Phong Vân Quyển 4
Bắt Sống Tiểu Võ
PhongVânKết
Chương 32: Bắt Sống Tiểu Võ
Tiểu Võ dùng chảo đấu chảo để cho kẻ địch thấy võ công huyền môn chính tông của Võ Gia Thiên Hạ.
Tiểu Võ nổi tiếng bởi bàn tay xảo diệu, tuy nội lực chưa đẩy lên mức cao nhất nhưng với lực lượng hiện tại, cũng đủ bá đạo lắm rồi.
Giáp Cốt Long Chảo biến hóa vô song, trong bá liệt có thêm phần tinh tế, trong nháy mắt Tiểu Võ đã tụ kình, gom đất đá xung quanh thành một chảo sắc ngăn chặn thế công cuồng bá của Liệt Báo.
Một tiếng nổ làm trấn động tâm can phát ra, hai chảo mạnh mẽ chạm nhau làm đất đá văng tứ tán, cát bụi bay đầy trời. Trong làn khói đục mập mờ hai cao thủ vẫn hiên ngang đứng vững.
Tiểu Võ sững người khi một chiêu mang đầy công lực tám phần xuất ra mà vẫn không thể hạ được Liệt Báo.
Tại sao lại như vậy?
Lẽ nào Liệt Báo nội lực còn mạnh hơn cả Tiểu Võ.
– Hê! Trung Nguyên nhất lưu cao thủ xem ra cũng chỉ có vậy.
Liệt Báo chỉ cười nhạt, rồi Chảo thế kịch biến, trong Báo Kiếp Chảo có cơ quan. Ngón tay như dài ra bấu chặt lấy bàn tay Tiểu Võ làm chàng không thể nào động đậy nổi.
Người ngoài chỉ thấy dưới chân Liệt Báo kình lực tỏa ra như mạng nhện, vết nứt lan tỏa ra xung quanh đến mười mấy chượng chưa hết.
Người thường thì chỉ nghĩ là lực tác động do cường kình của hai cao thủ tạo nên. Nhưng hắn thì khác, Tuyệt Tâm chăm chú quan sát từng chi tiết cực nhỏ của trận chiến này.
– Tiểu Võ có Xích Hỏa Thần Công bá liệt vô cùng, kết hợp với Huyền Võ Chân Công. Nếu đã dùng Thiêu Hồn Thuật thì nội lực toàn thân đẩy lên mấy tầng. Một chiêu của y ngay đến ta cũng chưa chắc dễ dàng hóa giải. Nhất định phía sau tên Liệt Báo này có huyền cơ.
Trong lúc Tuyệt Tâm còn đang suy nghĩ, thì bên này Tiểu Võ một chiêu chưa thể đắc thủ, chiêu thứ hai sắp chuẩn bị sử ra.
Chàng quyết dốc hết tu vị cho trận chiến này, vì bảo vệ người mình yêu, Tiểu Võ nguyện hi sinh tất cả, có thể sau đó chàng cạn lực mà chết chàng cũng không hối tiếc.
Nhưng Tiểu Võ chết không phải điều mà Tuyệt Tâm mong muốn. Hắn cần là cần một người còn sống, chứ không phải một xác chết.
– Tiểu tử này đã muốn liều chết, ta không thể để hắn chết được. Nhị vị hãy giúp ta khống chế y dứt điểm nào.
Tuyệt Tâm vừa cất tiếng thì phía sau lưng y cũng có một tiếng nói phát ra.
– Được!
Sau tiếng nói có hai bóng người thân thủ cực cao lướt tới trước. Lời nói vừa bên tai Tuyệt Tâm thì người đã phía trước mấy trượng. Di chuyển vô tức vô thanh là cao thủ.
Hai bóng người lạ như bóng ma, thoáng trốc đã gia nhập vòng chiến.
Tiểu Võ cảm ứng cực nhanh, vì có người tập kích chàng đành đổi hướng tấn công. Một tay đã bị Liệt Báo khống chế, tay còn lại vừa phát giác có người tấn công phía cánh tả, chàng bèn xuất chưởng hóa kiếm tấn công.
– Là kẻ nào tấn công ta, xem Kiếm Hà Tuyết Dũng trong Thiên Mệnh Kiếm Đạo.
Kiếm xuất ra vừa có sự dũng mãnh lại ẩn chứa sự lạnh lùng của băng tuyết. Một kiếm cương nhu kết hợp tài tình vô cùng.
– Kiếm nặng như thái sơn lại lạnh lẽo như hàn tuyết, tuổi còn trẻ như vậy đã có tu vị kiếm đạo xuất thần đúng là anh hùng xuất thiếu niên. Xem Thượng Thiên Kiếp Đạo trong Nguyên Thiên Kiếm Quyết của lão phu.
Người này xuất chỉ thay kiếm, nhưng kiếm khí phong nhuệ mang theo khí độ vô thượng khôn cùng. Tiểu Võ viết Thiên Tà Chiến Giám, mọi kiếm chiêu trong thiên hạ tuy không nói là thuộc nằm lòng, nhưng cũng có thể gọi là xem qua gần hết.
Nhưng kiếm pháp người này tinh kỳ khó tả, vừa có quang minh chính khí, vừa toát lên sự vương giả, lại có hào khí vô thượng. Tiểu Võ cũng là lần đầu thấy kiếm pháp cao thâm tinh diệu đến nhường này.
Thiên Mệnh Kiếm Đạo dùng theo mệnh trời xuất kiếm, nhưng kiếm của người kia là thượng thiên kiếm đạo, kiếm cao hơn cả trời thắng thua đã rõ.
Kiếm của người kia lả lướt phiêu diêu, lách qua các kẽ hở nhỏ nhất trong Thiên Mệnh Kiếm Đạo mà tới. Như ngọn cỏ mềm mà sắc theo dòng nước. Chỉ sắc như kiếm đã đâm vào vai Tiểu Võ, tim chàng như bị kiếm đâm đau nhói lên.
Nhưng chưa kịp rên lên thành tiếng thì bên tai hữu đã nghe gió thổi vù vù. Mắt vừa liếc sang đã thấy cước ảnh như bão táp mưa xa ập đến.
– Tiểu tử mau buông tay chịu chói, xem Kháng Long Hữu Hối trong Hàng Long Bá Thối của lão phu.
Cước kình thâm hậu cước chưa tới mà mặt đã bị kình lực cắt đau nhói. Tiểu Võ cảm thấy uất ức vô cùng, hai tay đều đã bị chế ngự, nhưng ý chí kiến cường chàng tung cước cản phá cao thủ kia.
– Nộ Đạp Sơn Hà trong Liệt Cường Cước Tuyệt.
Nghị lực của chàng thật phi thường, nhưng thân bị chế ngự, cố phát chiêu cũng chỉ như cung giương hết cỡ mà thôi.
Tiếng bốp chát kêu lên cước pháp của Tiểu Võ đã bị người kia đá văng ra, đồng thời cước của kẻ này sắc như kiếm, mũi ngón chân y đã điểm bảy đại huyệt ở chân Tiểu Võ. Toàn thân giờ đây đã bị khống chế hoàn toàn, Tiểu Võ căm phẫn thét lên vô vọng.
– Khốn kiếp mau thả ta ra.
Chàng gào thét chưa hết câu thì bụng thấy đau nhói, một nắm quyền cứng như sắt thép, như chiếc cọc sắt ghim vào người. Máu tươi ứa ra miệng, mắt chàng hoa lên.
Quyền kình hung mãnh xâm phá phủ tạng làm Tiểu Võ toàn thân đau như lửa đốt. Chàng kêu lên đầy phẫn nộ, nhưng quyền kia mang quái lực ngàn cân hất chàng văng khỏi tay Liệt Báo, người bị hất mạnh ra phía sau.
Trong lúc thân chàng mất tự chủ thì 12 kiếm huyền âm tiềm tàng trong thể nội cũng tự khắc phát ra, tấn công đám cao thủ kia.
12 kiếm chia làm bốn đạo mỗi đạo ba kiếm tấn công bốn người. Kiếm này tà ác vô cùng chém tan tành cảnh vật trong bán kính mười chượng.
Quỷ cước mới đến cũng không giám khinh xuất, tung liền ba cước cực mạnh phá tan ba đạo kiếm tấn công mình.
Xích Liệt vận công vào hỏa quyền để ngăn ba đạo kiếm, Liệt Báo hua Báo Kiếp Chảo đánh bật ba kiếm tấn công y.
Còn lão quái kiếm thì không hề chau mày một chút nào, khi ba kiếm huyền âm lao tới tấn công mình.
Ông ta ưỡn ngực hứng chọn ba kiếm, kiếm huyền âm tam thức chui tọt vào trong cơ thể ông ta.
– Đúng là kiếm tà ác thật, vừa vào người đã lạnh buốt sống lưng. Kiếm này giết người thì nhanh đến vô cùng, chắc chắn không phải kiếm xuất phát từ nhân gian.
Ông này thật kỳ quái không những huyền âm tam thức cùng hung cực ác không làm gì được ông ta. Mà lão còn tỏ ra vô cùng hiểu kiếm, có thể thu phóng tùy ý. Cảnh giới kiếm đạo này e rằng cả Vô Danh, Mộ Ứng Hùng cũng chưa chắc làm được.
– Kiếm chiêu quá hung ác giữ lại chỉ hại mình hại người. Kiếm này đáng ra không nên tồn tại ở nhân gian.
Lão quái kiếm này không biết là thần thánh phương nào, mà thần thông quảng đại đến vậy. Người thường bị Huyền Âm Kiếm nhập thể sẽ đau đớn vô cùng, thậm chí sẽ bị phá nát lục phủ ngũ tạng mà chết.
