Khảo Cổ Sư
Lựa chọn thích hợp nhất
Chương 37 Lựa chọn thích hợp nhất
“ Nè, phụ thân, đó có thật sự là tiểu Tâm không vậy, lúc nãy, đòn tấn công bất chấp của em ấy quả là đáng sợ”
Thiên Hằng hoàn toàn không tin vào mắt mình, đây chính là đứa em trai yếu đuối ngày nào đây ư ? rốt cuộc là đã có chuyện gì khiến một người như em ấy trở nên kinh khủng đến vậy
Ra đòn và tấn công, tất cả đều điều khiển đối phương rơi vào trong cái vòng tròn mà mình mong muốn, có lẽ người bên trong không nhận ra, nhưng nhìn từ vị trí từ trên cao thì lại hoàn toàn khác
Lưu Vi Vi, cô bé đó hoàn toàn không thể tấn công lấy em trai của anh dù chỉ là một đòn nhỏ, dù cho có các quả hỏa cầu tấn công ngược lại từ phía sau, nhưng với gốc độ bay của chúng, Thiên Tâm coi như không dùng đến bộ pháp quái dị của em ấy thì vẫn có thể hoàn toàn né được với một ít tổn thương ở sau lưng
Cách di chuyển của Thiên Tâm chỉ làm cho việc điều khiển sân đấu của em ấy trở nên hoàn hảo hơn thôi, cho dù không có, thì đối phương cũng không hề có một tý cơ hội chiến thắng
“ Ừm, không ngờ Thiên Tâm thằng bé lại trưởng thành đến vậy”
Mồ hôi đổ ra ở bên má, màn chiến đấu này hoàn toàn khác với vòng loại, một khả năng chiến đấu áp đảo của con trai mình, ông không tin được a
“ QUAO QUAO, TIỂU TÂM, CON GIỎI QUÁ !!!!”
“ TIỂU TÂM, CON LÀ SỐ MỘT A, QUÁ TUYỆT VỜI, MẸ TỰ HÀO VỀ CON”
Vui mừng quá đổi Mộc Na lập tức bật dậy la hét cỗ vũ cho con mình dù thằng bé đã sớm trở về khu vực nghỉ ngơi, ôm lấy cái lưng hơi mệt mỏi, Thiên Tâm giả bộ im lặng không quen biết gì với người ở trên đài khán giả
Làm ơn đi mẹ thân yêu ơi, ngày hôm nay có rất nhiều cường giả đến từ khắp nơi, kể cả người hoàng tộc lẫn quân đội chuyên nghiệp đều xuất hiện, coi như không muốn giữ mặt mũi của mình thì cũng giữ mặt mũi cho thằng con nhỏ bé của mẹ chứ
Ngoại trừ những cảm xúc ngạc nhiên, Văn Dương lại cười một cách thú vị, anh không ngờ lại gặp một đứa trẻ đáng sợ đến vậy ở độ tuổi này
“ Bạn của Tiểu Nam sao, hay đấy …”
Lý do mà Văn Dương khen Thiên Tâm không phải chỉ là vì những đòn đánh đầy sáng tạo và độ kiểm soát cao, mà hơn tất cả đó là tính phát huy và khả năng đo lường được mất mát và thu được là bao nhiêu.
Trong một trận chiến vận dụng mọi yếu tố mà mình có thể đạt được, cũng như lúc mà thằng nhóc đó liếc xuống mặt đấy, chỉ trong khoảng một hai giây ngắn ngủi, nhưng anh biết rằng thằng bé đó đã loại bỏ một loại suy tính nhanh như chớp
Đây chính là trận đấu dành cho học viên, vậy nên các tổn thương quá nặng thậm chí chết người là không được gây ra, nếu như lúc nãy áp sát lại gần và đột ngột lấy lấy một tảng gạch đánh vào phía trước Lưu Vi Vi
Cô ta hoàn toàn có thể thất bại ngay lập tức, ở khoảng cách đó không thể nào đối phương lại có thể phát động một loại pháp thuật khác nữa, nếu như mà cô ta chấp nhận bị tổn thương thì trận đấu sẽ lập tức over
Tuy nhiên với sự kiêu ngạo của một Thiên thần tộc, cô ta tuyệt nhiên không thể nào lại hạ mình đi thua cuộc một người bằng tuổi mình được, cho dù có phải đánh cược thì đối phương vẫn sẽ kích hoạt pháp trận và nhận trọn vẹn toàn bộ tổn thương từ nó
Với sức mạnh được tăng phúc bởi thiên phú, đòn pháp trận đủ sức để thiêu sạch toàn bộ Lưu Vi Vi không còn một mảnh, hơn nữa tốc độ thiêu cháy dưới ánh mặt trời cũng cực kỳ nhanh dù cho trọng tài có cố gắng vẫn không thể cứu được, nên có thể nói ra toàn sức từ lần đầu tiên chính là sự may mắn của cô ta để Thiên Tâm từ bỏ kế hoạch này
Cho dù là đối phương tự mình giết chết chính bản thân, thì cậu nhóc Thiên Tâm này vẫn là tiêu đề để mọi người chỉ trích, bị ghét bỏ và miệt thị, bị coi như là kẻ sát nhân và nhiều thế lực căm ghét
Có rất nhiều thứ để tính toán dù là trong từng cử động nhỏ, dù có muốn hay không thì bản thân người cầm kiếm vẫn phải suy nghĩ sao cho thật kỹ, không muốn bị tổn thương ? không hề
Thiên Tâm, cậu bé đó chỉ đơn giản là đang lựa chọn phương án tối ưu nhất cho bản thân mà thôi, nếu như thật sự không còn cách nào khác thì cậu ta có thể hoàn toàn chấp nhận lấy nổi đau đớn cực đại để thực hiện mục đích của mình, thậm chí là tàn sát đối phương không hề nhân nhượng
Một người như thế mới xứng đám làm chiến binh mạnh mẽ, là người được đứa em trai nhỏ của cậu thừa nhận.
“ Làm cũng không tệ a, đúng là không tổn thương gì hết”
Văn Nam bình tĩnh cười cười ở trong, toàn bộ quá trình chiến đấu của Thiên Tâm không biết bản thân đối phương có cảm thấy lo lắng hay không, tuy nhiên từ đầu đến cuối anh vẫn tin tưởng không một chút hoài nghi là đối phương sẽ thắng một cách chắc chắn
Từng đấu kiếm với anh qua nhiều lần, anh biết rõ là đối phương còn che giấu thực lực xa xa không phải là trận lúc nãy biểu hiện, nếu như bỏ đi sự hoàn hảo và lựa chọn tấn công vào các đòn có thể gây tử vong
Cậu ta sẽ là một đối thủ thật tuyệt vời,.. Aaaaa ~ thật hi vọng để có thể đấu với cậu ta một cách toàn lực một lần nữa, lần này thì anh sẽ không che giấu thực lực của mình đâu.
“ Mà, cũng không quá tệ, trận tiếp theo đến lượt của cậu rồi kìa”
Uống một ngụm nước với cặp mắt nhàm chán quan sát mọi người thi đấu, lúc nãy anh đã có cái cảm giác gần như đột phát trào ra trong cơ thể mình rồi, nếu như có thể, anh muốn sau trận tiếp theo bản thân sẽ đột phá lên Kiếm sĩ chính thức
Dù cho Thập tinh kiếm sĩ tập sự có gần đít của Kiếm sĩ chính thức đến đâu, tuy chỉ cách một cấp bậc nhưng đây lại là khoảng cách giữa hai đại đẳng cấp phân biệt, miễn là anh chưa đột phá thì khả năng chiến thắng khi đấu với Văn Nam hầu như là không thể.
“ Rồi rồi, đi đây, không biết khi nào thì chung kết mới diễn ra, mà đây lại hi vọng bản thân được đấu với cậu trước khi tới trận cuối cùng đó, bởi vì tớ đã quá hưng phấn mất rồi, hắc hắc”
Cặp mắt màu tím của Văn Nam chuyển sang sẫm đậm, đây là dấu hiệu cho thấy cậu ta đang rất là hưng phấn và ngứa ngáy trong người, điều này làm cho Thiên Tâm không khỏi mặc niệm cho đối thủ tiếp theo của cậu ta một cây nhan hi vọng đối phương bình an lành lạnh rời sân
Văn Nam là người không hề biết hai chữ nhẹ tay được viết như thế nào đâu, hầu như đấu với cậu ta ai cũng rơi vào trạng thái bầm dập đau đớn, hơn nữa còn rơi vào trong trái thái hưng phấn tột cùng vậy nữa chứ, trời mới biết cậu ta sẽ làm gì
“ Được rồi, trận đấu tiếp theo diễn ra ….. aaaaa ?”
“ BINH BINH BINH
BỐP BỐP BỐP
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH
ẦM ẦM”
Không được vài giây sau khi lời mở đầu của trọng tài vang lên , một loạt các âm thanh thánh thót như tiếng đàn dương cầm trong buổi hòa nhạc giao hưởng vang lên, chúng nó đẹp đẻ và đỏ tươi như màu hoa hồng rực rỡ
Khắp nơi toàn bộ được rãi lên những cánh hoa đỏ đậm và một vài hạt đậu màu trắng tinh xảo, đôi lúc còn có thể nhìn thấy một số chùm kim cương lấp la lấp lánh không nên nhìn thấy bằng mắt thường đang phọt ra ….
“ Dừng tay dừng tay
Em đang tính giết người hay sao hả Văn Nam, mau nhìn đối thủ của em đi, Tôn Hữu Hùng cậu ta đã sớm mất đi năng lực chiến đấu rồi, trận này em chiến thắng, mau mau xuống sân đi”
Vội vả dừng lại cơn tra tấn hành hạ của anh bạn nhỏ bé đang trong cơn hưng phấn, đây là lần thứ hai ông không kịp ngăn cản trận chiến này kết thúc trước khi mọi việc đi quá đà, Tôn Hữu Hùng lúc này đã thảm không khác gì cái xác khô
Máu văng rãi khắp sân, hàm răng bị đánh đến văng ra tứ phía, kể cả đồ ăn sáng nay của cậu ta cũng bị đập đến nỗi ói ra một vài bãi vương vấn khắp sân, kinh khủng đến nỗi mà nhà trường phải phái người đi dọn dẹp lại sàn đấu
“ Yo, thấy thế nào, đơn giản mà đúng không ?”
“ Không không, cậu đây chỉ là bạo lực hành hạ mà thôi, làm ơn quan tâm đến đối thủ dùm cái !”
Văn Nam trở về trong nụ cười đầy ánh nắng mặt trời, điều này làm cho Thiên Tâm nổi hết da gà lên, bởi vì cứ như trông cậu ta không giống là kẻ ác quỷ vừa hành hạ Tôn Hữu Hùng trên sàn đấu nữa
Tên này rất nguy hiểm, tên này rất nguy hiểm, phải tránh xa, đây là những gì mà Thiên Tâm mặc niệm mỗi lúc thấy bạn cùng phòng của mình cười cười.
Ngay bây giờ anh chỉ ước sao cho tên này mặt lạnh như trước, đừng có bật trạng thái nổi điên lên nữa, anh sợ quá lắm rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!