Tiểu Thư Băng Giá
Tiểu Thư Băng Giá - Chương 11
CHAP 11:
Về đến nhà 2 cô nàng cùng nhau vào nhà.Và hiện h là nó và Zan đang ngồi đối diện vớ nhau trong phòng khách,và Zan bắt đầu ” tra hỏi nó:
_” Mày giải thích đi chuyện nhận học bổng là gì? ko phải trường đó của ba mày sao?”.Zan vẻ mặt “hình sự” hỏi nó.
_” Tại tao chỉ muốn tranh sự chú ý thôi mà!”.Nó trả lời dửng dưng.
_” Tránh sự chú ý?”.Zan lặp lại lời nó khuôn mặt hiện lên sự khó hiểu.
_” Ừ!dù gì tao cũng hk ở đây lâu.”
_” Vậy à ?”.
_” Tao đã nói phải mà! À mà ngày mai mày cũng vào học với tao luôn đi?”
_” sao cũng được dù gì tao cũng về đây để chơi mà.Đi học ko chừng cũng hay!”.Zan nói vẻ mặt hí hửng như sắp có trò mới.
_” À mà con Cin đâu rồi sau chỉ có mình mày vậy?”.Nó nhớ ra là còn 1 con bạn ” chí cốt” mà bây h ko thấy mặt mũi đâu hết.
_” Nó bận công việc nên chưa sang được.Từ khi mày đi để lại cả đống công việc cho nó, nó làm ko suể lun!”.Zan nói rồi khẽ liếc nó.
_” Ủa vậy sao mày ko phụ nó mà lại bỏ qua đây?”.Nó lại hỏi
_” Hihi…Mày biết tao mà…Tao lén trốn nó qua đây nó mà biết được chắc xé xác tao lun quá…hihi…”.Zan cười trừ với nó.
_” Ừ! Vậy thui mày đi nghĩ đi.Tao cũng lên phòng đây.Mày thích phòng nào thì ở phòng đó đi nha!”.
Nó nói xong thì bước thẳng lên phòng,Zan ở đây cũng đứng dậy và chạy đi tìm phòng để đánh 1 giấc.
Sáng hôm sau……………………
Nó hôm nay dậy sớm hơn thường ngày,làm vệ sinh cá nhân xong công việc tiếp theo của nó là đi đánh thức “con heo” Zan ra khỏi” ổ” của mình.Đúng như dự đoán của nó,con bạn thân bây h còn cuộn tròn trong chiếc giường ấm áp ngáy”o…..o…”,ở phía góc phòng thì chiếc đồng hồ báo thức thì vở tanh bành.Nó ngán ngẩm lắc đầu với con bạn ” phá của” của mình,Nó tiến lại gần chiếc giường êm ái đó giựt phăng chiếc chăn êm ái đó với ước muốn là đánh thức được Zan,nhưng hoàn toàn vô hiệu lực.Nó bực bội hét lên:
_” Con heo kia mày có chịu dậy ko hả ! Hay muốn tao dùng biện pháp mạnh?”.
_” Thôi…….mà…….để tao ngủ xíu đi nha!”.Zan nói giọng ngáy ngủ
Nó ko nói gì nữa,việc kế tiếp là giơ chân lên và…….Rầm……….chị Zan ta bây h có 1 tướng ngủ rất ư là đẹp.Mông thì đưa lên trời,tay thì đang ôm ” khư khư” đất mẹ vào lòng.Zan bật dậy như cái lò xo,la lối om xòm:
_” Má ơi!!!!!động đất chạy…..chạy nhanh lên!!!”.
Vừa la Zan vừa chạy khắp phòng,khi bình tĩnh lại thì hình ảnh đập vào mắt Zan là nó đang đứng vòng tay trước ngực,bình thản nhìn hành động rất ư là….mắc cười của Zan.Nhìn thấy nó như vậy Zan biết cú ” chụp ếch” vừa rồi của mình là do nó gây ra.Vẻ mặt phừng phừng bóc lửa giận
_” YA!!! Cái con kia mày có cần đối xử với tao như vậy ko?”.Zan hét lên.
