Chánh Tà Lưỡng Đạo - Chương 50: Xét ổ!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Chánh Tà Lưỡng Đạo


Chương 50: Xét ổ!



Bỗng:

“trời ạ!…chạy… chạy,… chạy mau thủ lĩnh chết hết rồi!”

Vài tên huyết y Tặc chúng còn lại thất thanh hoảng loạn hét lên.

“hừ!…muốn chạy, dễ thế sao?”

“giết giết hết hahah!”

Tần Túc hét lên cuồng bạo, tay cầm thanh kiếm lượm được từ dưới đất của mấy tên Huyết Y Tặc lên.

“roẹt roẹt roẹt…”

Từng nhát kiếm khí vô thanh vô tức đâm thẳng vào mấy tên Huyết Y Tặc gần đó.

“gừ gừ….khốn kiếp…các huynh đệ lên giết tên Huyết Ma này!”

Một vài tên huyết y nhân biết không thể trốn thoát đành hô hào xông lên đánh.

“hắc hắc hắc….Huyết Ma, ta nhưng lại thích cái danh này!”

Không màng mọi thứ, Tần Túc điên cuồng xông lên giết. Bảy chiêu tiêu dao kiếm cứ như thế mà theo gã chém giết, huyết dịch bay lên lả tả tứ tung, máu cứ như đang nhuộm hết cả bầu trời.

Một khắc sau, khi trừ khử hầu hết toàn bộ dư nghiệt của Huyết Y tặc.

“Ngươi…ngươi muốn cái gì? Có gan thì đừng..đừng giết ta…”

Tên thủ hạ cuối cùng của Huyết Y Tặc sợ hai nhìnTần Túc, mặc dù rất muốn trấn định bình tĩnh nhưng nhìn thấy Tần Túc tay cầm kiếm đi tới, y phục thấm đẫm mầu máu, mặt cũng không ngớt nổi vết máu. Ánh mắt tên huyết y nhân sợ hãi đến rùng người.

“hang ổ Huyết Y Tặc ở đâu?”

Kiếm dính vết máu đỏ tươi chĩa về trước ngực ngã, ánh mắt lạnh lùng, âm thanh cay ghiến khiến hắn muốn chảy nước hết vải ra quần.

“Tha cho ta một mạng…tài bảo của Huyết Y Tặc toàn bộ là của ngươi!”

Tên huyết y tặc cố gắng bình tĩnh thốt ra.

“nên nhớ mạng ngươi đang nằm trong tay….điều kiện ngươi nghĩ sẽ được?”

Lâm Tiêu nhếch môi cười lạnh:

“Thế thôi cũng được,….hang ổ ta tự tìm cũng được, cũng mất chút thời gian mà thôi. Còn ngươi chết được rồi”

Nhấc thanh kiếm lên, ánh mắt Tần Túc nhìn tên huyết y tặc còn lại cuối cùng.

“Đại hiệp!….tiểu nhân, tiểu nhân nguyện ý”

Vứt đi thanh kiếm cùn đang cầm trên tay ra một bên Tần Túc bình thản:

“đi!”

Tên Huyết Y Tặc vội vàng vắt chân lên cổ co giò đi trước dẫn đường.

“Chúng ta cũng đi thôi!”

“Tốt…chúng ta đi mau…ở đây máu tanh quá!”

Thiếu niên vác thanh đao gật đầu nói, rồi cũng đi phía sau Tần Túc với Lão Bộc.

Thiếu niên này âm thầm đánh giá Tần Túc, Trận chiến vừa rồi của Tần Túc đã triệt để rung động nội tâm của hắn, điều hắn không ngờ đến là Tần Túc không phải là con cháu hay đệ tử tông môn, thế gia gì mà vẫn có thực lực cao đến như vậy.

Nhanh gọn chọn lấy một chiếc xe ngựa, lão Bộc và thiếu niên ngồi đằng trước để điều khiển lẫn tiện quan sát tên Huyết Y Tặc. Còn Tần Túc âm thầm kiểm kê thu hoạch của mình.

Lấy chiếc Không Gian Thủ Trạc của tên đầu lĩnh cùng mấy chục chiếc Tu di Túi khác của mấy tên huyết y tặc ra.

“Những tên này đúng là giàu có, lần sau đi làm nhiệm vụ chắc phải chọn đi giết vài tên tu sĩ hay mã tặc quá!”

Lâm Tiêu cười cười vui vẻ, thân là một tên nghèo rách mùng tơi từ bé, phải lăn lộn khắp chốn trong Đằng Sơn Thành, phải nhiều lần vào sinh ra tử cộng mới thể chất linh căn cũng không tồi mới có thể được gần 15 năm may mắn Đạt được Định Khí Lục Tầng.

Hiển nhiên gã biết tiền tài linh thạch có giá trị như thế nào, không thể tiêu phí ăn chơi đàm đúm như mấy tên thiếu gia công tử bột kia được.

Tần Túc đếm được gần 100 viên hạ phẩm linh thạch từ mấy tên Huyết Y Tặc, cộng với 157 viên nữa từ túi của tên Thủ lĩnh. Cộng hết lại cũng chừng 257 viên. Trông cũng thật nghèo kiết xác, cái hắn chờ đợi chính là hang ổ của Huyết Y tặc này, chỉ cần nghĩ tới nguồn tài phú thôi mắt gã sáng hẳn lên

“lốc cốc….lốc cốc…”

Xe ngựa vẫn tiếp tục đi tới, gần một canh giờ sau thì trời bắt đầu chạng vạng rồi cũng từ từ tối lại.

Có tên huyết y tặc cuối cùng chỉ dẫn, Tần Túc đỡi tốn thời gian hơn đi tới hang ổ của Huyết Y Tặc.

Hang ổ Huyết Y Tặc nằm chính giữa xung quanh có các chặn núi lớn bao quanh, cây cỏ um tùm, nhìn từ ngoài vào thì đố ai tìm được cái nơi cò không thèm ỉa này.

Bên trong hang ổ chỉ còn lại khoảng chừng mười tên Huyết y tặc canh giữ. Bị Tần Túc vô thanh vô tức, đơn giản chém giết. tên dẫn đường kinh hãi tâm thần bất định cầm một thanh chùy thủ* đâm tới sau lưng Tần Túc

Tần Túc phát giác hành động này, lắc đầu:

“hừ! vốn định tha cho ngươi một mạng nhưng giờ ta thay đổi ý định rồi…… ngươi nên chết thì hơn…”

“Phập”

Tần Túc đâm một kiếm vào đại não của tên huyết y tặc dẫn đường

Sau khi đánh chết đối phương, Tần Túc thả ra toàn bộ hồn lực, truy xét từng ngóc ngách khắp nơi địa bàn hang ổ của Huyết Y Tăc

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN