Khảo Cổ Sư - Tầng 10 Khu tân binh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Khảo Cổ Sư


Tầng 10 Khu tân binh



Chương 55 Tầng 10 Khu tân binh

Đi theo hai người Tần Dương và Lâm Vũ rời khỏi nhóm khảo hạch lần này, thành tích của cậu đã được lưu giữ và công nhận chứng minh rằng cậu đã vượt qua năm đầu tiên học viện

Bây giờ thực lực của Thiên Tâm chính là tam tinh Kiếm sĩ chính thức, là một thiên tài đáng để quan sát và đầu tư, bất quá cậu không thể sử dụng tu vi nhất tinh Pháp vương của mình vậy nên không thể tỏ thái độ lơ là với quái cấp thấp được

Nếu thái độ của cậu quá khinh thị bọn chúng thì hai người Lâm Vũ sẽ nhận ra được sơ hở nào đó, hoặc là bọn họ sẽ nghĩ rằng anh trẻ nhỏ thiếu kinh nghiệm thực tiễn, đến lúc đó bọn họ lại bày mấy đợt thử thách giúp anh ngộ ra chân lý nữa thì mệt

“ Lâm ca, bây giờ chúng ta đi đâu vậy ?”

Đi ở phía sau Thiên Tâm nhu thuận hỏi thăm đích đến lần này của cuộc tham quan, nếu như chỉ là đi lên đi xuống mấy tầng một , hai, hoặc ba thì bản thân anh cũng đều đi qua đến mức chán rồi

Nếu như bọn họ không chịu dẫn anh đi tới các đại tầng thì chuyến tham quan này đối với anh chỉ là phí thời gian, cần phải tìm cách để rời nhóm sớm mà luyện tập kiếm thuật ở trong đây

“ Chúng ta sẽ đi tới Khu tân binh tầng 10, nơi đó cách đây cũng không quá xa, tiện thể có một số quái để cho em luyện tập”

“ Vậy sao, tầng thứ mười ư , thật là háo hức quá”

Thở nhẹ một cái trong lòng, cuối cùng cũng có thể lên tầng mười, hơn nữa còn có người hướng dẫn xem những điều gì cần chú ý ở tầng này, tất nhiên là anh cũng có thể tự tìm hiểu được nhưng mà sẽ tốn thời gian hơn

Bọn anh không có sử dụng bất cứ biện pháp hay đường tắt gì để đi lên tầng thứ mười mà toàn bộ đều là đi bộ hết, nếu như anh cảm thấy mệt thì sẽ nghỉ dừng chân một lúc rồi lại tiếp tục đi tiếp

Dừng lại ở tầng hai một lúc, lần này bọn anh gặp phải một con quái vật khá là dễ đánh giết, chính là con quái thú suýt chút nữa giết được anh ở tầng hai, Quái hùng mật ong, bất quá chỉ là thượng phẩm cấp hai và không phải là con thủ lĩnh cầm đầu

“ Em thử sức với con quái này thử xem”

“ Vâng”

Lâm Vũ đưa ra một bài khảo hạch nhỏ dành cho Thiên Tâm, đối với một người đã từng giết được rất nhiều quái thú thì điều này khá là đơn giản, điểm khó duy nhất bây giờ là làm cách nào để dùng kiếm thuật gây tổn thương mà thôi

Nếu mà anh được phép dùng pháp thuật thì chỉ một búng là con nhị tinh quái thú kia sẽ ra đi, bây giờ thì đành phải sử dụng kiếm vậy, ước gì mà anh có một thanh kiếm tốt hơn nhỉ ? phần thưởng đứng đầu hình như là của Văn Nam mất rồi

“ Cố lên nha nhóc”

Tần Dương đứng ở một bên cổ vũ quan sát, thằng nhóc Thiên Hằng lúc trước cũng rất có năng khiếu chiến đấu, anh đang xem xem đứa con út của nhà họ Thiên sẽ như thế nào

Đưa tay đặt vào trên chuôi cây khoái kiếm, hạ thấp trọng tâm cơ thể và bắt đầu quan sát chuyển động của đối phương, anh không cần cho Lâm Vũ thấy kiếm thuật của anh có bao nhiêu tài giỏi, mà thứ anh cần thể hiện là năng lực sinh tồn của mình tốt đến bao nhiều

“ RỐNGGGG”

Gào lên với sự điên cuồng, những con quái khác thông thường sẽ trực tiếp né tránh không dám xuất hiện trước uy áp của Lâm Vũ và Tần Dương, bất quá lúc này bọn họ đã ẩn đi khí tức của mình

Thấy ba con người nhỏ bé, đã vậy người chính giữa lại là một đứa nhóc tì chưa hỉ sạch mũi, gặp được kẻ yếu đuối hơn mình, còn trong lúc đang đói, con Quái hùng cảm thấy may mắn cực kỳ bật chế độ khát máu lao lên

Bất quá khi nó vừa lao tới không quá xa, đột ngột thân hình của Thiên Tâm đã mất dấu khỏi tầm nhìn của nó ? không trung tiêu thất ? làm thế nào mà một con người có thể làm được như vậy ?