_” Ai kêu mày ko chịu dậy! Bộ ko muốn đi học hả?Sắp trể rồi đó!”.Nó vừa nói vừa nhướng mày vào chiếc đồng hồ nằm lăn lóc dưới góc tường.
_” ấy chết! tao quên!”.
Zan sựt nhớ ra là hôm nay mình đến trường nên lật đật chạy vào nhà vệ sinh mà quên cả chuyện giận nó.Bây h nó cùng Zan đang ngồi dưới phòng ăn dùng bữa sáng.Lúc nó mới đến thì nhà rất nhiều người làm nhưng do nó ko thích có nhiều người trong ngôi nhà kỉ niệm này nên đã đuổi hết chỉ để lại những người cần thiết thôi.
Xong xuôi mọi chuyện nó cùng Zan tiến thẳng đến trường.Zan và nó đi bộ cho đỡ bị chú ý nhưng ko ngờ những người đi đường cứ nhìn chầm chầm vào nó với Zan ko khác gì ” sinh vật lạ” vậy làm nó hơi khó chịu.Zan cũng sẽ vào trường với thân phận là nhận học bổng như nó.
7h15’…..Bây h học viên cũng đã vào đày đủ ở trường,Zan và nó tiến vào cổng trường thì Zan đột ngột lên tiếng:
_” Tao lên phòng hiệu trưởng,mày lên lớp trước đi xíu tao lên!”.
_” thôi khỏi đi mày lên lớp cùng tao ,tao đã nói với lão hiệu trưởng rồi”.Nó nói khi Zan có ý định bước đi.
_” Vậy cũng được nữa hả?vậy tao với mày đi lên lớp!”.Zan nói rồi kéo nó đi.nhưng chợt khựng lại khi thấy 1 đám đông trước mặt.
_”Ủa ở đó có gì mà đông vậy?”.Zan nói rồi chỉ vào đó.
_” Thì 2 tên hôm qua đi chung với mình chứ ai!”.Nó lấy lại vẻ lạnh lùng mà trả lời Zan.
_”2 tên đó cũng đào hoa qua ha!Thui mình đi lên lớp đi.”.Nói rồi Zan nở nụ cười khinh bỉ rồi cùng nó lên lớp.
Đến lớp nó vào trước còn Zan thì đứng ngoài đợi cô chủ nhiệm vào giới thiệu.
_” Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học viên mới.Em vào lớp đi!”.Cô sau khi mỉm cười với Zan rồi bước vào lớp và lên giọng nói
Sau lời giới thiệu của cô giáo thì Zan bước vào lớp và lại 1 lần nữa cả lớp lại rộ lên tiếng xì xầm.
_” Chào các bạn! mình tên là Nguyễn Ngọc Lan Như các bạn cứ gọi mình là Zan.Mình nhận được học bổng nên vào đây.Mong mọi người giúp đỡ.”Nói rồi Zan nở nụ cười tươi như hoa khiến mấy thằng con trai trong lớp xịt cả máu mũi và ai đó thoáng đỏ mặt.
_” Thôi được rồi em về chỗ ở sau lưng Minh mà ngồi đi bàn đó còn trống đó!”.Cô giáo vừa nói xong thì liền nhận được những ánh mắt ” trìu mến ” của các học viên nữ.
Zan ko màn đến những ành mắt đó và đi về chỗ của mình ngồi xuống.Vừa ngồi xuống thì Gin từ bàn trên quay xuống cười tươi hỏi:
_” Cô cũng đi học à?”.
_” Ko được sao?”.Zan trả lời cọc lóc rồi ko thèm ngó tới Gin nữa vì nhỏ nhớ đến chuyện lúc sáng vì nhỏ gét nhất là những tên lăng nhăng.Gin có chút hụt hẫng rồi cũng im lặng quay lên vì h học đã bắt đầu..
END CHAP 11
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!