Còn ông này kiếm có thể dễ dàng chui vào cơ thể, rồi tự động chui ra giống như bông hút nước rồi thải nước ra vậy. Tu vị cao thâm tinh tế hiếm gặp trên đời. Dù là vậy nhưng cũng không thể qua được con mắt của Tuyệt Tâm. Thấy người này bất phàm Tuyệt Tâm cũng không thể không để ý, nhưng ông ta lại đang nghe theo lệnh của Tuyệt Tâm, vì sao một người có tu vị kiếm đạo tuyệt đỉnh như thế lại phải nghe theo y.
Điều đó đúng là một bí mật không hề nhỏ, chỉ biết 12 kiếm Huyền Âm sau khi thoát khỏi cơ thể Tiểu Võ, thì điên cuồng phá hoại không gian, cảnh vật xung quanh.
Sau một hồi đâm chém loạn xạ thì 12 kiếm lại vật quy nguyên chủ, chui tọt vào trong thân Tiểu Võ.
Quả là kiếm chiêu ngụy dị tà quái trên đời chưa từng gặp.
Tiểu Võ lúc này thân thể tơi bời, máu chảy đầy thân, ánh mắt ảm đạm vô quang, hơi thở nặng nề, đôi chân run lên cầm cập. Dường như đứng còn sắp không vững.
Sau khi 12 kiếm huyền âm nhập thể, mắt chàng nhòa đi nhưng vẫn không quên nhìn về phía Thanh Việt nữ tử của chàng.
Chàng chỉ lờ mờ trông thấy khuôn mặt hoảng loạn, nước mắt chảy dài trên má của nàng. Thanh Việt cố dơ tay gọi tên Tiểu Võ nhưng mắt chằng trở nên mờ dần. Rồi một màu đen ập tới, do bị trọng thương quá nặng chàng không thể gắng gượng được nữa.
Trước khi thân thể đổ xuống như bức tượng bị đốn ngã, bên tai Tiểu Võ vẫn nghe văng vẳng tiếng nói của Tuyệt Tâm.
– Mang tên tiểu tử này về nhốt trong Tuyệt Tâm Đại Lao cho ta.
Liệt Báo tiến đến xốc thân xác bầm dập của Tiểu Võ lên vai.
– Chủ công! Tên tiểu tử này võ công rất khá, không giết bỏ đi, liệu sau này có để lại hậu hoạn hay không.
Tuyệt Tâm chỉ nhìn thủ hạ nở một nụ cười thâm hiểm, môi đen như mực cho thấy tu vị đã sang một tầm khác.
– Muốn chiếm võ lâm phải bại Phong Vân, nhưng ta đã chiến với chúng nhiều năm, mà vẫn không thể đánh bại chúng. Bởi vì chúng luôn được sự ủng hộ của đám quần hùng võ lâm. Tranh Phong Hiệp bổn tọa xuýt chút nữa đã lấy cái mạng của Bộ Kinh Vân. Nếu không có bọn nhóc con cản trở. Muốn triệt để đánh bại Phong Vân phải cô lập được chúng.
– Chủ công vẫn chưa trả lời cáu hỏi của thuộc hạ tại sao không giết tiểu tử này.
– Liệt Báo ngươi có chỗ không biết rồi, nếu chỉ cô lập Phong Vân thôi thì chưa đủ. Ta còn muốn những kẻ ủng hộ bọn chúng quay lại đối địch với chúng. Tiểu tử này là một nhân tài nếu hắn chịu về dưới chướng của ta, thì há chẳng phải càng có thêm kẻ giúp ta giết Bộ Kinh Vân hay sao.
– Chủ công anh minh!
Tuyệt Tâm sẽ làm cách nào để lôi kéo Tiểu Võ ra nhập?
Tiểu Võ nếu ra nhập tại sao Tuyệt Tâm lại muốn hắn đi giết Bộ Kinh Vân.
Tiểu Võ có bản lĩnh đó sao khi trước đó đã bị tử thần đánh bại triệt để.
Chỉ thấy Tuyệt Tâm cất tiếng cười đầy ngụy dị rồi bước đi với tâm trạng đầy tự tin.
Theo sau hắn là Liệt Báo, Xích Liệt, con có hai lão quái nhân lạ mặt nữa.
Nhìn kỹ thì hai người này chính là hai kỳ nhân đã giao thủ với Thiên Kiếm Vô Danh ở Tàn Dương Thôn dạo trước.
Họ đều lad người tâm cao khí ngạo tại sao lại cam tâm đầu quân cho Tuyệt Tâm.
Trong tay sở hữu toàn Tuyệt Thế Cao Thủ, Tuyệt Tâm lần này quyết đông sơn tái khởi. Rút kinh nghiệm những làn thất bại trước, lần này hắn trở lại ắt sẽ nguy hiểm hơn xưa nhiều.
Tuyệt Tâm đã bắt sống Tiểu Võ, tiếp theo hắn sẽ làm gì để đánh bại Phong Vân, tiến tới thâu tóm cả Trung Nguyên.
Mời các anh em tiếp tục theo dõi các chương sau để biết thêm chi tiết nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!