Khảo Cổ Sư
Trở về
Chương 86 Trở về
Thoát ra khỏi vòng tay ôm áp ma quỷ muốn giết người của đối phương, Thiên Tâm cuối cùng mới có thể đàng hoàng cảm ơn nữ mạo hiểm giả vừa mới cứu mình và cũng vừa mới suýt giết mình
“ Em là Emily, hân hạnh gặp chị”
Giọng điệu đáng yêu thanh thoát như tiếng chuông đồng, được ảnh hưởng bởi sức mạnh tinh linh, Thiên Tâm cứ như tiểu thiên thần lạc vào chốn hoang dã này
Thân hình nhỏ nhắn đáng yêu và cặp mắt quyến rũ mê hồn, đặc trưng của một tinh linh tộc hiện thật rõ trước mặt mọi người, bất quá không ai nhận ra anh bởi vì tại thời đại này, hiếm lắm mới có một tinh linh thuần khiết như bản thân
Ngay lúc nãy khi mà đám gây rối nỗi loạn, anh đã quay người lại và chuyển sang hình dạng nữ thể một cách bí mật, bọn chúng hẳn là không thể nghĩ tới trường hợp một thằng nhóc chuyển sang một cô bé ngay tức khắc được đâu nhỉ ?
Giới tính là thứ không rõ ràng của tộc tinh linh, bây giờ nó lại là thứ giúp anh thoát ra khỏi đống phiền phức tại nơi này, mặc dù gặp thêm một người tên là Mã Tam Vân, bất quá cũng chẳng sao
“ Emily sao, cái tên thật là đáng yêu, sao bé lại xuất hiện ở đây ?”
Bỏ qua bề ngoài thô thiển và dáng vẻ kệch cởm của nữ mạo hiểm giả, đối phương đơn giản chỉ là một người phụ nữ muốn bảo vệ những bé gái mà thôi
Cũng không phải là kẻ xấu, anh không nên chỉ nhìn bề ngoài mà nhận xét về người khác, Thiên Tâm đơn giản trả lời qua loa
“ Em đến đây với gia đình, bọn họ chắc cũng sắp đào khoáng xong rồi, bọn em chuẩn bị trở về tầng mười ạ !”
Đưa hai tay về đằng sau, ấp a ấp úng trả lời giống như đang thẹn thùng, nét đáng yêu của Thiên Tâm được dâng lên tới mười phần, cực kỳ ngây ngô và giả vờ yếu đuối và phong cách nữ thể của anh
Bằng vào biệt tài đóng kịch và dụ dỗ mấy con sói hoang dại, anh không biết đã dụ được bao nhiêu con mồi lại gần bằng hình dạng này
“ Vậy sao ? nhưng mà để một cô bé một thân một mình ở bên ngoài thế này là không được, không hiểu sao gia đình em lại có thể để một cô nhóc ở phía bên ngoài như vậy đấy !”
“ Vâng, em chỉ không muốn đi vào khu vực đầy đất đá bụi bặm vậy thôi, ở nhà một mình thì cũng không phải là lựa chọn tốt
Nhưng mà nhưng mà nhé, em rất mạnh đấy, thực lực của em cũng là Kiếm sĩ chính thức rồi, không có kẻ xấu nào có thể làm hại được em đâu !”
Hai tay nắm lại khoa trương khoe về thực lực của bản thân, ở độ tuổi này mà đạt được thực lực như thế cũng có thể coi là thiên tài hiếm gặp
Nói như vậy đối phương sẽ tự động mặc định bản thân là con nhà gia tộc hoặc gia đình cao quý, làm một người thuộc về mạo hiểm giả thường xuyên phải đánh đổi mạng sống lấy kế sinh nhai
Đối với những đứa bé được nuôi ở trong bọc trứng bảo vệ kỹ càng, anh sẽ là loại người mà đối phương ghét nhất
“ À … vậy sao ?”
Thái độ bớt đi nét hưng phấn vừa rồi, lẽ ra cô nên nhận ra đối phương cũng không phải là đồng loại với mình, một đứa trẻ được sinh ra với tất cả mọi thứ là điều mà tất cả mọi người ở đây đều ghen ghét
Tuy là ghen ghét, nhưng đồng thời bọn cô cũng sợ hãi, bởi vì một thế lực như thế xuất hiện tại tầng mười ba này, để cho thiên tài của bọn họ ở giữa một đám người đông đúc như thế, chắc hẳn là xung quanh con bé còn phải có rất nhiều bảo hộ
Nếu như mà lúc nãy cô không làm gì, hoặc là cô lỡ làm gì quá trớn, kết cục chỉ có thể là đám lúc nãy hoặc là cô phải chịu chết, chậc chậc, xem ra đúng là không nên xen vào chuyện của người khác quá đà, lần sau rút kinh nghiệm vậy ..
“ Em phải đợi gia đình của mình rồi, cảm ơn chị, vậy lần sau chúng ta gặp lại nhé !”
Lùi lại vài bước nói lời tạm biệt, nhân lúc Mã Tam Vân còn đang phân vân và hơi có phần chán ghét anh, Thiên Tâm bình tĩnh rút lui
Đối với anh, một người phụ nữ như vậy không hẳn là đáng ghét, nếu như có cơ hội anh sẽ trả lại nhân tình này, còn không thì coi như hai người bọn họ chưa từng gặp mặt
Giữa dòng đời vô số người qua lại này, gặp nhau giữa những con người cứ như bèo dạt mây trôi cũng không biết đường nào mà lần
Rời khỏi tầm nhìn của đối phương, khi Mã Tam Vân kịp nhận ra thì Thiên Tâm đã biến mất không biết từ lúc nào
“ A, con bé sợ mình rồi …”
Cảm thấy có hơi tủi thân, không biết có phải là vì hình dạng đồ sộ không mấy nữ tính này của bản thân đã khiến Thiên Tâm bỏ đi hay không
Mã Tam Vân suy nghĩ một chút rồi tự giễu bỏ đi, còn việc có bị những tên lúc nãy gây rối hay không thì cô không quan tâm cho lắm
Trên đời này, một hai lời nói ai cũng có thể buộc miệng nói ra, bất quá thực hiện được hay không lại là một vấn đề khác, trước khi làm một việc gì đó thì cần phải suy nghĩ cẩn thận cái đã
Bước đi thật nhanh trốn ra phía đằng trước khu kim loại, nhìn về phía những cây cối xanh tươi mát bên ngoài, Thiên Tâm cảm thấy lòng minh nhẹ nhỏm hơn hẳn
Chuyển đổi trở về là nam thể, ngồi xuống chờ đợi nhóm người Minh Dục trở lại, từ giờ cho đến lúc đó hi vọng sẽ không còn ai làm phiền anh lần nữa
“ Emily, để nhóc chờ lâu, chúng ta về thôi”
“ Bọn này về rồi ! hắc hắc !”
Khoảng chừng nữa tiếng sau, nhóm chín người Minh Dục mới xuất hiện, trong đó bảy người của Nanh sói dong binh đoàn trông có vẻ hơi chật vật
Nhìn tình huống của bọn họ hẳn là đã trải qua một hồi kịch chiến ở bên trong, Mẫn Mẫn cũng có một vài nơi bị thương nhỏ, nhưng ít ra thì Minh Dục vẫn khá là khỏe mạnh
Với thực lực mạnh nhất của toàn đội, ông còn đứng vững thì đội hình này vẫn không sao, thật mừng vì Minh Dục lại là một Chiến vương
“ Ừm, vậy chúng ta về thôi”
Đứng dậy gật đầu với bọn họ, nhìn về phía bảy người Hắc Lam, anh suy nghĩ một tý rồi đưa ra một bình đan dược cho bọn họ
Nhận lấy chai thủy tinh trong suốt, không ngờ rằng bọn họ lại được cho đan dược, dù sao thì mấy việc này cũng không cần đến người thuê chi trả
Khi mà bọn họ nói ra một cái giá trên trời, tự thân mỗi người dong binh đoàn đều đã chuẩn bị trước đan dược cho bản thân, chất lượng tuy hơi kém một chút nhưng không phải là không xài được
“ Cái này …”
“ Không phải là đan dược quý hiếm đâu, chỉ là đan dược chữa thương mà thôi, ta chỉ muốn đảm bảo khi trở về không gặp phải trở ngại nào nữa
Dù sao thì thực lực của các ngươi cũng là một phần sức mạnh đáng kể, tránh được phiền phức nào thì cứ tránh”
Thản nhiên không quan tâm về những viên đan dược mình trao ra, đối với Thiên Tâm, chỉ là vài viên thuốc nhỏ, anh muốn luyện khi nào cũng được
Bất quá đối với những người như Hắc Lam, coi như chỉ là đan dược hạ phẩm, nhưng mỗi một viên đều quá sức quý giá khiến bọn họ không dám tùy tiện sử dụng.
“ À, Emily là Luyện dược sư vậy nên không cần phải khách sao đâu, đồ tốt đấy !”
Minh Dục không biết từ khi nào chen ra lấy một viên nhét vào mồm, sau đó tiện thể lấy thêm một viên khác đưa cho Mẫn Mẫn
Một bình đan dược chứa được mười viên, có tổng cộng là chín người tất cả trừ Thiên Tâm ra, nói cách khác còn lại tám viên đan dược
Sợ hãi lại sẽ có ai đó bước ra uống tiếp đan dược của bọn họ, bảy người Hắc Lam lập tức phân chia chữa trị đan uống vào
Cảm giác thanh mát và dễ chịu lập tức theo cổ họng đi xuống bụng, nó bắt đầu lan tỏa nhiệt lượng và hơi ấm ra khắp xung quanh, chữa trị những vết thương ngoài da một cách nhanh chóng, đồng thời đánh bật những ám thương nhỏ bên trong
Chỉ tầm khoảng vài phút sau, đại đa số cơn đau và mệt mỏi của bọn họ đều đã tan biến, đây rốt cuộc là loại thánh dược gì vậy, không phải lúc nãy Emily nhóc đó mới nói là không phải đan dược quý hiếm …
“ Sao thế, đi thôi ?”
Chuẩn bị sẵn xe ngựa lúc trước, nhóm ba người Thiên Tâm không biết đã lên từ khi nào, lần này thì bọn họ thành thật ngồi vào bên trong mà không cưỡi ngựa ở bên ngoài nữa
Ai nấy cũng đều mệt cả rồi, Hắc Lam và sáu người còn lại cũng tiến vào vị trí như dự tính của mình, bọn họ chạy một mạch trở về tầng thứ mười mà không gặp bất cứ trở ngại nào cả
Trở về tới trước cổng thành, ba người bọn anh rời khỏi nói lời tạm biệt với Nanh sói dong binh đoàn, thực lực của bọn họ cao hơn những người sống tại tầng 10, hoạt động ở tại tầng mười ba khu dong binh thì hợp với bọn họ hơn
“ Về tới đây rồi, ta cũng phải nói lời tạm biệt thôi”
Xoay người thu thập hành lý, học kỳ mới ở Minh Đô học viện chuẩn bị bắt đầu, anh cũng không thể cứ thoải mái tự do ở bên ngoài miết được
“ Thiếu gia, ngài phải đi sao ?”
Mẫn Mẫn có phần không nỡ nhưng anh cũng không thể ép buộc Thiên Tâm ở lại, những gì anh có thể làm chỉ là nổ lực hết mình chờ ngày thiếu gia trưởng thành mà thôi
Minh Dục ở một bên có vẻ đang lục tìm một cái gì đấy, một khối lập phương khá giống với khối lập phương màu trắng lúc trước Thiên Tâm tìm ra, đây là … một viên rubik chứa đựng thông tin lịch sử sao ?
“ Minh Dục, đó là ?”
“ Đây là Rubik của tộc người lùn, bất quá thần cũng không hiểu nó ghi cái gì bên trên, viên rubik này kiếm được trong khi đào khoáng, lúc nãy thần tính đưa nó cho ngài những mắc đám người Hắc Lam cho nên …”
Chụp lấy viên rubik lập phương vào tay, soi ngắm thật kỹ từng chi tiết, lúc nãy khí tức của thú tộc hẳn là có liên quan tới viên rubik này đi ? tộc người lùn không thuộc về tộc đối lập với nhân loại, một số thông tin về nó anh có đọc qua nhưng không được cụ thể lắm
Chắc là khi trở về anh cần phải tìm hiểu thêm về nội dung và cổ ngữ của tộc này, nhìn về phía hai cha con tộc người lùn, quơ tay tạm biệt, anh bước lên con đường trở về học viện
“ Chúng ta sẽ gặp lại, đến lúc đó đừng có mà dậm chân tại chỗ đó !”
“ Vâng !!”
Biến mất khỏi tầng mười Hắc giáp tháp khu tân binh, Thiên Tâm như một bóng ma lúc ẩn lúc hiện đi xuống tầng trệt của ngọn tháp to lớn này, bắt tàu đi đường biển trở về Minh đô học viện một cách thầm lặng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!