Chẳng lẽ đối phương không phải là người tầm thường ? con quái hùng bắt đầu đổ môi suy nghĩ, nó rất là tỉnh táo, khác với con thủ lĩnh quái hùng bị chọc điên mà Thiên Tâm giết lúc trước

Ngay khi con Quái hùng tính chuyển mục tiêu sang người khác, nó bắt đầu có chút lơ là thì đạp vào bên trên cổ nó chính là thân hình nhỏ bé của Thiên Tâm, thanh kiếm được cầm chéo tay cho nó một phát vào mắt trái

“ XOẸT”

Lợi dụng tầm nhìn và năng lực di chuyển nhẹ nhàng của bộ pháp, anh trốn hoàn toàn vào góc mù của con gấu và không gây bất cứ tiếng động nào, lẻn về phía sau đối thủ, hàng loạt các động tác khiến cho Tần Dương phải sáng mắt ra và thốt lên

“ Ô, tay nghề không tệ, có thể làm bằng hữu a, muốn sau này làm thích khách như anh không tiểu Tâm”

Chấp nhận thực lực của Thiên Tâm, Tần Dương thấy khả năng chiến đấu của anh khá là giống với bản thân cậu ta, vậy nên cái tình cảm huynh đệ đột ngột được thắp lên rất là mãnh liệt

“ Không nhé !”

Rút lấy thanh kiếm của mình từ trong mắt con quái hùng ra, trong khi nó còn bị tê liệt bởi băng thuộc tính xông vào đại não, anh thuận tiện cho nó một nhát chém khác tiễn luôn bé hùng con đáng yêu chầu trời

“ RẦM”

Bật người rời khỏi cái xác của con quái thú, theo bản năng đói khát thì Thiên Tâm vội vàng quan sát xung quanh xem tình hình như thế nào, có bất cứ mục tiêu nào khác xung quanh không rồi lại lập tức tiến cận đi mổ xẻ bộ phận con quái hùng chuẩn bị bán kiếm tiền

Nhặt cho đầy đủ các thứ có giá trị nhét hết vào trong túi trữ vật, Thiên Tâm không mấy vội vã trở về mà tiếp tục hái dược thảo, nơi mà Quái hùng xuất hiện thường có rất nhiều thảo mộc đáng giá

Thu hoạch tàm tạm rồi bật người nhảy lên trở về với hai người Lâm Vũ, ánh mắt bọn họ nhìn anh đã hoàn toàn thay đổi, so với việc ban đầu là dắt một đứa trẻ đi chơi, bây giờ bọn họ chuyển sang thành đào tạo một chiến sĩ đầy tương lai sau này

“ Không tệ, đi thôi”

Mỉm cười khen ngợi thành tích của Thiên Tâm, Lâm Vũ lập tức dẫn đoàn rời khỏi tầng thứ hai, kể từ khi chém giết xong con quái hùng thì bọn họ không có còn dừng lại ở bất cứ địa điểm nào để thử luyện cả

Chỉ cần nhìn cách chiến đấu và thủ thuật lanh lợi của cậu bé này là có thể biết, năng lực sinh tồn và khả năng nhạy cảm nhận biết tình huống của Thiên Tâm lợi hại bao nhiêu, mới chưa đầy tám tuổi mà đã có thực lực như vậy, so với Thiên Hằng cũng không thua kém phần nào

Một đường đi thẳng tới tầng thứ mười, đại tầng đầu tiên trong Hắc giáp tháp, khu tân binh, hay còn gọi là khu vực tân thủ, là nơi mà các mạo hiểm giả được coi là hợp cách và có năng lực chiến đấu

Trên đường đi có thể nói là chặng đường khá là dài, mất khoảng gần hai ngày để có thể đi bộ tới nơi, toàn bộ quá trình thì Thiên Tâm không hề làm ra bất cứ cản trở nào cả

Tầng thứ mười có thể nói là rộng lớn hơn gấp nhiều lần so với các tầng còn lại, với khoảng 70 % diện tích đã bị con người chiếm lấy, có thể nói đây là ngôi nhà thứ hai của nhân tộc và thiên thần tộc, thậm chí một vài tộc trung lập cũng có xuất hiện lẻ tẻ ở trong đây

Rất nhiều nhà cửa và các tiệm rèn, cửa hàng lần lượt xuất hiện, ở tại tít tầng mười này cũng có không ít người bình thường sinh sống, người ta gọi họ là dân định cư, là con cháu của các mạo hiểm giả được sinh ra ở đây và sống luôn tại đây

Bọn họ là hậu trường vững chắc cho các hoạt động trao đổi diễn ra, chỉ cần một người đứng đầu là kẻ mạnh thì những người khác tiến vào đều phải tuân theo quy định, hơn nữa quốc gia cũng có nhúng một tay vào

“ Thể nào, có phải là vượt sức tưởng tượng đúng không ?”

Khung cảnh tầng mười hoàn toàn khác xa so với những gì mà Thiên Tâm dự đoán, nơi đây làm gì còn là khu vực hoang dã đánh nhau nữa, đây là một thành phố lớn phồn vinh và tấp nập thì có

“ Đúng vậy, thật là ngoài sức tưởng tượng”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN