Cậu chủ lạnh lùng khó gần.
Chương 3: Đánh nhau ở trường.
Hôm nay anh em nhà họ Triết đến công ty, tối mới về nhà nên Băng Băng với Nghi Nghi muốn về muộn hơn một tí cũng không sao.
” Nghi Nghi, xuống căn tin với mình đi”
Vừa đặt chân vào lớp, Nghi Nghi bị cô bạn Hoa Hoa kéo xuống căn tin. Băng Băng bị đám bạn kéo ngồi vào ghế xem ảnh soái ca rồi luyên thuyên.
~~~~
Dưới căn tin là một mớ hỗn độn, cô bạn Hoa Hoa với thân hình tròn trịa té bệch trên sàn, xung quanh là thức ăn vương vãi.
Một cô gái ăn mặc không đâu vào đâu, áo đồng phục xộc xệch ra ngoài, váy ngắn cũn cỡn, tai đeo khuyên, tóc nhuộm đỏ chân mang đôi bốt cao năm phân. Rất ra dáng chị đại.
” Con nhỏ mập này, mày mù à không thấy chị Gia Uyển”
Tên đàn em của cô gái mang tên Gia Uyển túm lấy tóc của Hoa Hoa, giơ tay tát vào mặt Hoa Hoa đến chảy máu miệng.
” Cho em xin lỗi “
Hoa Hoa run rẩy nói, nước mắt lăn dài trên gò má.
Mọi người trong căn tin không ai can đảm đi ra giúp đỡ cả, chỉ lẳng lặng mua phần ăn sáng rồi đi về lớp.
Nghi Nghi sau khi mua một phần cơm cùng một hộp sữa, loay hoay kiếm cô bạn Hoa Hoa của mình thì đập vào mắt là cảnh tượng một nhóm ỷ đông hiếp yếu bắt nạt một người.
Người đó lại là Hoa Hoa.
” Mấy người làm gì Hoa Hoa vậy? “
Chạy lại xô ngã người nắm tóc Hoa Hoa ra một bên, Nghi Nghi lau nước mắt cho bạn mình. Trừng mắt với Gia Uyển hét lớn.
” Con này gan “
Một ả định đánh Nghi Nghi thì bị một bàn tay nào đó chặn lại.
” Thử đánh em tôi xem “
Không ai khác là Băng Băng. Sau lưng cô còn là một đám bạn. Nam nữ đều có, số người còn đông hơn cả bên Gia Uyển.
” Tụi mày đúng là láo xược. Tụi bây mau đánh nó “
Gia Uyển cầm đầu đánh nhau. Thế là một trận ẩu đả diễn ra ngay tại căn tin.
Khiết Băng Băng với Khiết Nghi Nghi đánh nhau với Gia Uyển cực kì hăng. Nhưng phần lớn là Băng Băng đánh, Nghi Nghi chỉ cho Gia Uyển ăn chục bạt tai, ăn vài cú đá vào bụng rồi lại đỡ Hoa Hoa đứng dậy.
” Các em dừng lại “
Đang đánh nhau kịch liệt, chợt nghe giọng nói của giám thị hai bên ngừng lại lườm nhau cháy mặt.
Đẩy gọng kính, thầy giám thị lớn giọng quát.
” Mau lên văn phòng hết cho tôi “
Lần lượt cả đám Băng Băng kéo đi trước. Nói về đánh nhau, lớp Băng Băng không phải dạng vừa. Ngoài chuyện học tốt tất cả các môn thì đánh nhau cũng cực kì giỏi.
Chỉ cần một bạn trong lớp bị đám đàn chị bắt nạt. Không sợ không nể liền kéo đi đánh nhau.
Đoàn kết cực kì.
Trong văn phòng, không khí cực kì u ám. Trước mặt là thầy giám thị cầm cây thước gỗ đập mạnh xuống bàn.
” Đây là trường học, các em lại đánh nhau còn ra thể thống gì nữa “
Khiết Băng Băng nói.
” Là chị ta bắt nạt bạn lớp em trước không nhẽ bắt bọn em trơ mắt nhìn “
Đám bạn trong lớp gật đầu hưởng ứng.
Thầy giám thị thở dài thườn thượt.
” Các em về lớp hết đi. Chuyện này tôi tạm bỏ qua. Còn đánh nhau thì bị đình chỉ học tập trong vòng một tuần. Riêng Băng Băng và Nghi Nghi, hai em ở lại đây một chút “
Cả đám liền giải tán về lớp. Khiết Băng Băng, Khiết Nghi Nghi đứng như trời trồng nhìn thầy giám thị.
” Thầy còn gì muốn nói với bọn em sao? “
” Gọi phụ huynh của hai em “
Thầy giám thị điềm đạm nói, cầm quyển sổ đã tra ra số điện thoại, ngón tay nhanh chóng bấm số gọi.
Khiết Băng Băng, Khiết Nghi Nghi sợ tới nỗi mặt cắt không còn giọt máu. Cả hai tự mắng mình ngốc khi ghi số của cậu chủ vào sổ mà không ghi của dì Hạnh.
Đợi hồi lâu mới có người bắt máy, thầy giám thị đem mọi chuyện nói rõ.
Triết Vũ Hàn nghe xong cuộc nói chuyện. Gân xanh toàn bộ nổi lên, hít một ngụm khí lạnh. Tức giận cầm áo vest, gọi cho Triết Vũ Khanh cùng lái xe đến trường.
~~~~~~
Mang theo sát khí đi đến văn phòng. Anh em họ Triết nói gì đó với thầy giám thị rồi lại lùng nắm tay Khiết Băng Băng, Khiết Nghi Nghi kéo ra xe.
Bầu không khí trong xe của Vũ Hàn cực kì tồi tệ.
Anh lạnh lùng liếc Băng Băng đến mười phút đồng hồ.
Trong khi đó cô như rùa rụt cổ, cúi mặt im phăng phắc.
” Khiết Băng Băng, em giỏi nhỉ? Học hành không lo, lo đánh nhau hay lắm sao? “
Triết Vũ Hàn nghiến răng mắng, đem bao nhiêu cuồng nộ trút vào Băng Băng.
” Là chị ta bắt nạt Nghi Nghi với Hoa Hoa “
Cô bất mãn chu môi cãi lại. Gương mặt cũng đỏ phừng phừng tức giận khi bị anh lớn tiếng mắng. Trong lòng lại không ngừng nguyền rủa thầy giám thị đáng kính kia.
Khi không cho cả đám về lớp. Riêng cô và Nghi Nghi lại bị mời phụ huynh đến. Thật không công bằng.
Bọn cô có phải là khởi xướng lên đâu chứ.
” Còn cố cãi, về nhà em biết tay tôi “
Triết Vũ Hàn gằn mạnh từng chữ. Khởi động xe chạy đi với tốc độ cực kì nhanh. Khiết Băng Băng chỉ cười trừ rồi tựa đầu vào cửa xe mà ngủ.
Thấy Băng Băng ngủ, Vũ Hàn giảm bớt tốc độ, ngắm gương mặt say ngủ của cô qua gương, anh hận không thể đem cô đánh thức dậy.
Sai rành rành mà còn có tâm trạng để ngủ. Chắc vì được anh quá yêu chiều, rồi không biết đây mà.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!