Khảo Cổ Sư
Cổ ngữ thú tộc
Chương 31 Cổ ngữ thú tộc
Nằm lại trên giường của mình cảm giác nó khác hẳn hoàn toàn việc phải ngủ trong hoàn cảnh lúc nào cũng phải đề phòng quái thú, mới có bảy ngày mà cảm giác như lâu lắm rồi cậu mới có thể nghỉ ngơi
Bên cạnh Văn Nam cũng có cảm giác y hệt bản thân, vừa với tới nơi là đối phương vứt hết đồ đạc sang một bên, kể cả thanh kiếm của bản thân cũng bị tịch thu trở về trả lại cho nhà trường
Những ai làm mất hoặc làm hư sẽ phải trả phí đền bù, đối với một người gặp ai cũng chém như Văn Nam còn giữ nguyên được cây kiếm nguyên vẹn đã là một chuyện kỳ tích, còn Thiên Tâm thì hầu như đều dùng pháp thuật nên kiếm của cậu cũng chẳng hư tổn ra sao
“ Nè Thiên Tâm, mấy ngày qua cậu đã lên tầng nào khám phá mà đây không tìm ra vậy ?”
Đang ngồi thoải mái sau khi tắm rửa trở lại, gột đi lớp máu đậm dính trên người thì Văn Nam cũng là một anh chàng đẹp trai quyến rũ cấm dục, tuy nhiên lại quá mức lạnh lùng không cho người lại gần
Vừa lau đầu vừa lắc lắc ngẩng mặt lên hỏi thăm Thiên Tâm, lúc ở Hắc Giáp tháp vì quá mệt mỏi nên cậu không có tâm trạng nói chuyện, giờ về đến nhà rồi thì cậu muốn biết Thiên Tâm đã đánh cái gì mà tích được nhiều điểm đến vậy
“ Hả ? Tầng hai với tầng ba thôi, chủ yếu thì tớ vẫn ở tầng hai, vậy nên không gặp cậu là đúng rồi”
Vừa lật cuốn sách vừa trả lời, anh không thèm ngoành mặt lại nhìn đối phương dù chỉ là một giây, từ lúc trở về Thiên Tâm hầu như dùng mọi thời gian của mình để tham khảo xem những tài liệu về cổ ngữ thú tộc
Tuy nhiên vì khác nhau về các nền văn hóa, cũng như là kẻ thù đối địch không đội trời chung, hiện tại có rất ít tài liệu có thông tin về vấn đề này
Muốn biết ngôn ngữ hiện đại của thú tộc đã khó, giờ còn muốn biết ngôn ngữ cổ của người ta càng khó hơn lên trời, có khi thân là thành viên của tộc thú mà người ta còn không biết ngôn ngữ cổ đại của tộc mình là gì đâu
“ Vậy sao ? thế cậu đánh giết được gì mà nhiều điểm thế ?”
Mò sang bên giường của Thiên Tâm chúi đầu vào xem cuốn sách của cậu đang đọc, cảm thấy tò mò không hiểu vì sao bạn cùng phòng mình lại đọc cuốn sách này.
Bật cười hì hì cảm thấy độ ấm tăng lên, nhưng chưa được bao lâu thì Văn Nam đã bị một cước đạp trở về giường mình, hai mông đáp lên nệm cái “ Bạch” nghe rất vang, hẳn là cũng đau lắm
“ Đừng có nhích lại gần, đây đi đánh quái thú mà thôi
… à đúng rồi, có giết chết một vài tộc nhân của thú tộc, trên người bọn hắn có dấu vết của hoàng gia, tuy chỉ là dạng binh tốt nhưng mà là hàng thật giá thật người của bọn chúng”
Trả lời Văn Nam, gấp cuốn sách của mình lại rồi quay người rót ly nước, ực một miếng cho thanh họng mới nói
Đối phương quả nhiên nghe được mùi ngon lập tức hỏi thêm liên tục khá nhiều câu hỏi về đám thú tộc mà anh gặp phải, hỏi xem bọn chúng có khác gì so với những quái thú thông thường hay không
Tuy sách vở có ghi khá rõ về những thứ này nhưng so với một người đã từng chiến đấu qua với bọn chúng nghe vẫn có thuyết phục hơn, Văn Nam lắng nghe anh kể lại lúc chiến đấu với đám thú tộc
Tất nhiên là phải có một chút đan xen và thay thế rồi, thay vì việc phải dùng pháp thuật chiến đấu anh đã hạ thực lực của đối phương xuống, thêm nhiều nút thắt vào để cho mọi chuyện nghe có phần hợp lý
Điều quan trọng là các đặc điểm của tộc bọn chúng anh đều nhớ rõ, có huyết chú là năng lực thiêu đốt sinh mệnh bản thân để đạt được sức mạnh to lớn trong thời gian ngắn, nếu để tình trạng này kéo dài quá lâu khả năng cao sẽ mất đi hình hài giống con người của bọn chúng
Trở về bản thể thì sức mạnh có thể tăng hoặc có thể yếu bớt đi, nhưng điều quan trọng là bọn chúng cũng sẽ mất đi sự minh mẫn và trí tuệ của mình, là thời cơ để giết chết bọn chúng, và cũng là đòn thoát hiểm của thú tộc khó lường nhất
“ Ra là vậy, nghe có vẻ rất là phức tạp, năng lực của thú tộc không ngờ lại có nhiều đến thế, hơn nữa còn có các chức nghiệp giống nhân tộc bọn ta”
Văn Nam ngồi khoanh chân suy nghĩ, anh hình dung xem nếu lúc đó là mình thì cậu sẽ phải làm gì trong tình huống như vậy, là điên cuồng chém giết hay là lập kế hoạch kỹ càng
Nếu cứ như cách hành xử của anh, khả năng cao sẽ để lọt vài tên thú tộc bỏ trốn đi, đó là điều mà Văn Nam không muốn nhất, suy nghĩ một chặp anh bắt đầu nằm lăn lốc khó chịu
“ Ực”
Đưa ra một viên Linh nguyên đan cấp hai nuốt vào trong miệng, Thiên Tâm đã thu thập rất nhiều dược thảo cho quá trình luyện đan này, bây giờ việc anh cần phải làm là tăng cường tu vi kiếm sĩ và pháp sư mà thôi
Đẳng cấp càng lên cao thì càng khó tu luyện, điển hình là ông anh của bản thân lên mười bốn tuổi mới là tam tinh kiếm linh, và anh thì ngốn một đống đan dược vẫn còn đang bị nhốt ở đẳng cấp Kiếm sĩ tập sự thập tinh
Chẳng hiểu sao tu vi của tên cùng phòng đang vắt óc suy nghĩ ở bên cạnh lại cứ tăng lên vù vù vậy nhỉ ? Đẳng cấp kiếm thuật của cậu ta đột phá cứ như ngang bằng với tốc độ đột phá pháp thuật của anh
Vận chuyển linh lực trong người để nhanh chóng tiêu hóa, bây giờ cậu có thể nhai thuốc cứ như nhai kẹo hàng ngày, tuy đẳng cấp lên chậm một tý nhưng bù một cái là nó khá bền.
