Bạo Chúa 2
Chương 95 - Chương 95: Giông Tố
Điểm đặc biệt là đũa phép lại có cơ chế sao chép , tức là nếu một mô hình đã được xây dựng xong, thì những lần sử dụng phép thuật tiếp theo, phù thủy không còn cần sử dụng sức mạnh tinh thần để điều khiển dòng ma lực nữa, mà tự bản thân đũa phép sẽ điều khiển cho họ, khiến cho tốc độ sử dụng phép thuật trở nên nhanh hơn rất nhiều lần!
Nhưng kĩ thuật này có khuyết điểm là nó làm suy yếu đi hiệu quả của phép thuật, thành ra các pháp sư mới không áp dụng chúng lên gậy phép, vì vung vẩy một cây gậy rõ nặng liên tục không phải là một hành động dễ dàng với phần đông các pháp sư.
Thế cho nên, những phép thuật nào vẫn đảm bảo uy lực của mô hình, mà lại có khả năng thi triển liên tục, chính là báu vật của các pháp sư. Ví dụ như phép Viêm bạo tam liên phát này, dù rằng Gatrix dạy cô hời hợt như thể nó là một thứ rách rưới nào đó, nhưng Vera không còn là đứa ngây ngô như hai tháng trước nữa!
Cô biết nếu như cô đem bán phép thuật này cho Minas chẳng hạn, thì cô đủ sức mua luôn cả cửa tiệm của ông ta còn được! Mặc dù Viêm bạo chỉ là thần chú cấp thực tập, nhưng nó thắng ở chỗ là ba quả Viêm bạo nổ dồn vào một chỗ, tạo ra uy lực cực kì lớn.
Con gấu rú lên, bắn vọt đi như diều đứt giây, trước ngực thủng một lỗ to đùng, cháy khét. Vera lại tiếp tục luồn lách giữa vòng vây lũ gấu, né tránh đi con thủ lĩnh, và rình rình cơ hội tiêu diệt những con lâu la.
Đây đúng là một cơ hội vàng để cô thực hành tất cả những kĩ thuật chiến đấu mà cô đã được Gatrix dạy, mặc dù Vera coi đó là hành hạ thì đúng hơn. Cô trượt trên hai đầu gối, lách qua bàn tay hộ pháp của một con gấu, rồi dùng gậy chống xuống đất, hất cả người lên. Từ trên cao, Vera vung gậy bổ xuống như thiên thần hạ phàm, vụt vỡ sọ một con gấu khác.
Gạt đi mồ hôi dưới cằm, Vera tranh thủ hít một hơi, đếm xem còn bao nhiêu con gấu nữa. Hiện tại cô đã rơi hoàn toàn vào vòng vây của chúng, nhưng số lượng gấu chỉ còn lại cỡ mười con mà thôi. Phía xa xa là những núi thịt nằm chỏng chơ khắp thung lũng, để thấy trận chiến này ác liệt tới nhường nào.
Bầy gấu từ tốn khép vòng vây lại. Chúng vờn vờn xung quanh cô, tìm kiếm một kẽ hở để tấn công. Và đó cũng chính là miếng mồi Vera bày sẵn cho chúng. Gatrix không chỉ dạy cho cô những phép thuật đơn giản dễ sử dụng và có tốc độ thi triển nhanh.
…
– Đây chỉ là những chiêu thức tình huống mà thôi. Cô là pháp sư, cô chọn gậy phép, vậy thì cô nên theo đuổi những phép thuật có uy lực lớn, phạm vi rộng chứ không nên sa ngã vào mấy trò vặt này. Để xem nào, với trình độ ma lực cỡ này của cô thì…. à có rồi!
…
Ngay khi lũ gấu ập tới, Vera dộng mạnh cây gậy xuống đất. Cô đã cố tình thả chậm tốc độ niệm chú để căn cho kịp thời, vậy nên khi phép thuật được kích hoạt thì bầy gấu cũng đã tiến vào phạm vi ảnh hưởng rồi. Trên mặt đất xuất hiện một đồ án ngôi sao sáu cánh, sau đó sáng dần lên rồi bùng cháy, tạo thành một cột lốc lửa khủng khiếp bắn thẳng lên tận trời xanh.
Ngọn lửa xoáy liên tục, nghiền nát tất cả mọi thứ bên trong nó, ngoại trừ người dùng phép là Vera. Tuy hoành tránh là thế, nhưng cột lửa héo tàn rất nhanh, hệt như cái cách mà nó xuất hiện vậy. Khi ngọn lửa biến mất, trên thung lũng này chỉ còn Vera và con gấu thủ lĩnh mà thôi.
