Thần Điêu quần phương phổ
Xích Luyện Tiên Tử
Dương Quá và Tiểu Long Nữ bĩnh thường luyện công trong Cổ Mộ, chỉ thỉnh thoảng mới ra bìa rừng cạnh Cổ Mộ luyện tập võ nghệ. Khí trời đang độ tiết trung thu, trời trong gió mát. Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá vừa trở về Cổ Mộ. Hai người cả ngày luyện tạp Thái Cực Quyền và Kiếm pháp nên có chút mệt mỏi, vì vậy ngồi xuống nghỉ ngơi.
Dương Quá chợt thấy một khóm hoa hồng ven đường, tiện tai hái cài nhẹ lên tóc Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ nhìn hắn mỉm cười, khiến hắn trong lòng thấy ngọt ngào. Hai người nhìn nhau đều cảm thấy vô cùng ấm áp.
Đột nhiên, Dương Quá nhíu mày, nguyên lai hắn phát hiện có tiếng bước chân hướng về phía này. Cổ Mộ này là một khu cấm địa, bình thường không có ai lai vãng, nếu có người đến ắt hẳn là đệ tử Toàn Chân giáo.
Dương Quá chỉ hy vọng người này chỉ đi ngang qua, không ngờ tiếng bước chân càng ngày càng gầnm hiển nhiên hướng phía Cổ Mộ đi tới.
Dương Quá và Tiểu Long Nữ đều đứng dậy, đã nhiều năm rồi, đây cũng là lần đầu có người đến Cổ Mộ, không cần nghĩ cũng biết là có địch
Một lát sau, trước mặt hai người xuất hiện một gương mặt thanh tú, nếu là trong giang hồ chắc hẳn là một đại mỹ nữ, chỉ hiềm so sánh với Tiểu Long Nữ nên bị lu mờ rất nhiều.
Lại nói nữ nhân đó thấy Cổ Mộ trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó nàng lại thấy trước Cổ Mộ có một nam một nữ. Nàng nhíu mày trầm tư, sau đó dần trở nên kinh ngạc.
Nàng đến trước mặt Tiểu Long Nữ, sau đó cúi sát người nói :” Đệ tử Hồng Lăng Ba bái kiến sư thúc”
Dương Quá lúc này mới biết nàng nguyên lai là Hồng Lăng Ba, cũng là đệ tử của Lý Mạc Sầu. Lúc hắn nhìn thấy cô gái này liền nghĩ đó là đệ tử Toàn Chân giáo, không ngờ lại là “sư tỷ” Lý Mạc Sầu phái tới.
Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng nói :” Nguyên lai là ngươi. Sư tỷ đâu, nàng không cùng ngươi đến sao?”
Hồng Lăng Ba giờ phút này kinh ngạc không thôi. Nàng nghe sư phụ Lý Mạc Sầu nói qua chuyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, biết Ngọc Nữ Tâm Kinh là điển tịch võ học cao nhất của bổn môn. Hồng Lăng Ba cũng từng hỏi qua NNTK hạ lạc ở đâu, Lý Mạc Sầu nói cho nàng Ngọc Nữ Tâm Kinh vẫn ở trong Cổ Mộ núi Chung Nam Sơn, cũng nói cho nàng mình và sư muội bất hòa, không hề có lai vãng. Hơn nữa tiểu sư muội này võ công bình thường, sợ mang tiếng lấy mạnh hiếp yếu nên sai Hồng Lăng Ba đến núi Chung Nam Sơn lấy Ngọc Nữ Tâm Kinh
Hồng Lăng Ba tịnh không hề nghĩ rằng tiểu sư thúc dung mạo đẹp tựa tiên thiên, lập tức cảm thấy tự ti, trầm mặc cúi đầu. Nàng càng không nghĩ ở trong Cổ Mộ ngoài tiểu sư thúc ra còn có một nam nhân khác, trong lòng cực kỳ kinh ngạc.
Tiểu Long Nữ lại nói :” Ngươi tới đây làm gì ? Sư phụ năm đó đã đuổi sư tỷ ra khỏi Cổ Mộ. Đừng nói ngươi, dù là sư phụ ngươi cũng không thể tới nơi này”
Hồng Lăng Ba ngẩng đầu lên nói :” Sư thúc, đệ tử đến đây để hỏi sư thúc sự tình về Ngọc Nữ Tâm Kinh. Ngọc Nữ Tâm Kinh để ở chỗ sư thúc nhiều năm như vậy, sư thúc đã hoàn toàn thấu hiểu, hà cớ gì không cho chúng ta cùng tập”
Hồng Lăng Ba nói chuyện có chút vô lễ, bất quá Tiểu Long Nữ không hề tức giận, chỉ lắc đầu nói :” Sư phụ lúc lâm chung đã phân phó không được giao Ngọc Nữ Tâm Kinh cho sư tỷ, cho nên ta không thể cho ngươi. Ngươi đi đi”
Dương Quá không nói gì, chỉ thở dài trong lòng. Công phu Ngọc Nữ Tâm Kinh của Lâm Triều Anh là công phu đoạn thất tình, tuyệt lục dục, mặc dù lợi hại nhưng chậm rãi khiến người tu luyện tâm tình thành một khối hàn băng, luyện cũng không có lợi. Không nghĩ đến Lý Mạc Sầu và đệ tử lại có hoài niệm không quên với nó.
Hồng Lăng Ba cắn chặt răng, hạ quyết tâm nói :” Sư thúc, ngươi đã không đáp ứng, vậy chớ trách đệ tử vô lễ!” Nàng nghe Lý Mạc Sầu nói tiểu sư thúc võ công tầm thường, hơn nữa lại có chủ ý cướp đoạt. Nếu là Tiểu Long Nữ an phận giao Ngọc Nữ Tâm Kinh ra, nàng sẽ không động thủ. Ngược bằng không, nàng đương nhiên muốn cường bạo cướp lấy.
Hồng Lăng Ba từ mặt đất nhảy vọt lên, bảo kiếm trong tay tuốt ra khỏi vỏ, nhanh chóng hướng Tiểu Long Nữ lao đến. Nàng sử dụng đúng là Ngọc Nữ kiếm pháp, hàn khí lạnh người. Bất quá Tiểu Long Nữ so với nàng cao thâm hơn nhiều lắm, chỉ nhẹ nhàng cười, tay phải phất nhẹ một cái, HLB liền cảm thấy một cỗ lực nhu hòa đánh tới, bao kiếm trong tay không thể giữ nổi, “toong” một tiếng rơi xuống đất.
Hồng Lăng Ba lùi lại mấy bước, cổ tay cảm giác không còn khí lực, nàng không nghĩ đến tiểu sư thúc võ công tầm thường chỉ một chiêu đánh bại nàng, thần thái bất khả tư nghị.
Tiểu Long Nữ nói :” Ngươi là đệ tử của sư tỷ, ta cũng không làm khó ngưoi. Ngươi đi đi!”
Hồng Lăng Ba ngơ ngác hồi lâu, thần tình uể oải, cuối cùng bất đắc dỹ ly khai Cổ Mộ
Trở lại Cổ Mộ, hai người đều có chút lo lắng. Dương Quá từ nguyên thư đã biết nếu Hồng Lăng Ba đến đây, Lý Mạc Sầu nhất định cũng đang ở gần Cổ Mộ. Tiểu Long Nữ đối với sư tỷ này quả thực đau đầu. Sư tỷ võ công cao cường, lại tâm ngoan thủ lạt, chính mình dù võ công thăng tiến nhưng vị tất đã là đối thủ. Còn có Dương Quá ở đây, nếu hắn bị thương tổn thì làm thế nào bây giờ.
Dương Quá chưa bao giờ cùng người ứng chiến. Hắn mặc dù luyện Cửu Âm Chân Kinh, Thái Cực Quyền, Kiếm pháp đều là võ học cao thâm, nhưng mới chỉ luyện thời gian ngắn. Cho dù có giường hàn ngọc hỗ trợ thì nội công vẫn thua kém Lý Mạc Sầu, chính thức giao đấu kết quả thật khó lường.
Dương Quá đột nhiên nói :” Sư tỷ, không bằng chúng ta buông Đoạn Long Thạch?”Năm đó Vương Trùng Dương kiến tạo Hoạt Tử Nhân Mộ, muốn biến nơi này thành căn cứ địa kháng Kim, ở trong có thể chứa nhiều vật chất chiến lược, hơn nữa ngoài cửa còn an bài một khối cự thạch nặng mười nghìn cân, xưng là ” Đoạn Long Thạch”. Vạn nhất Cổ Mộ bị quân Kim bao vây, có thể buông Đoạn Long Thạch phong ấn Cổ Mộ
Tiểu Long Nữ trên mặt lộ ra nét cười nói :” Sư đệ, chủ ý này tốt lắm. Buông đoạn long thạch, sư tỷ không thể tiến đến. Qua vài ngày tự nhiên nàng sẽ rời đi. Ta thế nào lại không nghĩ ra nhỉ?”
Lập tức hai người đi ra phía cửa mộ. Dương Quá tìm thấy một khối thạch, biết đây là cơ quan điều khiến Đoạn Long Thạch, liền nhẹ nhàng kéo lên, chỉ thấy cát phía trên chảy xuống. Dương Quá biết cơ quan đã phát động, cùng Tiểu Long Nữ chạy nhanh về Cổ Mộ. Chỉ nghe những tiếng ” Oanh oanh ” không ngừng truyền đến, hai người biết rằng Đoạn Long Thạch đã rơi xuống.
Tiểu Long Nữ mỉm cười nói :” Tốt lắm, lần này không có việc gì, sư tỷ nàng không thể tới đây”. Thời gian cũng không còn sớm, hai người cũng không có việc gì liền trở lại phòng ngủ. Dương Quá ngồi trên giường hàn ngọc tập Cửu Âm Chân Kinh, Tiểu Long Nữ ngồi trên dây nhẹ nhàng nhìn Dương Quá. ( Ai xem qua Thần Điêu Hiệp Lữ đều biết Tiểu Long Nữ khoái ngủ trên dây)
Đột nhiên ở bên ngoài truyền đến một tiếng hừ nhẹ :” Sư muội, ngươi vui chơi thật nhàn nhã”
Thanh âm này đúng là của xích luyện tiên tử Lý Mạc Sầu. Trước đó vài ngày nàng đã để Hồng Lăng Ba hướng tới Chung Nam Sơn. Nàng thường xuyên nói cho Hồng Lăng Ba sự tinh diệu của Ngọc Nữ Tâm Kinh, lại thường nói sư muội võ công tầm thường. Lần này Hồng Lăng Ba đến Chung Nam Sơn nhất định lấy được Ngọc Nữ Tâm Kinh
Lý Mạc Sầu đương nhiên biết sư muội không phải võ công tầm thường, nhưng cũng để đệ tử ra đánh trận đầu tiên, trước hết dò xét một chút thực lực của Tiểu Long Nữ.
Lúc HLM tới ngoài Cổ Mộ, kỳ thật Lý Mạc Sầu đã sớm tiềm nhập trong Cổ Mộ. Nàng ở Cổ Mộ đã nhiều năm, với cơ quan ở đây sớm quen thuộc, vì vậy nhẹ nhàng tới bên cạnh phòng ngủ của Tiểu Long Nữ
Lúc Dương Quá và Tiểu Long Nữ buông đoạn thạchl, Lý Mạc Sầu chỉ nghe những tiếng ầm ầm lớn vang lên, trong lòng có chút lo lắng, nhưng tự trung vẫn ở trong Cổ Mộ chờ Tiểu Long Nữ. Nàng tự nhận võ công những năm gần đây tinh tiến, nhất định chế phục được Tiểu Long Nữ.
Nghe thấy thanh âm của Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ từ trên dây nhảy xuống, Dương Quá cũng mở mắt ra, chỉ thấy một nữ nhân dung mạo tuyệt mỹ đang nhìn hai người.
Nữ nhân này chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, tay cầm phất trần, lưng đeo trường kiếm. Nàng quét mắt nhìn Dương Quá, cười nói :” Sư muội, tổ sư bà bà quy đinh không được để nam nhân tiến vào trong Cổ Mộ nửa bước, nếu không giết không tha. Không nghĩ đến ngươi lại để một dã nam nhân tiến vào trong Cổ Mộ. Bất quá cũng khó trách, tiểu tử này tướng mạo coi như tuấn tú”
Dương Quá lập tức hiểu được đây là Lý Mạc Sầu, vì vậy nhảy khỏi giường hàn băng, hướng Lý Mạc Sầu thi lễ, khẽ cười nói :” Người nhất định là đại sư tỷ Lý Mạc Sầu. Ta là Dương Quá, năm năm trước đã gia nhập Cổ Mộ, cũng không phải là cái gì dã nam nhân”
Lý Mạc Sầu vung phất trần nói :” Gia nhập Cổ Mộ phái ? Sư phụ đã tạ thế nhiều năm, ngươi như thế nào gia nhập Cổ Mộ phái? Chẳng lẽ ngươi là đệ tử của sư muội, nếu vậy phải gọi ta là sư bá mới đúng. Hừ, cho dù như vậy, sư muội, ngươi cũng đã vi phạm môn quy, bây giờ ngươi căn bản không có tư cách bảo quản Ngọc Nữ Tâm Kinh”
Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng nói :”Sư tỷ, Dương Quá không phải đệ tử của ta, hắn xác thực là đệ tử của sư phụ, ngày đó ta thay sư phụ thu đồ. Dương Quá vốn do Tôn bà bà thu vào Cổ Mộ, giờ Tôn bà bà đã chết, cho nên Dương Quá ở chỗ này cùng không hề vi phạm môn quy”
Lý Mạc Sầu cười lạnh không thôi, nàng nói :”Sư muội, ta mặc kệ ngươi và hắn thế nào. Ta lần này đến để thu thập Ngọc Nữ Tâm Kinh. Ngươi tốt nhất là giao ra đây, nếu không đừng trách ta không nể tình đồng môn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!