“ Nè, cậu có biết gì về ngôn ngữ cổ tộc thú ngữ không ?”
Đột nhiên đưa ra câu hỏi kéo Văn Nam trở lại với hiện thực, cậu ta nghiêm túc chui vào đống đồ của mình lục ra cái gì đấy
Vừa moi đống đồ lộn xộn ra vừa nói
“ Hình như có một số tài liệu của anh mình về loại ngôn ngữ cổ này, có bảng so sánh để cậu có thể tra và dịch ra, tớ nhớ là có để nó ở đâu trong đây …”
Sau một vài phút tìm tòi cuối cùng Văn Nam cũng móc ra được một tờ giấy cũ kỹ màu nâu đen, phía trên có khắc một vài dòng chữ cổ, ký hiệu kỳ lạ đó khá giống với trên khối Rubik mà anh lấy được từ chỗ Mã Ly
Ngạc nhiên khi người nhà Văn Nam lại có loại tài liệu này, xem ra gia đình của cậu ta hẳn là có liên quan tới quân đội hoặc hoàng tộc, không biết thân phận đối phương ra sao nhỉ ?
Hiện tại mới là bảy tuổi mà cậu ta đã thể hiện thiên phú kinh người, so với anh trai Thiên Hằng của mình chỉ có hơn chứ không có kém, sợ rằng mười bốn tuổi cậu ta đã có khả năng chạm tới đẳng cấp Kiếm vương cũng có khi
“ Mà cậu tìm loại tài liệu này để làm gì ? cổ ngữ thú tộc có gì thú vị sao ?”
Cảm thấy tò mò trước những yêu cầu lạ hoắc của Thiên Tâm, dù sao thì anh cũng đã cung cấp tài nguyên cho cậu ta tìm hiểu rồi, anh cũng có quyền biết một chút về mục đích của cậu ta chứ ?
Nhìn vào đôi mắt như trẻ con hiếu học của Văn Nam, Thiên Tâm không còn cách nào khác ngoài thở dài móc ra khối lập phương màu trắng
“ Đây là Rubik, khối lập phương chứa đựng một phần lịch sử về hàng trăm năm trước, nó là khối Rubik của thú tộc, hẳn là có một loại năng lực nào đó của tộc đấy, nhưng muốn tìm hiểu nó thì cần phải hiểu được ngôn ngữ của bọn chúng
Mong muốn của tớ sau này là muốn trở thành một nhà khảo cổ đi tìm hiểu về lịch sử của thế giới, giải mã những bí ấn thú vị và những câu chuyện ẩn sâu trong vết bụi lịch sử, vậy nên đấy mới tìm hiểu về cổ ngữ của thú tộc”
Giải thích cho đối phương biết tại sao anh lại đi tìm hiểu ngôn ngữ của kẻ thù, nếu như mục đích của cậu ta là trở thành một nhà khảo cổ thì chuyện này dễ hiểu rồi
Văn Nam lại gần nhìn nhìn vào những dòng chữ giống hệt với tờ giấy mà mình vừa mới moi ra, đúng là cổ ngữ của thú tộc, tuy nhiên cậu không hiểu, và cậu cũng không muốn tìm hiểu xem nó có ý nghĩa là gì
“ Nói chung là cậu cứ cố gắng đi, đây , nghiên cứu thật kỹ ~ ~ ~ vào”
“ Biết rồi, mà cậu cũng cố tu luyện đi, đợt kiểm tra xếp hạng sắp tới đây sẽ không thua đâu”
“ Hắc hắc, đã rõ, vậy thì đợi tái chiến với cậu ở trên sàn đấu vậy”
Tái chiến một lần nữa vào thời gian không xa, cả hai người đều bắt đầu tiến vào trạng thái im lặng và tập trung, mỗi người tu luyện không ngừng để có thể đạt tới tình trạng tốt nhất có thể
Thời gian im lặng trôi qua, bài kiểm tra xếp hạng đang gần kề, khoa pháp thuật và khoa chiến binh đều đang hồi hộp chờ đợi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!