Vera tựa toàn thân cây gậy phép, mồ hôi ứa ra như tắm. Cô thở hổn hển, cố gắng đứng thẳng, song người cô cứ mềm nhũn như thể không còn chút sức lực nào vậy. Phép Xoáy lửa này vốn cần tới toàn bộ ma lực của cô mới có thể sử dụng, vấn đề là trước đó Vera đã sử dụng nhiều lần Viêm bạo rồi, thế nên cô buộc phải trả sinh lực để sử dụng được nó.
Cảm giác giống như có một thứ gì đó trong người cô bỗng bị móc rỗng vậy! Nó khiến Vera vô cùng khó chịu, và cô lúc này chỉ muốn nôn khan cho ra toàn bộ những gì trong dạ dày. Nếu không phải vì cơ thể cô mạnh hơn nhiều so với các pháp sư cùng cấp độ thì hiện tại cô đã chết ngay tại chỗ rồi chứ không chỉ là kiệt sức như này đâu.
Con gấu thủ lĩnh gầm lên giận dữ, tuy nhiên nó vẫn cẩn thận tiến lại gần cô chứ chưa dám xông vào hùng hổ như ban nãy. Rõ ràng phép Xoáy lửa đã khiến nó sợ, và nó không chắc liệu cô có thể sử dụng được phép đó thêm một lần nữa không.
Có điều trước khi Vera kịp vui mừng, thì con gấu đã tìm tới một viên đá khá lớn. Trận đánh giữa quỷ và thú đã khiến cho nhiều chỗ trên mặt đất bị vỡ vụn, đá rơi lả tả khắp nơi, thế nên con thủ lĩnh chỉ việc lựa viên nào vừa lòng bàn tay nó, rồi ném thật lực vào mặt cô!
Viên thứ nhất thì Vera kịp nghiêng đầu né đi. Nó để lại một tiếng rít xé gió khi bay xẹt qua mặt cô, mang theo mấy sợi tóc đứt tung bay trong không khí. Với viên thứ hai, Vera buộc phải thả mình nằm xuống mặt đất để né, và cô tiếp tục lăn lông lốc để tránh những viên tiếp theo.
– Hự!
Vera rên đau đớn khi viên đá đập vào mạng sườn. Lực ném này chưa đủ để làm gãy xương cô, nhưng nó chèn vào phổi, ép hết không khí ra khiến cho Vera bị hụt hơi rất khó chịu. Cô đành nằm yên, co ro lấy tay và chân che người mặc cho con gấu tập ném. Thấy đối thủ của mình có vẻ yếu thật, con gấu gầm lên đắc thắng, rồi phi nước đại tới.
Không hiểu tại sao trong đầu Vera lúc này lại xuất hiện suy nghĩ, nếu như Gatrix có mặt để cứu mình thì sao nhỉ?
Nhưng gần như ngay lập tức, một giọng nói khác trong cô vang lên, phủ định chuyện đó! Lần này cô sẽ không dựa dẫm vào hắn nữa! Nghĩ đi Vera, mày còn cách gì để lật bàn?
Vera buông tha cây gậy phép lúc này đang quá nặng so với cô, nhào thẳng về phía con gấu. Bằng một động tác nhấn tay duyên dáng, cô mượn lực nhấc cả người lên không, tránh đi cú húc chí mạng từ con thủ lĩnh, rồi ngồi phắt lên lưng nó.
…
Trong một buổi giảng bài khác, đột nhiên Gatrix hỏi cô.
– Này Vera, cô có biết điểm mạnh nhất của cô là gì không?
– Là gì?
Vera nhướn mày hỏi.
– Đó là cô miễn nhiễm với những vụ nổ do phép thuật sụp đổ gây ra! Tất nhiên chỉ giới hạn với phép thuật hệ lửa thôi! Theo ta thấy thì dường như những nguyên tố lửa không muốn làm đau cô thì phải!
– Có chuyện đó sao?
– Cái này ta thật sự không chắc chắn lắm, song với phép thuật cấp thấp thì chúng chưa đủ ảnh hưởng với cô đâu. Còn những phép thuật cao cấp hơn thì đừng nghịch dại nhé!
…
Vera ngay lập tức xây dựng mô hình phép thuật Viêm bạo tam liên phát, sau đó rót một chút ma lực tí tẹo vừa mới hồi phục xong vào trong mô hình. Thậm chí cô còn cố tình niệm sai thần chú nữa! Và hiển nhiên đây là một phép thuật thất bại, thế nên mô hình sụp đổ, mang theo một vụ nổ khủng khiếp hất tung cả hai đi!
***
Khi Vera mở mắt ra, mặt trời đã lên đến đỉnh. Và hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là gương mặt của Gatrix.
– Tỉnh rồi à cô nhóc! Có thấy đau chỗ nào không?
– Tôi…
Những ký ức đứt đoạn ùa về đầu Vera. Cô đưa tay lên trán day day, hỏi.
– Con gấu thủ lĩnh đâu?
– Chết rồi! Rất may là tinh hạch của nó không bị tổn hại bởi vụ nổ! Dậy đi, ta có sẵn một nồi thịt gấu hầm này, ăn đi cho lại sức!
Gatrix đáp lại vui vẻ, nhanh tay múc ra một bát thịt gấu bốc khói nghi ngút. Vera nhận lấy, nhưng chưa ăn vội.
– Sao thế? Còn choáng váng à?
– Có… có ai đến tranh cướp không?
Vera lí nhí hỏi. Gatrix khựng nhẹ lại, rồi mỉm cười.
– Không còn ai đâu!
***
Trên suốt quãng đường về, tâm trạng Vera vô cùng nặng nề. Cô muốn hỏi, rất muốn hỏi, nhưng một nỗi sợ không tên bao trùm lấy trái tim cô, ngăn không cho những câu chữ vọt ra khỏi miệng. Tuy nhiên nếu cứ im lặng mãi, thì cơn bức bối này sẽ gặm nhấm cô từ bên trong ra mất.
Đó là một ngày mưa rào tầm tã. Mưa trắng mù đất, mưa trắng xóa đường, song Gatrix và Vera vẫn sánh vai nhau bước đi bình thản, trên người không bám một giọt nước nào. Vera chợt thở dài, cảm thán.
– Đến khi nào tôi mới có khả năng điều khiển phép thuật tinh vi như thế này đây!
– Vấn đề nằm ở lực lượng tinh thần của cô thôi! Đừng nóng ruột, cô gái, cứ tiếp tục chăm chỉ thiền sâu, và cô sẽ đạt tới cấp độ của ta nhanh ấy mà!
Gatrix an ủi.
– Có chuyện này…
Vera ngập ngừng. Cô đã gom hết toàn bộ dũng khí cho giây phút này!
– Sao thế?
– Những người mạo hiểm kia… anh đã…
Gatrix dừng lại. Mưa thổi ướt hết người cả hai bọn họ.
– Cô cảm thấy ta làm sai ư?
Gatrix hỏi lại, rất nhẹ nhàng.
– Không, không… ý tôi là… thật sự phải làm đến thế sao? Tôi đã rất cẩn thận rồi mà?
Gatrix móc trong chiếc áo choàng ướt nhẹp ra một cái ống gỗ một đầu to một đầu nhỏ. Hắn đưa nó cho Vera.
– Thứ này có khả năng nhìn trong bóng tối! Khi cô sử dụng thiên phú mị hoặc, cô chưa khống chế tốt thiên phú ngụy trang của mình, vậy nên trong một khoảnh khắc ngắn, cô đã để lộ thân phận Succubus của mình.
Vera tái mặt, cầm lấy chiếc ống nhòm. Gatrix hơi nghiêng đầu, cảm nhận những giọt mưa nặng nề, lạnh buốt đập vào mặt.
– Cô có biết số phận những Succubus lai mà ta từng thấy là gì không?
Vera cúi đầu không đáp. Bỗng nhiên cô tiến lại gần Gatrix, khom chân xuống, mặt đối mặt với Gatrix, hai tay đặt lên vai hắn, trong mắt tràn ngập quyết tâm.
– Nói thật cho tôi đi Gatrix! Nói xem vì sao anh lại đối xử tốt với tôi đến vậy?
– Có lẽ nó thuộc về phần ký ức bị đánh mất, ta cũng không rõ nữa!
Gatrix nhếch miệng cười nhẹ, đưa tay lên vuốt nước mưa khỏi mặt.
– Kể từ khi chặt đứt Nike, ta sẽ không bao giờ nghi ngờ bản thân mình nữa rồi! Nếu trái tim ta nói, ta cần phải chăm sóc cô, vậy thì ta sẽ làm thế!
– Nếu như nó nói, anh cần rời bỏ tôi, anh sẽ làm thế ư?
Gatrix im lặng không trả lời, song nhiêu đó là quá đủ để Vera hiểu!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!