Nhỏ Xấu Xí,Cô Là Ai?
Chương 43
– Bây giờ cậu biết lí do rồi chứ.Sau khi thuyền cập bến,cậu hãy mau rời khỏi đây trước khi tôi giết chết cậu,nghe rõ chưa?_đôi mắt của ông càng lúc trở nên đáng sợ hơn nữa khiến mọi người xung quanh đều phải khiếp sợ.
Hắn không hề nhớ đến chuyện này hay nghe ba mẹ mình nhắc đến nhưng nhìn vào ánh mắt của ông Dân hắn có thể cảm nhận được nỗi đau mất đi người thân của mình.Nếu đã là ba mẹ hắn là người đã gây ra,ngày hôm nay hắn quỳ trước mặt ông và nói
– Xin bác hãy để cháu gánh vác lỗi lầm của ba mẹ cháu,xin bác hãy để cháu được ở bên cạnh Thanh Thanh
Nó bước đến chỗ ông Dân với tâm trạng thất thần rồi nắm lấy cánh tay của ông
– Ba…nghe con nói đã…xin hãy..
– Đừng mở miệng xin ta nữa!_ông Dân tức giận hất mạnh tay của nó ra,nhưng nào ngờ nó bị mất thăng bằng mà chiếc thuyền cũng đang chao đảo giữa cơn bão và rồi nó đã ngã xuống biển
– THANH THANH_mọi người hốt hoảng la lên rồi nhanh chóng gọi cho cứu hộ đến,nhưng vì trời đang bão nên không thể đến ngay được.
Hắn bất chấp tính mạng lao xuống biển để tìm nó,Thanh Duy và Hương Ly cũng nhanh chóng nhảy xuống cùng.Còn ông Dân không biết bơi nên không thể nhảy xuống tìm được,đứng trên thuyền nhìn mọi người đang cố gắng tìm nó,còn ông thì cảm thấy mình thật vô dụng khi không thể giúp được gì mà còn vô tình đẩy nó té xuống biển.Bây giờ ông chỉ muốn chết đi thì mới có thể chuộc lại lỗi lầm này.
Dưới biển mọi người tìm kiếm ráo riết nhưng vẫn chưa tìm thấy mà cơn bão thì càng lúc càng lớn thêm.
– Không được rồi..bão lớn quá chúng ta không thể lặn sâu hơn nữa,phải chờ cứu hộ đến thôi_Duy vừa tìm vừa nói
– Không được,tôi nhất định sẽ tìm ra Thanh Thanh
Hắn vẫn cứ tiếp tục lặn lên rồi lặn xuống,nhưng đáy biển rất sâu cũng có nguy cơ nó đã chìm sâu dưới đáy biển mất rồi,để tìm được phải cần đến bình dưỡng khí.Hắn cứ lặn xuống như vậy khoảng mấy phút rồi lại ngoi lên mặt biển và rồi cho đến khi hắn bị chuột rút không thể bơi được nữa.Đúng lúc đó,cứu hộ lại đến,ngay lập tức hắn được đưa lên thuyền cứu hộ và công cuộc tìm kiếm đã được cứu hộ làm nên mọi người chỉ còn biết đứng nhìn mà không thể làm được gì khác.
Mưa càng lúc càng lớn dần hơn,chuyện tìm kiếm tung tích của nó khó khăn hơn rất nhiều,có thể nó đã bị cơn bão cuốn đi hoặc là bị chìm sâu dưới đáy biển.Nhưng mọi chuyện chỉ là giả thuyết thôi nên chưa biết chắc chắn được điều gì cả
_________________
1 tuần sau
– Các người làm cảnh sát kiểu gì vậy?Đã 1 tuần rồi mà vẫn chưa có tung tích gì của con gái tôi là sao?các người muốn nghĩ việc đúng không?_ông Dân không ngừng mắng chửi qua điện thoại
– ” Xin ngài cứ yên tâm,chúng tôi nhất định sẽ tìm ra con gái của ngài”
Ông Dân cúp máy rồi đạp đổ cái bàn thủy tinh rồi ngồi trên ghế sofa bức tóc vò đầu vì quá tuyệt vọng
– Thanh Thanh…ba có lỗi với con…
___________
Ở trường
Thật tình thì hắn,Thanh Duy và Hương Ly đều không còn tâm trạng nào để đến trường được nữa.Cả 3 cứ mang tâm trạng thất thần như vậy.Còn hắn,cứ tan học là hắn chạy xe ra biển để chờ đợi tin tức của nó từ mấy người cứu hộ nhưng họ điều chỉ biết lắc đầu và rồi xin lỗi
– Thanh Thanh…anh nhất định sẽ tìm được em.Cho dù em có chết nhất định anh cũng phải tìm thấy xác.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!