Tán Tu Độc Long - thọ mạng thất bại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Tán Tu Độc Long


thọ mạng thất bại



Trong căn nhà nhỏ lúc này đây có một thân hình gầy gò ấy vậy nhưng không ngờ nhìn kí lại có các khối cơ khá săn chắc ngạc nhiên ở chố đây lại là một lão già hơn nữa ấy vậy mà trông lão cứ như là mấy láo quái vật trong phim kiếm hiệp tiểu thuyết Kim Dung rồi điện ảnh các kiểu hay ho nói chung thật không sai lão già này trông thì râu tóc bạc phơ khuôn mặt lại có chút đạo cốt thay vì trông có vẻ phúc đức hiền lành thì lại có nét oai nghiêm ấy thế nhưng mà vấn trông rất nhẹ nhàng nơi nét mặt oai nghiêm. Khục khục khu… hừm cúng đã hơn 300 năm tuổi rồi ấy dà cúng đúng thật là dài ấy thế nhưng mà cúng đã tới lúc ra đi rồi,với khuôn mặt như không hài lòng với việc gì đó lão già vẫn giứ nguyên nét mặt nọ mà đứng dậy đi ra khòi phòng rồi ra khỏi căn nhà,lão đi lại hướng vách đã nọ, thì ra không ngờ đây lại là một ngọn núi hùng ví với các thác nuớc nhỏ uyển chuyển nhìn kĩ lưỡng có thể thấy nhứng thác nước này phân bố đều đặn khắp nơi nước nhìn trong đẹp có khi uống được luôn chưa hết, quanh đỉnh núi cũng là mây mù phập phờ với đủ hình dạng có to có nhỏ mơ mờ ảo ảo đủ kiểu phong cách, kế đó là nhứng thứ dĩ nhiên phải có tại mộṭ nơi ẩm nước lại còn hùng ví như ngọn núi này, ấy như là chim bay lượn lờ có khi tới cả đàn có khi cúng có vài con hót líu lo lại có nhứng vùng rừng cây với đủ loại ăn quả và dây leo cứ phải nói là chằng chịt như trong phim cây hoa có thể nói là xanh biếc cả một vùng đình núi không thiếu nhứng cảnh tượng trên và vân vân và mây mây. Khục khục kh.. lão già lại đứng tại vách núi mà ho khan một lúc rồi từ bộ quần áo dài phong cách cổ trang trung quốc màu trắng có phần tiên tu của lão thò tay vào lòng ngực như đang cố lấy ra cái gì đó lão, sau vài giây mò ra thứ mình cần lão mỉm cười hí hửng rút tay ra khỏi ngực và thế là wat the fuck một con máy nghe nhạc bóng đen cùng quả tai nge trắng tinh được lão rút ra, cẩn thận đeo lên tai nghe sau đó tay dơ máy nghe nhạc lên nhấn gì đó một lúc như đã hoàn tất bật chọn bài lạc trôi (Sơn Tùng) lão lại cất máy nge nhạc vào ngực rồi tiếp tục đứng tại ngọn núi mà cảm thụ bài nhạc ưa thích của mình rồi bống lão cất lời nên ngắm ngía một chút đã rồi lão dạo bước quay trở vào căn nhà rơm cạnh vách đá, tại chính giữa ngọn núi của mình đi tới cửa phòng khách không vội bước vào lão dừng lại ngắm nghía một hồi mà cảm than ôi căn nhà rơm thân thương còn nhớ ngày nào ta còn lon ton kéo cả xe lúa khô về đắp còn nhớ lúc đó còn có vài đứa trẻ đi theo hò hét cổ vũ nứa à mà chúng còn hay lên đây chơi tuy nghịch như quỷ mà cúng vui phết mà cũng đã 100 năm ta không có xuống núi rồi hazz sau cái lần cuối mấy lão già đến thăm ta giờ này chắc cúng ngắm gà khỏa thân cả rồi, nhớ lũ nhóc con nghịch ngợm khẽ thở dài một hơi lại đi loanh quanh ngắm nghía một lát căn nhà rơm của mình thì lão cũng đi vào nhà cầm bộ máy nghe nhạc mini bỏ xuống cái bàn cũ kĩ của mình nhìn quanh một vòng, lão khóe mắt đỏ mà nắm nhẹ nhàng lên chiếc võng của mình cạnh đó mà nói thầm thế gian mộng ảo vọng càn khôn nhân lý cũng được tà ma cũng được hết thảy cúng chỉ là một trò chơi đã tới hồi kết của ta cũng tại ta lười biếng chưa hoàn thiện được nó mà hazz.

Bùm vù vùuu. Bỗng từ cơ thể lão nhân đang nằm phát ra đại gió mạnh mẽ toàn cơ thể lão lúc này toả sáng vang giội chói chang nhứng tia sáng này mạnh mẽ mà chiếu lọt qua những lỗ hổng nơi căn nhà rơm chìm cả ánh sáng mặt trời khiến cả ngọn núi toàn một màu đỏ cam chói lọi khắp nơi trông vĩ diệu như phép màu còn căn nhà rơm lúc này không khác cái đèn lồng loại lớn là mấy, cứ vậy mà toả sáng một hồi huy hoàng khiến cả những nhà dân những con người đang làm ruộng phía rưới tận chân núi cao hùng ví ngước nhìn tia sáng loé lên bất chợt cũng ngạc nhiên có người còn thấy kì quái nói nhẩm (Thế đéo nào mùa hè mà cũng có sấm chớp) sau đó lại cúi xuống tiếp tục làm việc. Lúc này đây nơi vách núi đã không còn gì ngoài nơi vị trí ngôi nhà chỉ còn mấy cái cọc nhà đen thui ngạc nhiên hơn cả ngoài vùng căn nhà không có ngọn cậy cành hoa ngọn cỏ nào bị gì thêm nữa cạnh vị trí căn nhà là nhứng con thú đang nằm sấp suống mà khóc hiển nhiên toàn nhứng con thú thành tinh đã có linh trí sở hữu ít nhiều trí tuệ như nhân loại mà lý do chúng khóc cúng hiển nhiên bởi lý do thứ nhất chúng biết từ giờ trở đi không còn vị tu sĩ này trên đời mà tu sĩ này là người canh chừng ngọn núi và giúp nhứng loài vật bọn chúng giao tiếp với nhân loại tránh hiểu nhầm mà tạo ra tình thế đổ máu dẫn tới ác đạo, hai là chúng mất đi vị sư phụ hiền hoà thú vị này, người duy nhất hiểu chúng và dấn giắt chúng tu hành, và thứ ba là quãng thời gian chúng thành tinh được giáo hoá bởi người này quen biết nhau cũng hơn trăm năm nói không thân như anh em xác định chém gió rồi sư thật thì cũng bày ra đó vị tu sĩ cúng đã ra đi sau tràng cảnh muôn thú òa khóc như hổ sư tử thậm chí voi mèo rắn toàn nhứng loài sống dai trong hệ thống sinh tồn làm đông đảo và vân vân mây mây thi nhau buồn bã rút về mà con nào con nấy hiển hoà tuy rất gần nhau có loài là địch thủ như chó sói và mèo rừng cũng không thèm cắn nhau hiển nhiên đã được điểm hoá cao tay. Những gì về vị tu sĩ này cúng coi như là đã kết thúc câu truyện của hắn tại trái đất này song nghiệp của một tán tu cả đời ẩn danh bí ẩn như hắn cúng không đơn giản tý nào

Tác giả: zetsatki

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN