Lớp Học Kinh Dị - 99
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
149


Lớp Học Kinh Dị


99


Lớp 8 lật từng viên gạch, từng quyển sách một để mở căn phòng kia ra. Bỗng “cạch” một tiếng, kệ sách sát tường bỗng dần dần quay một vòng lộ ra mật đạo bên trong. “Đi vào nhanh trước khi kệ sách quay lại như ban đầu!” Han hô lên một tiếng.
Cả lớp 8 đều chạy vào hết vừa đúng lúc kệ sách đóng rầm một tiếng lại như ban đầu. Nhưng không một ai biết người mở thông đạo ra là ai.
Bên trong là một căn phòng cực lớn với nhiều tài liệu được đặt vào trong các ngăn tủ âm tường trải đều từ trái qua phải trên xuống dưới đầy căn phòng. Nhưng ở giữa phòng có một căn phòng đang bay lơ lửng, trong đó chắc chắn có công tắc phá huỷ nơi này.
“Thiên Thần, tao biết mày ở trong này, mau lăn ra đây!”
Han vừa dứt lời một tràng cười lanh lảnh phát ra ” Chào mừng lũ phế vật đã đến đây.”
Toàn bộ lớp 8 đều cứng người trong một khoảnh khắc, hai chữ phế vật này từ lâu đã không được nghe, hiện tại lại được nhắc đến để nói với bọn chúng, từ đầu, chúng đã là phế vật của toàn trường.
Han hô lên một tiếng không ổn “Đừng nghe tên đấy nói, hắn giỏi nhất là lời rác rưởi, đừng bận tâm đến!”
“Hahaha, đây mà là lời rác rưởi sao? Đây đều là sự thật, toàn bộ tất cả các ngươi đều quên mất bản chất thật của mình là phế vật rồi hay sao? Các ngươi nghĩ không có Han các ngươi sẽ làm ra trò gì? Hay vẫn là một đám ngu dại bị toàn trường chê cười? Các ngươi nên nhớ, mình được chọn ra, là cặn bã trong một rổ gạo trắng tươi mới mà thôi.”
“Câm mồm!” – Han hô lên một tiếng sau đó truyền tin tức cho mọi người “Nghe đây, chúng ta phải vào được căn phòng lơ lửng kia, sau đấy nhấn nút phá hủy tất cả, là nhiệm vụ hoàn thành. Muốn lên được đó thì chỉ còn một cách là bay lên thôi, trong chúng ta cử ra một người nhẹ nhất, tất cả cùng truyền sức mạnh qua tó, tớ sẽ cho cậu ấy len đấy. Nhớ là không được ai vì lời rác rưởi mà lung lay!”
Họ liền cử ra Bun nhẹ nhất để tiến vào trong căn phòng. Angela thấy vậy liền bắt đầu xỉ nhục
“Hai anh em Bin và Bun, các ngươi cũng hiểu mình là song sanh, lại là anh em ruột, vậy mà lại đi yêu nhau chẳng lẽ không ghê tởm chính bản thân mình sao? Các ngươi không nghĩ đến con cháu mình thì cũng được nhưng ngay cả thể diện cũng làm mất. Chắc các ngươi không biết rằng có những bạn nhỏ trong lớp đâu ngoài mặt không nói nhưng sau lưng lại ghê tởm các ngươi bẩn thỉu và ô nhục đâu nhỉ?”
Bin ở bên ngoài nghe được hắn nói qua Han liền run rẩy hỏi “Han, có phải vậy thật không?”
Tất nhiên câu hỏi này mọi người đều nghe được, cả đám đồng thời nhìn qua Han, hắn không gật cũng không lắc, chỉ cắn môi, e là đấy là sự thật. Lớp 8 lần đầu tiên mất đi sự tin tưởng với nhau, niềm tin giữa người và người xuất hiện một dấu nứt.
” Tất cả tập trung, đừng để hắn làm mất đoàn kết, đưa Bun lên đi Han!” Lucy

Mị đã trở lại rồi đây, vậy là bộ truyện này còn khoảng 3 chương nữa thôi là kết thúc rồi * háo hức * Mị sẽ cố gắng hoàn thành nó vào tuần sau. Sì poi trước ending cực kỳ cẩu huyết nha * nháy mắt * Mị đã hứa là sẽ end bộ này mà nên đừng lo mị drop *^*
Truyện này là truyện mình tự sáng tác cho thoả niềm đam mê thôi, nên ai thích đem đi thì cứ đem, để lại tên nguồn tên tác giả là được rồi. ^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN