Tại Sao Rơi Trúng Anh ? - Chương 19: Ra Chiêu khó đỡ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
189


Tại Sao Rơi Trúng Anh ?


Chương 19: Ra Chiêu khó đỡ


Chương 19: Ra Chiêu khó đỡ

—-

Nghe điện thoại xong hắn đi đến chỗ Tiểu Bảo Bối ôm cô từ phía sau kéo vào lòng hắn, cô ngay lập tức quay qua ôm hắn thật chặt….

Diệp Ngôn nói :

” Biết tội gì chưa ….”

Cô úp mặt vào ngực hắn lắc đầu mấy cái …..

Hắn kéo nhẹ tay cô ra, đi lại ghế sofa ngồi xuống vỗ vỗ chỗ kế bên ra hiệu cho cô ngồi đấy….

—-

Hắn không nhìn cô một lúc mà hỏi :

” Hôm nay, phu nhân nhà anh ăn cơm có vẻ ngon miệng hơn mọi hôm “

Cô biết hắn đang ghen nên cố tình chọc thêm trả lời khiêu khích nhưng vẫn để ý xem nét mặt của hắn :

” Ồ….!!! cũng không tồi …”

Diệp Ngôn tức giận quay qua đẩy cô xuống ghế sofa làm cô giật mình mở to mắt nhìn hắn.

Hắn chống hai tay mắt nghiêm nghị nhìn cô nói tiếp :

” Đúng là Diệp phu nhân đi đâu cũng được bảo vệ, thức ăn có người dâng tặng nơi, nên giờ khẩu khí không xem ông chồng này ra gì nữa rồi ….”

—-

Bảo Thiên nhìn nét mặt ghen tuông lúc này của anh lại thấy có chút đáng yêu, cô cười luồng tay lên cổ anh kéo nhẹ xuống hôn vào môi anh.

Diệp Ngôn không từ chối nụ hôn ngọt ngào mà còn bị nó làm xua tan cơn ghen hậm hực trong lòng hắn. ( trúng chiêu rồi Diệp Tổng nhé )

—-

Nụ hôn kết thúc hắn muốn ngồi dậy cô lại siết chặt hắn làm hắn không nỡ đẩy cô ra rồi nói : ” Em tính dùng chiêu này thoát tội ư ….”

Bảo Thiên liền nói :

” Em không nghĩ mình có tội ….”

Diệp Ngôn nói tiếp :

” Ngoan cố …!! ”

Cô kéo kéo hai chân mày hắn ra lấy một tay chạm chạm vào đôi lông mi của hắn, lúc này ánh mắt của hắn đã dịu dàng trở lại :

” Diệp Tổng, anh có biết, ngoài kia có nhiều cô gái chỉ cần anh nhìn họ một lần thôi, có vực sâu vạn trượng, kêu họ nhảy xuống họ cũng cam lòng không…?? “

Diệp Ngôn kéo tay cô xuống, chống tay xoay ngược người đặt tiểu Bảo Bối của hắn lên trên người hắn, vì sợ nằm lên người cô lâu sẽ làm cô mệt, rồi hắn mới nhẹ nhàng nói tiếp với cô. ( Ghen nhưng vẫn chu đáo nhé … yêu Boss chưa kìa )

Hắn nói :
” Đừng nịnh…..!!!! Vô ích…!!! ”

Cô lại nói :

” Ai thèm nịnh anh, em nói đây là sự thật, nhiều nữ nhân trong công ty đã nói vậy trước mặt em, nên trưa nay biết anh ăn cơm ở đó em quyết đi theo để quan sát họ, vậy mà lại bị anh hiểu lầm em thật đáng thương, ai đó lại đang ghen kiếm cớ hành hạ em …”

Diệp Ngôn nghe xong nhếch miệng nói :

” Lại là anh sai sao, sao trước mặt em lúc nào anh cũng sai thế …?? Tiểu yêu tinh kia , đây là lý lẽ gì thế…. em nên liệu hồn cho anh đấy, lần này tạm bỏ qua ….”

Bảo Thiên tươi cười nhìn anh :
” Khi Diệp Tổng ghen thật đáng yêu làm sao, hèn chi phụ nữ muốn nhảy vực hết, riêng mình em còn tỉnh táo chỉ muốn nhảy vào lòng anh thôi ”

Hắn đáp mạnh :

” A.. không.. có.. ghen…. !!!! ”

Diệp Ngôn để Bảo Thiên ngồi dậy chỉnh y phục lại cho cô rồi nói :

” Còn nhiều lời nữa, ngày mai khỏi đi làm…!!! ”
Nghe xong câu đó Bảo Thiên không dám chọc thêm, mới dỗ ngọt xong không khéo lại làm chồng cô nổi giận tiếp thì chẳng khác nào phụ lòng trợ lý Lý đang lo lắng bên ngoài.

Cô hiểu ý chồng không truy cứu nữa vội hôn anh một cái nhanh nói là : ” Em về làm tiếp nhé, tối gặp..” rồi nhanh chân đi khỏi chưa kịp nghe hắn :

” Ummmm” một tiếng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN