Y Quan Cầm Thú
Y Quan Cầm Thú - Chương 23: VÔ ĐỊCH PHONG HUNG ĐẠI PHÁP
Ánh mắt đầu tiên của Huyền Tư Linh bị vẻ đẹp của Huyên nhi hấp dẫn, gương mặt tinh xảo không tìm được bất luận tỳ vết nào, mặc dù Huyền Tư Linh thân là đàn bà cũng không khỏi bị vẻ đẹp của nàng hấp dẫn, ở đế đô nàng chưa từng nghe nói qua có tuyệt sắc mỹ nữ như vậy.
Huyên nhi nhìn thấy khí chất đẹp đẽ ung dung cao quý của Huyền Tư Linh, đoán được thân phận của nàng không tầm thường, có chút bất an cúi đầu xuống.
Huyền Tư Linh lạnh lùng ngưng mắt nhìn Huyên nhi nói: ” Ngươi tên gì? Sao ta chưa từng gặp qua ngươi?”
” Trưởng công chúa đã từng tới qua phòng khám bệnh Xuân Huy của ta rồi sao?” Đường Liệp nghe được động tĩnh, cười lớn từ trong phòng đi ra đón.
Đường Liệp cười ha ha, nghe được trong giọng nói của Huyền Tư Linh có chút ghen tuông, có thể làm cho trưởng công chúa ghen vì mình, trong lòng bất giác sinh ra cảm giác thỏa mãn khó hiểu.
Hắn dẫn Huyền Tư Linh đi vào trong phòng, đưa tay cởi chiếc áo choàng mỏng như cánh ve trên thân thể nàng.
Huyền Tư Linh đưa tay nhéo lỗ tai phải của Đường Liệp, gắt giọng: ” Chẳng trách ta cho người mời ngươi tới, ngươi tìm đủ lý do từ chối, nguyên lai cùng tiểu yêu tinh này trốn trong phòng khám bệnh phong lưu khoái hoạt.”
Đường Liệp không ngừng kêu khổ: ” Trưởng công chúa điện hạ minh giám, nhiều ngày nay ta có rất nhiều người bệnh, mỗi ngày sáng sớm bận tới đêm khuya, hôm nay mới thoáng thanh nhàn một chút, đang chuẩn bị đến chiều sẽ đi tới thỉnh an trưởng công chúa, không nghĩ tới ngươi đã đến rồi!”
Huyền Tư Linh làm sao tin lý do của hắn, buông lỗ tai của Đường Liệp, nói: ” Ngày mai ngươi đi tìm ta, nhưng ta lại không rảnh, không thể gặp ngươi.”
Đường Liệp tưởng rằng nàng vẫn còn đang tức giận, mỉm cười lùa tay vào thân thể nàng, hai tay đặt trên bờ vai nhẵn nhụi của nàng, mềm mại xoa bóp, Huyền Tư Linh được Đường Liệp xoa bóp, cả người tức khắc liền buông lỏng, lông mi cụp xuống, nhắm lại đôi mắt đẹp, lẳng lặng hưởng thụ thủ pháp của Đường Liệp.
Đường Liệp cúi người hôn thật nhẹ nhàng lên búi tóc màu vàng kim của nàng, thấp giọng nói: ” Trưởng công chúa quả thực là giận ta ư?”
Huyền Tư Linh ôn nhu nói: ” Sao ta lại giận dữ với ngươi? Ngày mai là đại hôn của hoàng huynh ta, ta đương nhiên không thể vắng mặt!”
Đường Liệp nội tâm chấn động, động tác trên tay lập tức dừng lại, hai ngày nay hắn đích xác vô cùng bận rộn, đã quên mất chuyện đại hôn của Tư Mã Phỉ Phỉ.
” Ngươi làm sao vậy?” Huyền Tư Linh chậm rãi mở đôi mắt đẹp, kinh ngạc nhìn Đường Liệp.
Đường Liệp cười nói: ” Ta bị cảnh xuân nơi ngực của trưởng công chúa hấp dẫn.”
Huyền Tư Linh phát hiện ánh mắt mê đắm của Đường Liệp đang chăm chú nhìn vào chỗ cổ áo mở rộng của mình, cảnh xuân của bộ ngực tất nhiên đã bị hắn nhìn không sót chút gì, mũi ngọc đáng yêu nhăn lại, nắm đôi bàn tay của Đường Liệp nói: ” Dâm tặc, vô lễ với công chúa tội đáng chém đầu, cẩn thận ta hỏi tội của ngươi!”
Hai tay của Đường Liệp thuận thế từ cổ áo của nàng chảy xuống dưới, một đôi vú lả lướt tức khắc rơi vào trong lòng bàn tay của Đường Liệp, Đường Liệp tận tình đùa giỡn hai điểm đỏ bừng trước ngực Huyền Tư Linh, gương mặt dán sát mặt Huyền Tư Linh, thấp giọng nói: ” Chết dưới váy của công chúa, thành quỷ cũng phong lưu.” Cánh tay có lực ôm lấy thân thể mềm mại của Huyền Tư Linh, hướng chiếc giường ở phòng trong đi đến.
Huyền Tư Linh cũng thật không ngờ Đường Liệp lại lớn mật như thế, tại ban ngày ban mặt lại dám hướng nàng đòi ân ái, huống chi nơi này là phòng của hắn, ngay cả cửa phòng cũng còn chưa đóng lại.
Huyền Tư Linh không khỏi khẩn trương nói: ” Đường Liệp, ngay cả cửa ngươi còn chưa đóng kìa!”
Đường Liệp mỉm cười nói: ” Lúc này mà ta đóng cửa chẳng phải là giấu đầu hở đuôi?”
” Nếu có người tiến đến…”
Đường Liệp cúi người che lại môi anh đào của Huyền Tư Linh, đầu lưỡi thăm dò vào miệng thơm như mùi đàn hương của nàng, lay động chiếc lưỡi mềm mại ẩm ướt thơm tho. Huyền Tư Linh bản thân đúng là đàn bà có dục vọng rất mạnh, thủ đoạn khiêu tình cao siêu của Đường Liệp đã sớm làm nàng động tình, huống chi trong hoàn cảnh lạ lẫm, làm đáy lòng nàng cảm thấy bất an đồng thời lại gia tăng sự kích thích yêu đương vụng trộm, cổ họng phát ra ” ân” một tiếng ngâm khẽ, hai tay như bạch tuộc quấn quanh thân hình của Đường Liệp.
Đường Liệp cố ý hỏi: ” Nếu có người tiến đến làm sao bây giờ?”
Huyền Tư Linh thấp giọng yêu kiều rên rỉ: ” Ai dám quấy rầy chuyện tốt của chúng ta, ta chém đầu hắn…”
Huyền Tư Linh đích xác là một người bạn tuyệt hảo để bầu bạn, chẳng những nàng hiểu được làm sao hưởng thụ được cảm giác sung sướng khi nam nữ hoan ái, cũng hiểu được làm sao điều động được nhiệt tình của đối phương, sở dĩ nàng buông bỏ thân phận tôn quý mà chủ động đến phòng khám bệnh tìm Đường Liệp, nguyên nhân chính yếu là chỉ có Đường Liệp mới làm nàng cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt và hưởng thụ, ở trước mặt Đường Liệp nàng mới chính thức cảm nhận được vui sướng khi làm một người đàn bà.
Sự điên cuồng qua đi, Đường Liệp vẫn ôn nhu liên tục vuốt ve làm cho cảm xúc mãnh liệt trong cơ thể Huyền Tư Linh duy trì thật lâu không lùi, bàn tay của Đường Liệp ôm lấy hai vú của Huyền Tư Linh, mỉm cười nói: ” Hai vú của trưởng công chúa có hương vị ngọt ngào của mật ong.” xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Huyền Tư Linh đối với việc bộ ngực của mình nhỏ nhắn xưa nay vẫn ám ảnh, bây giờ nghe được Đường Liệp nói như vậy, nhịn không được thở dài nói: ” Ta nghe nói ở trên hai vú ướp mật, có thể làm cho bộ ngực nhỏ tăng lớn, cho nên mỗi ngày đều kiên trì làm như vậy, tính ra đã nửa năm thời gian, xác thực không nhìn ra được hiệu quả gì.”
Đường Liệp cười lên ha hả.
Huyền Tư Linh nghĩ rằng hắn đang giễu cợt mình, có chút phẫn nộ véo một cái lên đùi của Đường Liệp.
Đường Liệp cười nói: ” Nếu trưởng công chúa đích thật muốn thay đổi cho hai vú, ta có một phương pháp rất mau lẹ.”
” Phương pháp gì?” Huyền Tư Linh trợn to đôi mắt đẹp nói.
” Nếu trưởng công chúa tin tưởng ta, năm ngày sau, ta tự mình đến quý phủ cải tạo hai vú cho ngươi.”
Huyền Tư Linh là lần đầu tiên nghe được ngực nhỏ có thể dùng tay người để cải tạo, mặc dù sớm nghe thấy y thuật thần kỳ của Đường Liệp, nhưng trong lòng vẫn không tin hẳn, nhẹ giọng cười nói: ” Ta sẽ chờ ngươi!”
Sau khi tiễn Huyền Tư Linh rời đi, Đường Liệp trở lại trong phòng, nhưng lại thấy Huyên nhi đang cẩn thận sửa sang lại giường chiếu mất trật tự, nét mặt không khỏi đỏ lên, nói vậy Huyên nhi từ dấu tích trên đệm dám chắc đoán được chuyện gì vừa xảy ra, có chút chột dạ nói: ” Nơi này để cho ta dọn dẹp lại cho.”
Huyên nhi nhẹ giọng nói: ” Chuyện vặt này cứ để Huyên nhi đi làm, Đường đại ca vất vả như vậy phải đi uống trà nghỉ ngơi đi.”
Đường Liệp xấu hổ tới cực điểm, chính mình xác thực là cực nhọc, nhưng cực nhọc đều dùng trên người Huyền Tư Linh, xem ra từ nay về sau loại chuyện này phải chú ý ảnh hưởng nhiều hơn, dẫu sao trong phòng khám bệnh không chỉ có một mình mình đang ở.
Sau khi nhiều lần cân nhắc, Đường Liệp quyết định không đi tham gia hôn lễ của Tư Mã Phỉ Phỉ, hắn và Tư Mã Phỉ Phỉ từng có một đoạn nghiệt duyên không muốn ai biết, bây giờ Tư Mã Phỉ Phỉ đã là vương phi của Huyền Vũ đế quốc, chuyện này vạn nhất bị bại lộ, tất nhiên khó thoát khỏi cái chết, có lẽ nên triệt để cắt đứt quan hệ với nàng, từ nay về sau chỉ trở thành người qua đường mới tốt. Huống chi mình biết được bí mật của Tư Mã gia, Tư Mã Thiên Phong không có khả năng không có lòng đề phòng đối với mình, tiến tới càng gần hắn, sẽ khiến hắn càng đề phòng, hay là cách xa hắn mới là tuyệt vời.
Đường Liệp chuẩn bị một phần lễ vật, nhờ người mang tới tặng vào Tư Mã phủ. Tại đế đô vào ngày đại hôn, ở lại trong phòng khám bệnh với Huyên nhi chơi bài, bộ bài tú lơ khơ này là khi Đường Liệp nhàm chán nên dùng tấm ván gỗ chế tác mà thành, vốn vẫn bỏ dưới giường, từ sau khi Huyên nhi đi vào phòng khám bệnh, Đường Liệp lại nghĩ tới nó, lấy ra đuổi thời gian với Huyên nhi.
Giữa trưa, Phỉ Na đã lâu không gặp mặt, đột nhiên lại đến.
Đường Liệp căn bản không nghĩ đến Phỉ Na lại đến phòng khám bệnh, vẻ mặt ngạc nhiên nói: ” Phỉ Na tướng quân!”
Phỉ Na thản nhiên cười nói: ” Như thế nào? Đường tiên sinh dường như không hoan nghênh ta?”
” Hoan nghênh đã tới!” Đường Liệp vội vàng mời Phỉ Na vào trong.
Hai người ngồi dưới đại thụ trong viện, Huyên nhi dâng lên hai chén trà xanh, nhẹ giọng nói: ” Đường đại ca, ta đi chuẩn bị thức ăn!”
Đường Liệp cười nói: ” Ra ngoài chợ mua thêm một ít thức ăn ngon, thuận tiện thêm một bình rượu ngo, ta muốn uống với Phỉ Na tướng quân một chút.”
Huyên nhi gật đầu, nhấc cái giỏ nhỏ đi ra ngoài cửa.
Phỉ Na nhìn bóng lưng của Huyên nhi tấm tắc, nhẹ giọng nói: ” Nàng đẹp quá, là người yêu của Đường tiên sinh sao?”
Đường Liệp lắc đầu nói: ” Nàng gọi là Huyên nhi, từng là bệnh nhân của ta, thân thế thập phần đáng thương, cha mẹ đều mất, trên đời này không có người thân nào, ta thương nàng cô khổ điêu linh, liền lưu nàng ở lại làm việc trong phòng khám bệnh của ta.”
Phỉ Na cảm thán nói: ” Đường tiên sinh quả nhiên có phúc, đúng là có ý chí của một thầy thuốc cứu người.”
Đường Liệp ha hả cười nói: ” Ta chỉ là tận năng lực của mình trợ giúp người khác thôi, không có cao thượng như ngươi đã nói.” Hắn nhớ tới ước định với Phỉ Na, mỉm cười nói: ” Phỉ Na tướng quân lần này đến có phải là thực hiện hứa hẹn, dạy ta thuật vật lộn?”
Phỉ Na áy náy nói: ” Lần này ta tới là đặc biệt cáo từ Đường tiên sinh!”
Trong lòng Đường Liệp ngẩn ra, bật thốt: ” Phỉ Na tướng quân muốn đi đâu?”
Phỉ Na nói: ” Đại quân của Lam Đức đế quốc tiếp cận, ta phụng mệnh đi tới biên cảnh nghênh chiến, ngày mốt xuất phát, có lẽ chuyện đáp ứng Đường tiên sinh chỉ có thể từ chối mà thôi.”
Mục đích của Đường Liệp vốn không phải là muốn học tập thuật đánh nhau gì, hắn chẳng qua chỉ muốn có cơ hội ở chung nhiều hơn với Phỉ Na, nghe được Phỉ Na sắp đi xa trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng, thở dài, ánh mắt hạ xuống bộ ngực sữa đầy đặn của Phỉ Na, hôm nay từ biệt, chẳng biết khi nào thì có thể gặp lại, tự mình bỏ lỡ cơ hội bắt được trái tim của Phỉ Na, sớm biết như thế đã ở lại thêm vài ngày trong quân doanh của Hắc Thiếp Nhĩ.
Phỉ Na nhìn thấy ánh mắt mất mác của Đường Liệp, tưởng rằng hắn vị muốn học tập thuật đánh nhau quá mãnh liệt, nhẹ giọng nói: ” Đường tiên sinh đừng thất vọng, trong đế đô có một tòa võ sĩ hành quán tên là Huyết Vũ, chư vị giáo đầu bên trong quen biết với ta, Đường tiên sinh vốn chưa bao giờ tiếp xúc qua thuật đánh nhau, không ngại bắt đầu từ chỗ trụ cột, ta đã có nói qua với Cát Tích Ân chấp sự nơi đó, vô luận khi nào ngươi tới, hắn đều sẽ hoan nghênh ngươi.”
