Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Phu Quân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
301


Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)


Phu Quân



Tiêu Phong nhàn nhã dựa lưng vào gốc cây, bên cạnh là Tiêu Nhược Tuyết ôn nhu nhìn hắn. Xung quanh các ánh mắt khinh bỉ dành cho hắn đã biến mất, thay vào đó là ánh mắt khinh sợ cùng ghen tị. Nếu hắn là Tiêu Phong trước đây chắc chắn sẽ vui mừng nhưng hắn là ai, hắn là người xuyên việt, tất cả chỉ là điều thoáng qua.

Buổi trắc thí đã kết thúc với hai tin tức động trời là Tiêu Phong tu luyện đấu khí và Tiêu Nhược Tuyết lên đấu giả. Cả buổi trắc thí, hắn quan sát xung quanh mong nhìn thấy Huân Nhi, cơ mà chỉ thấy NVC ngồi 1 mình.

“Chẳng lẽ khác nguyên tác” Tiêu Phong suy nghĩ sao đó hưng phấn.

“Haha, nếu vậy thì Huân Nhi là của ta”.

“Khụ” Đang mãi suy nghĩ thì một thanh âm đã đánh thức hắn, nhìn về phía thanh am thì ra là Tiêu Tộc trưởng Tiêu Chiến.

“Buổi trắc thí hôm nay thành công mĩ mãm, gia tốc ta có tin vui là Tiêu Nhược Tuyết bước vào đấu giả, tối nay….”.

“Tiêu Chiến bá bá” Bỗng 1 thanh âm cắt đứt lời nói của TIêu Chiến. Tiêu Chiến nổi giận, thân là tộc trưởng có người dám cắt đứt lời nói của ông,không tức giận đk sau. Định phát tác với tên quấy rối, nhưng thấy đó là Tiêu Nhược Tuyết thì đành nhịn xuống.

“Tuyết Nhi, ngươi cần gì a” Tiêu Chiến ân cần nói.

Tiêu Nhược Tuyết đứng dậy đi đến dưới đài mà cao tầng Tiêu Gia ngồi.

“Tiêu Chiến bá bá, Phụ Thân, các vị trưởng lão, không biết các ngài có nhớ đã nói, nếu có ngươi bước vào đấu giả trong buổi trắc thì này thì đk yêu cầu các ngươi 1 việc phải không” Tiêu Nhược Tuyết ngẩn đầu nhìn cao tầng Tiêu Gia nói.

“Ừ, đúng vậy, ngươi muốn yêu cầu gì, công pháp, đan dược, đấu kỹ” Đại trưởng lão đứng dậy nói.

Nghe Đại Trưởng Lão nói, toàn trường dậy sống, 1 trong ba thứ đó cũng đủ bọn hắn trở thành cường giả, bây giờ, Tiêu Nhược Tuyết lại đk chọn cả 3, bọn họ không hâm mộ sao.

Tiêu Nhược Tuyết thở phào, nàng sợ cao tầng Tiêu Gia quên đi yêu cầu này, nếu không có nó chắc nàng sẽ hối hận a.

“Đại Trưởng Lão, yêu cầu của ta là…” Nàng nhìn thằng về phía cao tầng Tiêu Gia, sau đó nhìn về phía Tiêu Phong

“Đính hôn với Tiêu Phong ca ca”

Toàn trường yên tĩnh, moá Băng Tuyết nữ thần muốn đính hôn, cmn thấy không tin mà.

“Haizz, Tuyết Nhi, ngươi thật sự muốn làm vậy sao” Tiêu Hà thở dài nói.

“Phụ Thân, ý con đã quyết”Tiêu Nhược Tuyết kiên quyết nói.

“Được rồi, tuỳ ngươi vậy” Tiêu Hà chậm rãi nói.

“Cảm ơn, Phụ Thân” Tiêu Nhược Tuyết vui mừng nói, sau đó chạy về phía Tiêu Phong.

Tiêu Phong đang chìm trong không gian hệ thống, bởi sau khí trắc thí xong, hệ thống thông báo hắn hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng

‘Đinh, Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng”Hoàn thành buổi trắc thí” nhận 200 kim tệ, thẻ triệu hoán”.

*Thẻ triệu hoán: Có thể truyện hoán bất kỳ ai trong thế giới manga, anime, phim, truyện, tiểu thuyết.

Nhận đk thẻ triệu hoán tâm tình của Tiêu Phong lên đến đỉnh điểm.

“Kaka, lỡ triệu hoán ra Naruto hoặc songoku thì ta có thể đi ngang cái đấu khí đại lục này a” Tiêu Phong YY nghĩ.

Vừa ra khỏi không gian hệ thống, đập vào lỗ tay hắn là”Đính hôn với Tiêu Phong ca ca”. Tiêu Phong giật mình, moá con bé này. Hắn không như trong tiểu thuyết, thấy vừa là từ chối, hắn biết nếu mình từ chối thì mặt mũi của TIêu Nhược Tuyết sẽ biến mất, nàng không dám ra đường gặp người khác, thậm chí tìm đến cái chết.

Thấy nàng chạy đến bên hắn, Tiêu Phong lặng lặng nhìn nàng. Thấy nàng muốn nói, hắn ra hiệu im lặng, quay đầu về phía cao tầng Tiêu Gia.

“Ta đi trước” Sau đó nắm tay TIêu Nhược Tuyết đi về phía biệt viện của mình. Tiêu Nhược Tuyết thấy hắn có chuyện muốn nói, thì cũng im lặng để hắn lôi kéo mình.

Về đến biết viện, kéo nàng vào phòng, Tiêu Phong thả nàng ra,nhìn thẳng vào mắt nàng. Thấy hắn như vậy, Tiêu Nhược Tuyết lập tức ngượng ngùng.

“Phong ca, huynh..”

“Ta đáng để muội làm vậy sao” Tiêu Phong chậm rãi nói. Tiêu Nhược Tuyết sửng sốt, sau đó hai hàng nước mắt chảy ra

“Đáng, rất đáng, huynh biết không, muội thích huynh từ nhỏ, nhưng huynh lại không tu luyện đk, huynh biết muội đau lắm không, muội tự nhủ, mình cũng đừng tu luyện để giống huynh, nhưng khi muội thấy huynh bị đánh, muội lại đổi ý, muội muốn tu luyện để bảo về huynh…huhu” Tiêu Nhược Tuyết không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa nàng nói ra suy nghĩ của mình.

“Ta..” Tiêu Phong cứng họng, hắn không ngờ, Tiêu Nhược Tuyết lại dành tình cảm cho mình nhiều như vậy. “Nhưng chúng ta là huynh muội”Tiêu Phong bối rối nói. Tiêu Nhược Tuyết nhìn vào mắt hắn.

“Huynh nghĩ như vậy”

“Ừ, ta…” “Muội hận huynh” Tiêu Nhược Tuyết thất vọng nhìn hằn, sau đó ôm mặt chạy ra ngoài.

“Nhược Tuyết” Tiêu Phong lập tức đuổi theo. Nói gì ý tưởng của hắn cũng là harem-king, nếu Tiêu Nhược Tuyết đã không quan tâm thì hắn quan tâm cái gì.

“Huynh đuổi theo tôi làm gì” Tiêu Nhược Tuyết lạnh lùng nhìn hắn. Bỏ qua ánh mắt của nàng, hắn ôm nàng vào lòng, cúi đầu cướp đi nụ hôn đầu của nàng. Hai mắt Tiêu Nhược Tuyết mở to, sau đó nhắm chặt lại cảm nhận sự ngọt ngào mà hắn mang đến. Khi cả hai không hít thở được, hắn mới thả nàng ra.

“Tất nhiên là đuổi theo thê tử của ta rồi” Tiêu Phong mỉn cười nhìn nàng nói.

“Huynh..” Tiêu Nhược Tuyết cả mặt đỏ bừng, dấu cả đầu vào lòng hắn.

“Tuyết Nhi, là ta không đúng, ta chỉ muốn nàng suy nghĩ kĩ mà thôi, ta yêu nàng Nhược Tuyết” Tiêu Phong yêu thương nhìn nàng.

“A” Tiêu Nhược Tuyết ngạc nhiên nhìn hắn.

“ô..ô..Phu Quân..ô” Nàng trước tiếp bị hạnh phúc bất ngờ mà khóc.

“Nào, nìn đi, không phụ thân bảo ta khi dễ nàng” TIêu Phong ôn nhu lau nước mắt cho nàng.

“Chàng chính là khi dễ thiếp” Nàng uỷ khuất nói. Nép vào lòng hắn cảm nhận hơn ầm hắn đem lại, nàng hạnh phúc không thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN