điện thoại cho Sơ Tranh.
“Cố tiểu thư, Tinh Diệu bên kia đưa ra cái giá trên trời về khoản phí bồi thường vi phạm hợp đồng, trong tay bọn họ còn có một bản hợp đồng nữa, tôi nghi ngờ bọn họ ngụy tạo hợp đồng, nhưng không có chứng cứ.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Tám mươi triệu.”
Tám mươi triệu phí bồi thường vi phạm hợp đồng. . . Ở giới giải trí còn có cái cao hơn, nhưng đối với một người bị phong sát, lại còn là loại nghệ sĩ hơn mười tám tuyến không có độ hot mà nói, khoản phí bồi thường này tuyệt đối là giá trên trời.
Sơ Tranh lạnh như băng hỏi một câu: “Tinh Diệu phải không?”
“Dạ. . .” Giọng điệu này làm sao lại có điểm là lạ nhỉ?
Sơ Tranh cúp điện thoại, quay đầu nói với đoàn đội mới tìm được: “Thu mua giải trí Tinh Diệu.”
Người phụ trách đoàn đội: “. . .”
Không phải đâu, bà chủ, chúng ta vừa nói đến không phải Tinh Diệu mà?
Hơn nữa công ty giải trí Tinh Diệu đang phát triển rất tốt, thu mua như thế nào?
【 Tiểu tỷ tỷ, kỳ thật chúng ta có thể đập tiền, chúng ta có tiền. 】 Vương Giả yếu ớt nói.
“Phiền phức.” Một bước đúng chỗ càng tốt hơn.
【. . . 】 Vương Giả không dám lên tiếng nữa, nó sợ tiểu tỷ tỷ nhà nó lại nói một câu, có thể xử lý thì tốt hơn.
“Có thể xử lý thì tốt hơn.”
【. . . 】 Nó biết mà! Nó biết mà! Nó biết mà!
Dùng tiền có cái gì không tốt!
Có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm đó tiểu tỷ tỷ!
Thật muốn cùng hệ thống sát vách đổi một tiểu tỷ tỷ, nghe nói tiểu tỷ tỷ sát vách dịu dàng lương thiện, lại còn rất biết xài tiền.
Nó cũng muốn có một tiểu tỷ tỷ như thế.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!