Khảo Cổ Sư
Nghẹt thở
Chương 85 Nghẹt thở
“ Đây đã là nhóm thứ bao nhiêu rồi nhỉ ? thật là, đám ngốc này thật là biết hiến đồ cho người nghèo a, tuyệt !”
Tung hứng những chiếc nhẫn trữ vật rồi bỏ hết vào túi đồ, Thiên Tâm vui vẻ ngâm nga một ca khúc nhẹ vừa đi vừa nhảy chân sáo
Anh hoàn toàn không quan tâm rằng bản thân đã tiễn biệt bao nhiêu người xuống địa ngục một cách im lặng, anh không thèm để ý, hoặc có thể nói là anh khinh thường việc quan tâm bọn chúng sống hay chết
Tại một nơi dã ngoại nguy hiểm dồn dập thế này, khái niệm giữa sống và chết rất là gần nhau, khi ngươi đã động sát niệm tới một ai đó, vậy thì hãy cẩn thận và chuẩn bị sẵn tâm lý nhận cái chết ngược lại bản thân
Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút chờ đợi thời gian trôi qua, đã hơn hai ngày mà bọn anh tiến vào trong khu kim loại phía nam này rồi, chắc là đám Minh Dục và Tiểu Mẫn đã khai thách một lượng lớn khoáng thạch
“ Chỉ hi vọng là bọn họ không bị nhóm khác để ý, dù sao thì mọi việc cũng không ăn chắc được, nhưng với thực lực của Dục ca thì hẳn là không sao …”
Ăn miếng bánh uống miếng trà, hơi thở và khí tức từ người Thiên Tâm làm bừng sáng khu vực xung quanh, khắp nơi tràn đầy sinh mệnh lực và hoa cỏ bắt đầu mọc lên dưới lớp đất khô cằn
Chỉ là một vài bông hoa dại và những cọng cỏ non tươi mới, không vĩ đại, nhưng lại chan hòa và bao dung
“ Hôm nay thật là một ngày đẹp trời”
Nếu như không phải là ở trong một cái hang động tối thui thế này, đây là điều mà Thiên Tâm muốn nói
Tấm thẻ thông hành của bản thân đã tích lũy được một con số khá là khủng rồi, 121385 điểm, đủ để thiết lập và nâng cấp nó lên thành thẻ bạc, trở thành vật phẩm chứng nhận thân phận của bản thân
“ Không biết Văn Nam thế nào rồi ? Cả cô nhóc Tiểu Lan nữa, cảm giác xa cách thế này cứ như thể bị mọi người bỏ lại phía sau a ~”
Đưa bàn tay lên nhín về khung cảnh phía trước thông qua các khe hở, dù mọi thứ chỉ toàn là đất đá, nhưng có cảm giác như anh đang nhìn tới một tương lai xa xa phía trước, thở ra một hơi nhẹ, anh đứng dậy
“ Đi thôi, chắc là mọi người cũng gần tập hợp rồi”
Bước ra bên ngoài động nhỏ sau một ít thời gian nghỉ ngơi nhẹ nhàng, phía bên ngoài tuy đang hoạt động bình thường nhưng có vẻ như bọn họ đang lo lắng điều gì đó, số lượng thành viên trong đây trở nên ít ỏi hơn hẳn
Người này thì thầm với người khác, người kia thì thầm với người nọ, bọn họ giống như đang nói về một vụ án mất tích kỳ lạ gì đó, kiểu như là một số nhóm người đang hoạt động bổng dưng tách ra
Rồi sau đó không còn ai nhìn thấy bọn họ trở về sau khi nói lời tạm biệt, cho dù có đi kiếm ở khắp mọi nơi thì cũng không hề có bất cứ dấu vết nào sót lại, hiện tượng này làm nhiều người lo lắng hoảng hốt
“ He he he, tè hé ~”
Gãi gãi đầu cười nhỏ rồi giả bộ mọi chuyện chả liên quan tới mình, Thiên Tâm bình thản bước tới cổng chính chờ đợi mọi người tập hợp, anh tính đánh một giấc ngủ nhỏ trong thời gian nhàm chán này
Bất quá hình như có kẻ không muốn cho anh được ngủ ngon, kiểu làm phiền này giống hệt mấy bộ phim truyền hình rẻ tiền hay xuất hiện, điều này làm Thiên Tâm cảm thấy phiền không tả được, nhưng mà anh vẫn phải trả lời
“ Nè, nhóc con, ngươi có thấy nhóm người nào ra vào hang động kia không, lúc nãy rõ ràng ngươi vừa từ trong đó bước ra !”
