Lá Bài Sinh Mệnh - "Bá Từ Lôi" Bá Đạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Lá Bài Sinh Mệnh


"Bá Từ Lôi" Bá Đạo



Ngay chính lúc Tam trưởng lão vừa kết thúc lời tuyên bố, một tiếng hét tràn ngập uy thế dũng mãnh cũng tất thì vang lên.

Tiếp đó, cũng không xa lạ lắm vì nó vốn là phương hướng nối với con đường để đi đến chỗ Đình gia tỷ võ chiêu thân, tại nơi Đỗ Kim Đao và Nhạc Kiên Tâm đã từng xuất hiện.

Trong tầm mắt hiếu kỳ, kinh ngạc, ai lại dám to gan cắt lời của Tam trưởng lão Đình gia ở mọi người, một thân ảnh nam nhân cao tầm 1m77, tóc đen ngắn đến cổ, đầu đeo mặt nạ hình con chó trông khá buồn cười bỗng dưng xuất hiện với một tư thế đầy thương hiệu Đại Ca Thồn Lèm, một tay luồng vào khe áo nơi ngực, một tay cầm kiếm gỗ đặt ở trên vai, bước chân nhẹ nhàng nhưng lại trông cực kỳ hùng mạnh tựa rồng, tựa hổ đi đến.

-Vùu…

Một cơn gió khá mạnh thổi bay lá khô, bụi cát đằng sau lưng nam nhân này, khiến sự xuất hiện của hắn càng thêm có phần kinh thế, ghê người. Bất quá kinh thế thì kinh thế chứ trong mắt mọi người tại khu võ đài, hắn đơn giản chỉ là một nam nhân mặt chó đang vượt gió, vượt sương bước đến.

Nam nhân mặt chó, tư thế đúng kiểu chất chơi người dơi, Đại Ca Thồn Lèm đòi nợ ở phố Đèn Đỏ này không ai khác chính là Bá Hình Phong, một con dã lang đang tìm nơi trú ngụ.

Hắn có mặt tại nơi đây dĩ nhiên là vì nhà ở, thoát khỏi sự truy lùng của Bá gia, có nơi chữa trị cho Bá Từ Lôi là chính, và vì gái là mười, à nhầm, là phụ.

Tiếp đó, trong lúc mọi người còn chưa kịp tra hỏi danh tính hắn, Tam trưởng lão còn chưa phạt tội hắn vô lễ thì hắn đã to giọng, lớn tiếng quát lên với tất cả 31 thí sinh tại đây .

-Nữ nhi của Đình gia, tất cả đều xinh đẹp tựa như những loài hoa huyền bí, rực rỡ. Trân quý tựa vàng, ngọc, trân châu đến từ thiên giới trên cao, tựa làn sương ảo, cầu vồng lộng lẫy, ánh bình minh lóe sáng nơi đáy biển sâu. Một đám phế vật như các ngươi mà cũng đòi đưa bàn tay bẩn thỉu chạm đến các nàng sao?

-Ta, Bá Từ Lôi sẽ dẹp tan sự ảo tưởng hão huyền của lũ phế vật các ngươi và cho các nàng thấy, trên đời này chỉ có ta mới xứng với các nàng!

Á đù…

Đù cái con kẹt! Là đại ca giang hồ, 1 cân 500 mà không cân được thì làm đại ca cái méo. Giờ chỉ 1 cân 31 là đã quá dễ cho hắn. Chưa kể, hắn làm vậy đều là đã có ý đồ, tính toán riêng của mình chứ không phải tự nhiên nổi điên, nứng tình mà làm.

Hắn đồng ý là nơi đây có tổng cộng 31 người thiếu niên với tu vi thấp nhất là Lính cấp tầng 5, cao nhất là hai đại thiên kiêu Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm đều có tu vi Lính cấp tầng 9. Còn hắn chỉ là Lính cấp tầng 2 đỉnh phong, không những thế hắn còn không được sử dụng sức mạnh này vì rất có khả năng sẽ bị người dùng dụng cụ hoặc năng lực phát hiện được hắn không đủ tiêu chuẩn, to đầu 15 tuổi mà chỉ có tu vi Lính cấp tầng 2 ngang với phế vật.

Nhưng không hề gì, mọi thứ đều ổn thỏa nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Tạm thời không nói đến kiếp trước, khi Nhất Phong còn trẻ tuổi, còn ở thời hoàng kim là một trong bảy tên trùm khủng bố nổi tiếng nhất thế giới với biệt danh “Quỷ Ảnh Ma Kiếm”. Chỉ cần nói đến cái lý do tại sao Nhất Phong dù đã ở lứa tuổi 69 gần đất xa trời mà vẫn trông chỉ như trung niên vừa 45, 50 tuổi thì cũng đã nói lên rất nhiều bí ẩn về hắn.

Không sai, hắn là một người học võ, hay còn được biết đến là Kungfu!

Hắn ở kiếp trước đã biết võ công thì tất nhiên ở kiếp này hắn rồi cũng sẽ “ngựa quen đường cũ” mà tập võ, luyện võ. Nhìn lại chiêu Bắn Tinh Kiếm Pháp hắn vừa dùng không lâu trước đã nói quá rõ về điều này.

Nếu nghĩ 15 năm qua hắn chỉ dùng thời gian để hấp thụ tinh hoa năng lượng tự nhiên trong khi khả năng này ở hiện tại chỉ cho phép hắn hấp thụ tổng cộng từ sáng đến khuya là 6 giờ đồng hồ, tập luyện mấy bài cơ thể cùi bắp thì đã lầm. Hắn không phải một kẻ ngu khi biết bản thân đang sống ở một thế giới “mạnh là vua, yếu là giun, dế”.

Tu vi Lính cấp tầng 9 đối với hắn thật sự là rất mạnh, hắn dù sử dụng tinh mệnh lực nguyên chất của bản thân cũng chưa chắc đã thắng vì chưa đọ sức lần nào. Nhưng đó chỉ là khi hắn đánh nhau với một thiên tài chân chính, còn đối với bọn thiên tài cỡ Bá Mạnh Hải, Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm thì… ha, ha ha…

Né chiêu thức và đánh chết con mẹ tụi nó!

Công phu của hắn không đối chọi được với chiêu thức (năng lực) Ném Chuối, Phóng Băng (VS), Thổi Kèn nhưng hoàn toàn có thể đánh nát thân thể của chúng nếu để hắn tiếp cận. Đó là còn chưa kể bọn này sử dụng chiêu thức chắc cũng không khác với bọn con cháu Bá gia là mấy.

Súng đạn, mưa đao, loạn mã tấu hắn đã nếm không biết bao nhiều lần trong những ngày đại chiến băng nhóm để dành địa bàn. Chỉ là 31 làn pháo hôi, hắn lại sợ?

Giải quyết là dễ như ăn chuối!

Ngoài ra, hắn chọn cách thức “một mình tao, chấp hếtttttttt !!!” còn là để cho tầng lớp cao tầng Đình gia trên kia lưu ý, cũng như khiến cả ba cô gái đang muốn kén chồng đều phải đắm đuối trước tư thế oai phong, bá đạo của hắn.

Hắn là người ở thế yếu khi có rất nhiều điểm bất lợi cần giấu diếm trước mặt Đình gia. Vậy nên hắn không thể kén rể theo lẽ thông thường mà cần phải làm nên đột phá để thay đổi hướng nhận thức về hắn, tạo lá chắn an toàn cho các điểm bất lợi của hắn.

Ở giây phút này, hắn như sống lại thời kỳ hoàng kim của hắn tại kiếp trước, Nhất Phong – Một trong Thất Trùm!

Rồi, rồi, ok. Thế tại sao mày lại dùng tên của Bá Từ Lôi mà không phải tên của thằng mặt lờ Bá Hình Phong?

“Ngu! Đi làm chuyện nguy hiểm thì ai đời lại nói tên thật”.

Ồ, vậy ý mày là muốn làm hại em trai của mày chứ gì?

“Sai! Em trai tao bây giờ đã tên là Bá Vân Sinh!”

Á đù….!!!

-Á đù.

-Thằng chó này ngon ghê ta, dám sỉ nhục chúng ta luôn.

-Nó chắc hẳn là muốn chết rồi các ngươi nhỉ?

-Ta cũng nghĩ giống ngươi.

Như mong đợi của Bá Hình Phong, bầu không khí trong lòng của 31 vị thí sinh bị hắn sỉ nhục đều bắt đầu sôi máu dữ tợn.

Có lẽ thường ngày bị nói một, hai tiếng phế vật, họ có tức như sẽ không đến nổi điên mình, thế nhưng bây giờ ở trên kia đang có vợ tương lai của họ, có đại mỹ nữ khuynh trấn khuynh thành Đình Mỹ Ngọc quan sát, họ không chứng tỏ một chút uy nghiêm để lấy le với các nàng thì thật có lỗi với bản thân mình.

Và đó cũng là bước thành công đầu tiên của Bá Hình Phong.

-Một đứa trẻ ngạo mạn đến điên rồ.

Đứng trên võ đài, Tam trưởng lão cũng chỉ có thể lắc đầu với hành vi tự tìm đường chết của thiếu niên mặt chó chứ không có hành vi giúp đỡ gì cho sự trẻ người non dạ của thiếu niên.

Tự nhiên chõ mõm cắn người ta như chó điên thế thì ai rãnh đâu mà cứu. Chết được cứ chết.

Sau lưng lão, các vị cao tầng Đình gia có mặt và ba vị thiếu nữ tuyển lang quân đều giống lão, họ tuy có chút hiếu kỳ thân phận thiếu niên là ai, sao dám cả gan mắng cả một đống thiên tài bậc nhất, nhì trong trấn nhưng chung quy vẫn là dõi mắt nhìn một đoạn kịch chắc chỉ diễn ra vài giây là xong phía dưới kia.

-Cùng nhau làm thịt con chó này đi.

-Được… mà khoan.

-Chúng ta mà hội động nó thì sẽ mất phẩm giá chúng ta mất. Phế vật thì đâu cần một lũ phải lao lên.

-Đúng nha, các nàng trên kia thấy chúng ta làm thế cũng sẽ đánh giá thấp chúng ta cho coi.

-Vậy để ta lên.

Cãi vã giữa đoàn người bắt đầu dâng cao.

-Không, ta mới là đứa lên.

-Không, là ta.

-Mẹ, tính lấy le với mấy nàng một mình à, ai cho. Ta lên.

-Biến, ta lên.

-Cút, ta lên.

-…

Cứ thế, các thí sinh tranh giành nhau để xem ai mới là người bước đến dập kẻ tên “Bá Từ Lôi” ngạo mạn kia. Riêng về Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm, hai người cũng là rất điên máu trong người nhưng đơn nhiên với thân phận là thiên kiêu, họ sẽ không ra tay với cái tên yếu nhớt mặt chó đang đến gần này trừ phi hắn là người ra tay trước.

Lúc này, Bá Hình Phong nhìn 31 người nhốn nháo, tranh giành nhau để đi lên đạp hắn trong khi hắn đã sắp đến nơi, chỉ còn cách đám người bên phải chừng 6m mà thởi dài một hơi.

Mẹ, một võ thuật đại tông sư như hắn nguy hiểm nhất là khi tiếp cận được người, vậy mà bọn này lại cho hắn cơ hội đó quá mức dễ dàng. Nếu là vậy thì hắn cũng không ngại tận dụng nó để…

-Vụt!

Với khoảng cách là 6m, tốc độ của một võ thuật đại tông sư là vô cùng nhanh. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, trừ những cường giả Chiến Binh cấp, hắn như một tia sáng lướt thẳng vào dòng người trong sự bất ngờ.

-…

Mười ba người ứng tuyển Đình Thi Lan đứng cách nhau chỉ chừng nửa mét. Với khoảng cách đó họ cũng không tài nào thi triển nhanh được năng lực, mà dù thi triển được rồi thì họ cũng rất khó để đánh trúng Bá Hình Phong mà không làm tổn thương người khác.

Vậy nên Bá Hình Phong rất thuận lợi, hắn đi ngang qua toàn bộ mười ba thí sinh xong liền vác kiến gỗ chạy đến chặt chém Nhạc Kiên Tâm và Đỗ Kim Đao.

-Cuồng Phong Loạn Vũ!

Chiêu thức hắn hét lên thì kinh hồn vậy thôi chứ thật ra chỉ là một nhát kiếm đơn giản, chỉ cần không quá ngu là có thể né được. Và tất nhiên, hai người Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm cho dù không có não đi chăng nữa thì với tu vi Lính cấp tầng 9, họ cũng đã nhanh chóng tách ra xa, né chiêu của hắn một cách gọn, nhẹ.

Ừ, vì đó là điều hắn mong muốn.

Hổ dữ thì phải nên thịt sau cùng!

Tấn công hai người Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm một cách đơn giản thật ra chỉ là để hắn từ bên này thoát qua bên kia, tấn công vào mười sáu thí sinh ứng tuyển Đình Vân Ngân.

-Vù!

-Bịch!

Bá Hình Phong vừa xông vào mười sáu người này thì mười ba người sau lưng hắn cũng ngã xuống đất, bất tỉnh.

-Bịch!

Tiếp đó, trong lúc mọi người trợn mắt, chưa một ai kịp phản ứng với sự bất tỉnh bất thình lình của mười ba người phía Đình Thi Lan, thì mười sáu thí sinh bên Đình Vân Ngân cũng đã ngã xuống đất, lăn đùng ra ngất.

Là một võ thuật đại tông sư, điểm huyệt đạo của địch thủ để hạ gục họ là điều cơ bản mà ai cũng phải biết, Bá Hình Phong cũng vậy. Hắn hạ gục tổng cổng 29 vị thiên tài một cách nhanh nhất và kỳ bí nhất tại đây không phải chỉ đơn giản là lòe hàng, mà đó còn là điểm mấu chốt nhất để làm tăng lên độ bá khí của hắn.

Với điều này, lại cộng với những hành động hắn đang chuẩn bị làm, hắn không tin ba vị thiếu nữ kia không bị khuất phục trước độ hùng dũng, tự tin, cuồng ngạo nhưng cực soái của hắn, tâm hồn thiếu nữ không thể không xiêu, trái tim ngây ngô không thể không hát vang hai từ “thình thịch, thình thịch”.

Và nó có vẻ hoàn toàn đã đúng như hắn dự liệu.

-Hử?!

-Chuyện này?!

Quá mức kinh ngạc, cao tầng Đình gia, Tam trưởng lão Đình gia, ngay cả ba thiếu nữ tuyển lang quân, Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm hay những khán giả ở đằng xa, quan khách trên các tòa lâu các bên cạnh, tất cả bọn họ đều không thể nào kiềm được việc bản thân phải đứng bật dậy. Dùng đôi mắt cực kỳ khó tin nhìn vào thiếu niên tự xưng là Bá Từ Lôi đang đứng lạnh lùng nhưng đầy sự ngạo nghễ bên dưới.

Để triệt hạ tổng cộng 29 người có tu vi thấp nhất là Lính cấp tầng 5, mạnh nhất là Lính cấp tầng 6, có lẽ một thiên kiêu tựa như Đỗ Kim Đao hay Nhạc Kiên Tâm đều làm được, dù hơi mệt. Nhưng để triệt hạ 29 người một cách nhanh, gọn gàng và không để lại dấu tích tựa như thiếu niên mặt chó này thì ngay cả một Chiến Binh cấp như họ còn không thể nào làm được.

Vậy nên khó tin là điều họ phải có. Câu hỏi nghi hoặc “người này không phải là Lính cấp, không phải là một thiếu niên” là điều nên xuất hiện trong đầu họ lúc này.

Và đó cũng là lúc Bá Hình Phong nên tự động lật quẻ, để mọi người biết được chân dung thiếu niên trẻ tuổi đằng sau chiếc mặt nạ của hắn.

-Vù.

Bá Hình Phong dậm nhảy, đôi chân trên không lại mượn nhờ thêm lực gió để bật cao một cách bất thường rồi đáp xuống võ đài trong sự trố mắt, ngẩn người của mọi người bởi sự phi thường hắn mang lại.

Hắn cởi xuống chiếc mặt con chó ném về phía hai người Đỗ Kim Đao, Nhạc Kiên Tâm. Lưng chỉa về phía họ cùng một gương mặt lạnh lùng, ngạo nghễ nói.

-Đừng sợ. Cả hai cùng lên đây đi.

“Thình thịch… thình thịch…”

“Thình thịch… thình thịch…”

“Thình thịch… thình thịch… thịch thịch thịch… thình thịch…”

Biểu hiện của hắn từ khi xuất hiện cho đến giờ…

Hình dáng uy phong, hùng dũng nhưng cũng không kém phần tự tin, ngạo nghễ của một tuyệt thế thiên kiêu bất bại…

Độ tuổi không quá 15 của hắn và câu nói “Đừng sợ. Cả hai cùng lên đây đi” mang hàm ý coi thường hai đại thiên kiêu mạnh nhất trấn Thanh Hà rõ rệt…

Cùng với đó là câu châm ngôn lừng danh của thế giới này “mỹ nữ yêu anh hùng”…

Tất cả những điều đó của hắn quy hợp đã khiến toàn bộ trái tim thiếu nữ thuần khiết, trinh nguyên dù là của Đình gia, Đình Thi Lan, Đình Vân Ngân, Đình Mỹ Ngọc hay bất cứ thiếu nữ nào xung quanh đây thấy được đều phải gục gã, trái tim không ngừng đập lên mạnh mẽ… từng hồi, từng hồi…

Nếu hỏi Nhất Phong vì sao có thể trở thành một trong Thất Trùm khiếp sợ toàn thế giới. Thì đây chính là câu trả lời và cũng là sự bá đạo có một không hai của Đại Ca Thồn Lèm ở phố Đèn Đỏ.

“Điều Khiển Nhận Thức Của Người Khác”

//////

Cảm tạ ta-là-nick-phụ ủng hộ 30 TLT.

Kết quả Event:

Mặc dù không có ai đúng. Nhưng phần thưởng sẽ chia đều cho đạo hữu MạcVôDanh và đạo hữu Đọa_Lạc_Thiên_Sứ mỗi người 1 LT vì chỉ có hai người tham gia. Xem như giải khuyến khích đi @@

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN