Thiên kiếm quyết
nhân sinh
A a a … um .
Từng tiếng rên rỉ vang lên trong phòng , nhìn kỹ thì thấy một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau ở trên giường.
A ..A…!
Hai tiếng thét vang chỉ thấy đôi nam nữ thân hình run lên nhè nhẹ trên khuôn mặt tràn đầy thỏa mãn chi sắc,dần dần chìm vào giấc ngủ.
ngày hôm sau ánh dương chiếu vào trong phòng làm cho Tiểu Thiên dần dần mở mắt ra trong lúc mơ hồ hắn nghĩ lại truyện đêm qua điiên loan đảo phượng tâm không khỏi nóng lên lúc này nữ tử cũng tỉnh lại đưa mắt nhìn hắn chứa đầy nhu tình .
– Sư tỷ nàng đã tỉnh ?
nữ nhân không nói gì nàng đang suy nghĩ lại chuyện ngày hôm qua nàng bị một nhóm hắc y hạ xuân dược may mà sư đệ nàng kip thời đến không thì nàng cũng không sống nổi .
-Tiểu Thiên cảm ơn ngươi.
– Nàng nói gì vậy nàng là ta nương tử a chúng ta còn phải nói cảm ơn sao?
Nàng vẫn chăm chú nhìn hắn nhớ lại trước đây hai người quan hệ không có nói ra, trước nàng truy cầu võ học còn hắn thì được mọi người gọi là phế vật vậy mà có ai biết được hắn là một đại cao thủ ẩn tàng ngay cả nàng ở cùng hắn lâu như vậy cũng không nhìn thấy ,nếu không phải nam nhân này trước đây từng cứu nàng một lần sợ là nàng cũng không biết gì , từ đó đến nay nàng luôn luôn thích hắn nhưng không rám nói ra đến tận hôm nay sảy ra chuyện này.
Nàng mỉm cười nhìn hắn dần dần hướng về môi hôn lên
Tiểu Thiên nhất thời tế dại hỏa nhiệt bốc lên một lúc sau lại vang lên từng tiếng rên rỉ kèm theo tiếng bép bép thanh âm va chạm ra thịt vang lên.
Đến giữa chưa hai người mới đi ra khỏi phòng nữ nhân trên mặt mang theo ửng hồng khiến cho những người trong tửu điếm thất thần ngơ ngác nhìn nàng, lúc này bỗng có người hô lên .
– là là nàng ,nàng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân nguyệt ảnh tiên tử
vẻ đẹp của nàng được mọi ngươi miêu tả nguyệt thẹn tiên hờn vẻ đẹp của nàng không cách nào miêu tả được.
-Nương tử chúng ta đi .
đúng lúc này Tiểu Thiên nói
-um
Hai người đi vào một bàn bên cạnh cửa sổ ngồi xuống .
-tiểu nhị gọi món
– Đây đây hai vị khách quan cần gì ?
– có đồ gì ngon ngươi mang lên cho ta mang thêm 1 vò rượu nữa
– dạ vâng hai vị đợi một chút
trong tửu điếm mọi người vẫn đang bàn tán
-ai không ngờ hôm nay ta lại có thể nhìn thấy thiên hạ đệ nhất mỹ nữ a, nàng còn là một trong mời người thế hệ trẻ tuổi thiên đại cao thủ a.
-ước gì có thể cùng nàng một đêm a.
-thôi đi ngươi thì đừng mơ đi nàng là đệ nhát trẻ tuổi của thiên kiếm môn
xung quanh mọi người vẫn nhao nhao bàn tán .
-Ai thật là thoải moái a có một nương tử thiên hạ đệ nhất mỹ nhân cũng không tôt a
Tiểu Thiên tự tiếu phi tiếu nói.
– ngươi nói vậy là có ý gì?
nàng hai mắt băng lãnh nhìn hắn
-A! không có gì không có gì.
-tại ta thấy mọi người nhìn nàng như vậy ta không thích a, nương tử của ta chỉ có thể cho ta nhìn a, ai nói nàng đẹp như vậy .
nghe hắn nói vậy nữ nhân trong mắt không khỏi hiện lên một tia vui mừng.
lúc này tiểu nhị mang đồ ăn đến.
– hai vị đồ ăn tới đây
sau khi dùng bữa xong hai người đi dạo trên đường phố , luc này nàng đã dùng khăn che lại khuôn mặt của mình để mọi người không chúng ý .
-chúng tà về sơn môn sao?
nữ tử lên tiếng .
-không a chúng ta còn phải khoái hoạt một thời gian a.
nữ tử sao không hiểu ý của hắn trứ , khuân mặt của nàng hiện ra một vẻ ửng hồng.
Lúc này tại đại điện thiên kiếm môn có vài người ngồi ở hai bên phía trên một nam tử trung niên khoảng trừng 40 tuổi trên thân tỏa ra khí phách bức người uy nghiêm ngồi ở phía trên
ở giữa có bốn người một nữ ba nam đang ở đó .một nam tử khuân mặt anh tuấn khí chất phi phàm bước lên một bước nói.
-chưởng môn hiện tại vẫn chưa có tung tích của sư muội với sư đệ
-um
trung niên nam tử lên tiếng
-ngươi mang theo mấy người xuống núi tìm hai người họ.
– vâng sư tôn
-ngươi nhớ tiếp tục điều tra xem ai làm việc này cho ta
trung niên nam tử lại lên ta.
-đệ tự sẽ điều tra rõ ràng.
Lúc này Tiểu Thiên cùng Nguyêt ảnh đang đi dạo trên hồ
Lục nhai hồ ,đệ nhất mỹ cảnh thiên hạ mỹ lệ cảnh đẹp tại thành hàng châu ,vẻ đep của nó được mọi người miêu tả như sau .
Doanh Danh Thiên hạ thập đại thiên kiều
Thiên nguyệt soi bóng trấn tứ phương
lục nhai danh danh cổ chi nhiên
Đứng giữa thiên kiều sánh thiên hương
Hai người đứng song song trên thuyền ngắm cảnh giữa lòng hồ Nguyệt Ảnh nói
-Tiểu Thiên ta thấy chung ta cứ như vậy thì tốt bao nhiêu a.
-niếu ngươi muốn ta nguyện
-ai
nguyệt Ảnh thở dài than nhẹ
– cũng là ta, cái gì muốn làm chưởng môn cái gi muốn võ lâm minh chủ
nàng nhẹ nhàng nói.
-hắc hắc vậy ta không phải là nam nhân sung sướng nhất thế gian a
Tiểu Thiên trên mặt cười gian nói
-hừ . ngươi vẫn như vậy không tử tế được bao lâu
nguyệt Ảnh hừ nhẹ một tiếng.
-hahaha… vậy để làm thơ cho ngươi nghe a nương tử tỷ tỷ
Tiểu thiên trên mặt trang lấy vẻ nghiêm túc hiểu biết thư sinh
nhìn thấy vẻ mặt của hắn Nguyệt Ảnh không khỏi muốn đưa tay ra phiến cho hắn một cái.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!