“ Hể ? có sao ? em không biết rõ nữa, nhưng mà nếu bọn họ đi vào trong đấy thì chắc vẫn còn đang luẩn quẩn trong đó thôi, các anh vào tìm kiếm thêm lần nữa thử xem ?”
Đôi mắt ngây thơ lấp lánh khiến người khác không nở vùi dập, rõ ràng là bản thân được xếp vào diện tình nghi, nhưng mà làm một chuyện lộ liểu như vậy không phải là vô công rồi sao ?
Nếu có thể thì bọn chúng nên âm anh một cách thầm lặng hơn, chỉ bằng cách này thì không có tác dụng đâu
“ Chuyện này ….”
“ Đại ca, đừng có nghe lời nó, lúc nãy chúng em đã lục hết tất cả mọi nơi rồi, mọi người đã hoàn toàn biến mất !”
Cũng không phải là có bằng chứng xác nhận, thực lực của đối phương lúc thể hiện ở bên ngoài cũng chỉ tầm Kiếm sĩ chính thức là cùng, không có khả năng tiêu diệt cả một đội mạo hiểm giả lớn như vậy
Bản thân tên đứng đầu cũng không nghĩ rằng Thiên Tâm là kẻ đã khiến đồng đội của họ mất tích, nhưng mà một số liên quan vẫn là phải có, cùng một hang động, một lối vào, một lối ra, không thể nào mà bọn họ không gặp nhau được
Lời nói to tiếng của tên đàn em lập tức khiến nhiều người chú ý, tranh thủ những tầm mắt đang hướng về nơi này
“ KYAAAA Mấy người muốn làm gì vậy, không lẽ muốn phá hủy luật lệ của nơi này sao, chẳng lẽ ở trong đây mọi người được phép tự ý đánh nhau giết người
Trời đất quỷ thần ơi, có người dám thanh thiên bạch nhật muốn hãm hiếp người ! Khônggggggg ”
Thiên Tâm bật khóc quay người, cơ thể run run sợ hãi không dám ngẩng mặt lên, âm thanh trở nên có chút biến dị, đây không giống như là âm thanh lúc ban đầu nữa
Mà nó giống như … giọng nói của một bé gái vậy
“ Cái … !!!!????”
Đột ngột bị coi thành kẻ xấu khiến cho bọn chúng không kịp định hình, ngay khi chúng ngớ người kịp nhận ra tình hình và sự chú ý tập trung của mọi người xung quanh thì tất cả đã hoàn toàn khác
Vốn dĩ lúc đầu cuộc nói chuyện giữa bọn họ đã bị nhiều người quan sát, bất quá tất cả những gì bọn họ thấy chỉ đơn giản là một đám người lớn bắt chuyện với một đứa con nít
Hầu hết tất cả mọi người ở trong khu kim loại đều đang trở nên hoang mang và lo sợ với những vụ án mất tích gần đây, ai lại thèm lo nghĩ về một đứa nhóc cơ chứ ?
“ Mày vừa nói cái gì, thằng ranh kia, mau quay đầu lại !!!”
Gào lên khó chịu đưa tay ra tính túm lấy cổ của Thiên Tâm, nhưng rất may anh đã né tránh hoàn hảo, bất quả anh vẫn chừa lại một phần bả vai cho hắn ta dựt lấy
Một túm kéo thật mạnh về đằng sau, lớp áo khoác cũ kỹ trên người anh bị lộ tẩy, hiện ra bên trong một tiểu manh manh đáng yêu nữ hài nhi
Mái tóc hạt dẻ hơi xoăn kéo dào tới chân, thân thể nhỏ bé, cặp mắt màu xanh nước biển nhạt lung linh ngập nước, Thiên Tâm thuận thế ngã bệch xuống đất đau đớn để có thể khóc chân thật hơn
“ Oa … OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Bật khóc thành tiếng, những dòng lệ cá sấu cứ thế không ngừng rơi xuống làm hai má bé nhỏ trở nên phúng phính hồng hào, khóc đến người ta phải thương tâm đau sót
Vốn dĩ từ một thằng nhóc khó ưa, bây giờ lại biến thành một tiểu cô nương khóc nhè mít ướt ư ? tại sao lại diễn ra một sự việc như thế này ?
“ Ôi, đằng kia, các ngươi không hiểu rõ bắt nạt một tiểu cô nương là quá quắt lắm sao ?”
Từ đằng xa tiến tới một nữ mạo hiểm giả với thân hình to lớn, chắc là mẫu tính lên cao nên trông có phần hung dữ đứng ra bảo vệ cho anh
Với thực lực của một Chiến Vương, xem ra đối phương cũng có tư bản để dạy đời kẻ khác, một thanh rìu chiến to đùng đằng sau, tuy không phải là vũ khí hoàng kim nhưng chắc cũng thuộc vũ khí bạc thượng phẩm
“ Khoan đã … đại tỷ, chuyện này có …”
“ Có có cái ếu gì, bọn mày cút hết cho bà, nghĩ sao mà lại đi ăn hiếp con gái nhà lành, hơn nữa còn là một bé gái nhỏ xiu chưa đầy mười tuổi, khốn kiếp, tụi bây về tự cung hết cho ta !!!”
“ RẦMMM !”
Cảm giác tức giận xông lên não, nghĩ rằng đối phương đã làm sai mà vẫn cãi cố, người phụ nữ này lập tức giơ cao thanh rìu chiến đánh xuống một phát
Mặt đất rạn nứt, xung chân kinh hoàng, bất quá Thiên Tâm lại không cảm thấy bất cứ gì cả, có lẽ vì bản thân đã được bảo vệ đằng sau lưng của bà chị to lớn phía trước
Không một ai nhận ra điều khác thường rằng vì sao một nơi nguy hiểm thế này lại có một bé gái nhỏ tuổi đang ở đây, cô bé xuất hiện từ khi nào, đồng thời thực lực của cô bé này là bao nhiêu ?
“ Khốn kiếp, ngươi … chúng ta rút lui, Mã Tam Vân, ngươi nhớ đấy, binh đoàn chúng ta sẽ không tha thứ cho ngươi !”
Nổi giận hay phát tiết không chỉ một mình nữ mạo hiểm giả mà thôi, đám gây chuyện với anh không không bị coi là kẻ xấu cũng bực tức từ nãy đến giờ
Bất quá thực lực của mình không bằng người ta, bọn hắn chỉ có thể đành ngậm ngùi rút lui, trước khi đi cặp mắt thù hằn của bọn chúng giống như độc xà làm cho Thiên Tâm không khỏi khơi lên sát niệm muốn nhỏ cỏ tận gốc
“ Hừ, cho các ngươi ba mươi năm nữa cũng không gây chuyện được với ta, mau mau cút đi !”
Quơ quơ thanh rìu chiến của mình mà chửi, rõ ràng là thực lực rất mạnh nhưng tại sao lại trông giống như mấy mụ bán hàng ngoài chợ vậy, có phần hơi chanh chua a …
“ Bé gái, bé tên gì, sao bé lại ở đây vậy ? có cần trợ giúp gì không ?”
Đột ngột quay lại hai tay vồ lấy Thiên Tâm, động tác thật nhanh, nếu như đây mà có sát ý thì anh đã lập tức phóng kiếm lên đâm chết mợ đối phương rồi
Mà thôi, dù sao cô ta cũng vừa mới cứu mình một chuyện, hơn nữa cũng không phải là chuyện sống chết gì, để cho Mã Tam Vân ôm lấy một cái , hẳn là không sao đâu
“ O .. A ..O … A …. Nghẹt … nghẹt thở ….”
Bị dúi đầu vào trong hai đồi núi to lớn, sung sướng thì chẳng thấy đâu chứ anh thì sắp hết khí oxy để thở rồi, thả ra , thả ta ra
Hai tay cố gắng đập vào người Mã Tam Vân ý bảo buông bản thân, đối phương có chút không tha những vẫn buông anh ra một lúc
Hít một hơi thật dài lấy lại sức sống, anh lúc này mới kịp thời lau nước mắt và giới thiệu đàng hoàng với đối phương
Nhưng mà …
“O .. A ..O … A …. Nghẹt … nghẹt thở ….”
Khuôn mặt đáng yêu của Thiên Tâm lần nữa khiến cho trái tim người phụ nữ ấy tan vỡ, vì xúc động quá mà nhịn không được ôm anh vào lòng một lần nữa
“ Bé gái, bé sống ở đâu, có muốn làm con gái nuôi của chị không ?”
“ Không … buông ra … buông … chết mất …”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!