Siêu Quậy Trị Siêu Quậy-Cặp Song Sinh Ác Ma
Chương 2: Buổi Khai Giảng
=====
Sau tiếng loa thông báo của học viện,các học viên ùa xuống sân, đến vị trí của lớp mình. Và, 1 điều mà ai cũng đoán ra. Đó là lớp Toán và lớp Lý có vị trí đứng sát nhau.
Số trời đã định sẵn để 2 lớp này mãi mãi gặp nhau khó lòng mà xa cách.
Lại cái hình ảnh đó. Mặt đối mặt, mắt đấu mắt. Tuyệt nhiên không mở miệng…
=====
Sau khi Chào cờ xong, toàn trường ngồi xuống. Các giáo viên ngồi 2 bên khán đài nhìn xuống. Và ánh mắt của họ là “ngắm” và “nhìn” 24 con ngươi đạt điểm cao chót vót trong kì thi vừa rồi.
Như mọi năm, ở mọi trường, cái bản mở đầu năm học mới của thầy hiệu trưởng vang lên. Và tuyệt nhiên, như mọi năm sẽ chẳng có ai nghe….Bởi vì đơn giản, các khóa trước thì nghe đến phát chán. Các lớp mới vào thì nghe suốt hồi ở lớp dưới, các giáo viên thì thuộc lòng như cháo..và thầy hiệu trưởng lại thành:kẻ nói không có người nghe.
Đình Phong ngồi nghịch khối rubic trên tay. Cát Linh thấy hay liền dựt lấy để chơi….
– Cái này xoay sao vậy? -Cát Linh đặt câu hỏi sau khi quan sát cái rubic.
Câu hỏi của Cát Linh đã lọt được và đôi tai siêu thính của Thùy Chi. Thùy Chi bèn lên tiếng:
– Tớ bảo này! Tớ biết xoay rubic từ hồi tiểu học cơ. – Thùy Chi nói với Thiên Thanh.
Và Cát Linh lẫn Huyền Anh đều nghe thấy. Huyền Anh quay sang Đình Phong.
– Phong này! Tớ nhớ không nhầm là cậu biết chơi rubic từ hồi 5 tuổi thì phải?
Đình Phong gật đầu. Chẳng lẽ Đình Phong lại không biết ý của Huyền Anh là gì!
Mạnh Đức nghe xong thì quay qua nói với Thùy Chi:
– Ồi! Có mỗi cái rubic, đồ chơi của tụi con nít mà các cậu cứ nói hoài thế.
Máu nóng trong người Long Anh nổi lên. Nói thế thì khác nào gián tiếp bảo lớp Toán chỉ là con nít.
– Hey! Bảo này! Tớ nhớ là chỉ có con nít mới biết đó là đồ chơi con nít! -Thắng vỗ vai Bảo và lấy tay còn lại vô vai Long Anh ý bảo, bùng nổ ở đây sẽ loạn mất.
Hồng Quang bắt đầu nóng mặt. Nói thể thì lại thành:lớp Toán tuy là con nít nhưng lớp Lý còn con nít hơn cả lớp Toán. Quang định nói cái gì đó thì bị Lâm cản. Thiên lên tiếng thay lời mà Lâm định nói:
– Đúng rồi! Chỉ có con nít mới biết đó là đồ chơi con nít! Và chỉ có con nít mới thích chơi cái đó!
Đình Phong im lặng nãy giờ. Cuối cùng, cái lớp Lý ấy đã đánh động đến Đình Phong-anh chàng bình tĩnh nhất lớp Toán…Một lời nói của Phong chính là thứ cứu lớp Toán vượt nguy hiểm.
– Ờ! Chỉ có con nít mới thích thứ đó, và chỉ có ai hay quan sát hay soi mói con nít mới biết! Như kiểu là người đó ghen với con nít ấy.
Cả lớp Lý đông cứng lại. Nói thế ý bảo rằng lớp Lý đang ghen tị với lớp Toán sao? Không đời nào. Trường nói:
– Ý cậu là gì?
– Là gì tự nghĩ! -Nam nói
– À! Ý cậu là lớp Toán thua lớp Lý hả? -Lâm hỏi
– Cậu có sốt không? -Mai hỏi
Và cuộc chiến sẽ tiếp tục nếu như ông thầy hiệu trưởng không nói câu:”Bài diễn văn đã hết. Mời cô phụ trách lên tiếp tục chương trình!”
Lần thứ 2 cuộc chiến bị ngưng lại vì ông thầy hiệu trưởng này…
Lớp Toán và lớp Lý lại lườm nhau. Lại mắt đấu mắt, mặt đối mặt. Nhưng lại giống ban đầu, nửa câu cũng không nói….
– Đúng là Đình Phong có khác! Luôn là cứu tinh của chúng tớ! Bỗng dưng yêu Phong dễ sợ! -Thằng khôi hài nói với Phong.
Bảo nghe thấy liền quay qua Thắng:
– Cậu yêu Phong ư? Trời ơi! Các cậu ơi Thắng bị gay!
Cả lớp Toán bật cười ha hả khi nghe câu nói của Bảo. Thắng bị gay! Quả là chuyện hay nhất trong hôm nay.
⭐⭐⭐⭐⭐⭐⭐⭐⭐
– Hôm nay Lâm ăn gì mà thông minh dữ vậy? -Hồng Quang hỏi
– Tớ ăn cơm mẹ tớ nấu! -Lâm hếch mũi nói
– Choa! Để tớ đi ăn ké nhà Lâm để thông minh như Lâm ha! -Thiên đùa.
– Cả tớ nữa! -Lớp Lý bắt đầu nhao nhao lên.
Lâm toát mồ hồi,cười trừ nói:
– Ế! Đừng! Nhà tớ không chứa được đâu không!
Sau câu nói của Lâm,lớp Lý bật cười…
2 cái lớp này giống nhau đến sợ. Cùng cười,cùng cãi nhau nhưng lại là oan gia của nhau. Các thầy cô ở bên khán đài đang cầu trời khấn phật mong rằng người chủ nhiệm 2 lớp này không bao giờ là mình. Mới có mỗi buổi khai giảng thôi mà cái lớp Toán và lớp Lý đã căng thẳng vậy. Lại vui vẻ cười đùa như không có giáo viên nữa chứ…Ôi! Thật vô phúc cho ai vào phải lớp này….
Sau 2 tiếng thao thao bật tuyệt của cô phụ trách và hiệu trưởng,hiệu phó, tất cả học viên đã được thả. Lớp Toán và lớp Lý ra về để lại vệt cháy trong không khí của học viện. Ai đi qua cũng thấy đậm mùi cháy khét nơi mà 2 lớp đó đứng. Quá kinh khủng. Nhớ lại vừa nãy, chỉ vì cái rubic mà 2 lớp đó cãi nhau…Các học viên ngồi gần đó đã suýt nữa ngã ngửa vì cuộc chiến đó…. Amen! Thần linh ơi! Phật tổ như lai ơi! Con cầu mong cho giáo viên nào dính phải lớp đó sẽ an toàn trở ra. Đó là lời nguyện ước của các học viện ngồi gần 2 lớp này…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!