Đường Liệp thở dài nói: ” Ta có chút luyến tiếc chuyện Phỉ Na tướng quân đi!” Những lời này hắn nói trắng ra, làm cho Phỉ Na xấu hổ đỏ mặt cười, được là nàng trời sinh tính tình rộng rãi, mỉm cười nói: ” Ta cũng luyến tiếc rời đi vị bằng hữu như ngươi.” Câu trả lời của Phỉ Na tràn ngập trí tuệ.
Đường Liệp nói: ” Hắc Thiếp Nhĩ đại soái lần này có đi chứ?”
Phỉ Na gật đầu: ” Đại soái sẽ đi!”
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng thét chói tai sợ hãi của Huyên nhi, hai người liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng xông ra ngoài, nhìn thấy Huyên nhi hoảng sợ chạy về hướng phòng khám bệnh, phía sau có năm sáu tên thiếu niên mặc quần áo đẹp đẽ đang gắt gao đuổi theo.
Đường Liệp không khỏi căm tức trong lòng, hắn đã xem Huyên nhi là người thân của mình, có người dám trước mặt hắn đùa giỡn Huyên nhi, chẳng khác gì đang vũ nhục hắn.
Hắn lấy ra đoản đao tùy thân, muốn xông nhanh lên phía trước, Phỉ Na nắm hắn lại, nhẹ giọng nói: ” Để cho ta tới!”
Huyên nhi chạy đến bên người Đường Liệp, hoảng sợ nói: ” Bọn họ…”
Đường Liệp mỉm cười nói: ” Không cần sợ! Có ta ở đây, tuyệt sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm thương tổn muội!” Những lời này của hắn nói ra như đinh chém sắt, tràn ngập khí thể dũng cảm không chút sợ hãi, Phỉ Na nhịn không được trộm nhìn Đường Liệp một chút, nhìn không ra Đường Liệp chỉ là một thầy thuốc văn nhược, mà lại có dũng khí cường đại như thế.
Đám thiếu niên vô lại kia phá lên cười, hiển nhiên cũng không bị vẻ mặt của Đường Liệp làm e sợ.
Một thanh âm ngạo mạn kiêu căng nói: ” Cô nàng này ta muốn chắc rồi!” Nói chuyện chính là thiếu niên ở giữa, hắn vóc người khôi ngô, tóc dài màu nắng bện thành vô số bím tóc buộc sau đầu, tướng mạo mặc dù đoan chánh, nhưng lại tràn ngập khí thô bạo, nhấc tay đã tràn ngập sức mạnh.
Phỉ Na lạnh lùng nói: ” Lai Tư Đặc! Trong mắt ngươi còn có pháp luật của đế quốc hay không?”
Lai Tư Đặc lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của Phỉ Na, trong đôi mắt màu xanh biếc âm u hiện lên một tia bất an, lập tức vẻ mặt kiêu ngạo lại hiện lên: ” Phỉ Na tướng quân! Nơi này không giống như nằm trong phạm vi quản hạt của ngươi?”
Phỉ Na chậm rãi đi tới đối diện Lai Tư Đặc: ” Phụ thân của ngươi Á Đương Tư là danh tướng số một số hai của đế quốc, được đế vương tín nhiệm, thân là con hắn, nhưng lại làm ra trò đùa giỡn cô gái nhà lành trên đường, ngươi không xấu hổ sao?”
Gương mặt của Lai Tư Đặc vì giận dữ lẫn xấu hổ mà đỏ bừng, đồng bạn chung quanh cũng không nhận ra Phỉ Na, cùng kêu gào: ” Lai Tư Đặc, không cần để ý nàng, cướp hai nàng cùng trở về!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!