Vật Hi Sinh Tu Chân Ký - Chương 52: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Vật Hi Sinh Tu Chân Ký


Chương 52: Thiếu



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

edit:rồng

Ánh mắt của Tô Ngưng Mi, Ôn Nhạn Kỳ và Liên Cẩn Viên nhìn về phía sau, lúc này mới phát hiện ra phía sau bầu có một mảng lớn cái gì đông nghẹt bay về phía bên này, tuy khoảng cách rất xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được đám lớn như vậy, có thể tưởng tượng được đông đến mức nào.

Vẻ mặt ba người thay đổi, hiển nhiên đám người bên cạnh hiển nhiên cũng chú ý tới, hoảng sợ nhìn mảng lớn không trung đông nghẹt.

Bây giờ là mạt thế, chim bay cá nhảy nào cũng rất nguy hiểm, trên bầu trời lại đông như vậy, đương nhiên là làm cho mọi người đổi sắc.

Liên Cẩn Viên khẽ buông bát đũa trong tay xuống, lấy ra hơn mười tờ bùa chú, ném ra bảy góc. Rất nhanh, anh đã bố trí xong trận thế phòng ngự, nói với mọi người ở phía sau, “Tôi không dám chắc trận pháp này có thể ngăn cản bọn chúng thời gian bao lâu, nếu bọn chim này đều hướng về phía chúng ta, chỉ sợ sẽ công kích trận pháp, cho nên hiện tại muốn vào trong trận pháp hay trở về xe là do mọi người quyết định!”

Tất cả mọi người có chút do dự, Liên Cẩn Viên đã lôi kéo Tô Ngưng Mi đứng ở trong trận pháp rồi, Ôn Nhạn Kỳ cũng đi vào theo. Những người đó chần chừ một lúc, có đi vào trong trận pháp, có nhanh chóng chạy vào trong xe, khóa trái cửa xe, phong bế cửa sổ xe.

Mảng lớn đông nghẹt nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người, đó là một đám Chim sẻ, chỉ là không phải chim sẻ nhỏ như trước mạt thế nữa, con nhỏ nhất có cái đầu to, con lớn nhất có thân hình như bê con, đàn tùng đàn bay về phía mọi người.

Đám chim lớn như vậy khoảng mấy ngàn con. Âm thanh của một hai con Chim sẻ thì không có gì đáng nói, nhưng một đàn cùng kêu, khiến lỗ tai mọi người chấn động, có người đã chịu đựng không nổi khổ sở bưng kín lỗ tai của mình.

Một mảnh đen ngòm đánh lên trận pháp, bị văng ra.

Có chim sẻ đi công kích những chiếc xe bên cạnh, hơn mười đầu của những con chim sẻ lớn nhỏ đâm vào xe, dùng miệng bén nhọn mổ lên sắt lá của xe, phát ra âm thanh đông đông đông. Có con tấn công lên cửa sổ xe thủy tinh, khiến người trong xe rung lẩy bẩy, hối hận tại sao lại không đi vào trong trận pháp.

Bởi vì biến dị, những cái mỏ của Chim sẻ lọi hại vô cùng, không bao lâu mui xe đã bị mổ xuyên, người trong xe nhìn xuyên qua lỗ thủng thấy miệng chim bén nhọn, sinh lòng tuyệt vọng. Thủy tinh không chịu nổi áp lực tấn công của bọn chúng, vỡ vụn.

Người trong xe hoảng sợ không chịu được thét to lên, cầm thiết bổng cạnh chỗ tài xế dùng sức quơ, có một hai con chim sẻ bị đánh trúng, bọn chúng lại tấn công xe nhiều hơn, chỉ chốc lát trong xe liền vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Người trong trận pháp trơ mắt nhìn người trong xe bị công hãm, người ở bên trong trở thành đồ ăn của chim sẻ. Trước mạt thế, bọn chim sẻ này chỉ là đồ ăn của con người, hôm nay con người lại là đồ ăn của bọn chúng.

Rất nhanh, người trong xe bị bọn chim sẻ tấn công làm đồ ăn.

Liên Cẩn Viên nhìn chim sẻ tối om om đếm không hết, trầm giọng nói, “Đại khái là trận pháp chỉ có thể kiên trì khoảng hai giờ, hai giờ này hoặc là chờ chim sẻ tự động rời đi, hoặc là nhân lúc trước khi trận pháp bị công phá giải quyết bọn chúng. Bùa chú trên người tôi không còn nhiều lắm, không biết có thể tiêu diệt hết bao nhiêu” Lúc lao ra khỏi căn cứ bùa chú gần như bị tiêu hao hết, chính là anh đã lấy hết bùa chú làm trong hai năm rồi, bùa chú vẽ trong hai ngày nay tất nhiên là không đủ để ứng phó với tình huống trước mắt.

Tô Ngưng Mi lấy đao võ sĩ ra từ trong không gian, nhìn bọn chim sẻ vẫn không ngừng công kích trận pháp, nói: “Đoán chừng rất khó để khiến bọn chúng tự động rời đi, thừa dịp hai giờ này có thể giết bao nhiêu là thì giết bấy nhiêu.” Tính tình bọn chim sẻ rất bền bỉ. Kiếp trước, lúc cô bắt được một con chim sẻ, kết quả con chim sẻ kia không ăn không uống, tức giận ríu rít kêu 1-2 tiếng, cho đến cuối cùng Tô Ngưng Mi thả nó.

Ôn Nhạn Kỳ đã trực tiếp động thủ, bàn tay vung lên một đạo tên nước bay về phía

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN