Tôi Ghét Anh ... Đồ Du Côn
Chương 22
Chap 22 Cắt đuôi con khỉ vàng
Nghĩ là làm liền, tôi bắt tay vào thực thi kế hoạch B cắt đuôi con khỉ vàng, giả vờ kêu to lên:
– Ô, có điện thoại_ rồi tôi đưa máy lên tai nghe, nói chuyện với một cô bạn tưởng tượng
– Alo, Trang hả? SAO??? Mày đang ở đâu cơ?
…..
– Cái gì????? Có nhầm không đấy….phải trả hết bao nhiêu?
….
– Thôi được rồi cứ bình tĩnh, nín đi đừng khóc tao đến ngay đây
Tôi cụp máy xuống khuôn mặt ánh lên sự lo lắng, thấy lạ ông thầy khỉ vàng bèn hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra thế Nhiên?
Tôi ngước khuôn mặt lo âu, ánh mắt ươn ướt lên nhìn thầy khỉ giọng nói đầy thương tâm:
– Làm thế nào bây giờ thầy ơi, bạn em cái Trang ấy nó vào bar rồi bị người ta lừa uống hết một chai rượu xịn, nên không có tiền trả, chủ xị dọa nếu không đưa tiền sẽ đánh nó gãy răng, huhuhu…..rõ khổ_ tôi đưa tay lên mặt vờ lau nước mắt.
– Thôi em đừng khóc nữa có gì từ từ giải quyết
– Giải quyết như thế nào đây, em không thể bỏ nó được, bố mẹ nó lại đều ra nước ngoài hết rồi, mà em lại không có tiền híc…híc.._ Tôi bốc phét bằng một cái giọng thương tâm, thú thực là vừa mới hôm nọ thôi tôi còn sang nhà chơi cờ với bố mẹ cái Trang (tội lỗi)
– Thế này đi tôi theo em đến đó, trả tiền hộ bạn em được không?_ Thầy Thiên lên tiếng gợi ý
Mắt tôi sáng lên, rồi nở một nụ cười tươi rói tôi vui vẻ nói:
– Thật hả thầy? em cảm ơn thầy lắm lắm, hôm nào có em sẽ bảo nó trả tiền thầy sau, vậy mình đi đi..
– Ừ, à sao bạn em lại đi bar thế, nơi ấy không tốt cho học sinh đâu_ ông thầy khỉ vàng đột nhiên lên tiếng nhắc nhở
– Thì… thì tại nó thất tình ấy mà, con gái thời nay dại lắm thầy ơi.
– Thế nếu em cũng thất tình thì em sẽ làm gì?_ ông thầy dò mắt hỏi tôi
– Ngồi trong phòng thiền một giờ_ tôi trả lời ngay
– Để làm gì???_ ông thầy khỉ vàng thắc mắc
– Để nghĩ cách trả thù hắn chớ sao nữa, hỏi lạ.
– Trời, pó tay, đúng là thê thảm cho ai đụng vào em rồi
– thầy khen nhiều quá em sắp nổ mũi rồi nè, thế giờ có đi không?_ tôi hỏi rồi lon ton chạy trước.
Chúng tôi dừng chân trước một quán bar khá lớn, bên trong có các ánh đèn xanh đỏ lập lòe, tiếng nhạc xập xình điếc lỗ tai, tôi hơi ngần ngừ một chút vì đây là lần đầu tiên tôi đến những nơi như thế này, ông thầy cũng thế trông cái mặt ngu ngơ đến là bùn cười (hai cháu ngoan Bác Hồ).
Suy nghĩ một hồi, rồi tôi mạnh dạn kéo ông thầy đẩy cửa bước vào trong. Khỏi phải nói ông thầy tôi nổi bật như thế nào trông cứ như một ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đen ngòm vậy.
Bên trong quán bar các cô gái đều ăn mặc mát mẻ, để lộ cặp chân dài đến nách, son phấn lòe loẹt, tất cả đều nhất loạt nhìn ông thầy khỉ vàng bằng đôi mắt đắm đuối mơ màng.
Tôi hơi giật mình, nhìn sang ông thầy đúng là ông ấy đẹp trai thật trên người cứ như tỏa ra vầng hào quang sáng chói. Nhiều lúc cũng phải xem lại cảm giác của tôi mới được, tại sao tôi lại chẳng có cảm xúc gì khi đi cạnh ông thầy khỉ vàng nhỉ? Haizzz hay là tôi bị les?
Ôi ôi…tôi đang nghĩ gì thế này, một mĩ nữ tài sắc vẹn toàn như tôi (sặc) mà lại đi yêu con gái thì hỏng. Thôi phải thực hiện kế hoạch đã, rồi bàn đến chuyện ấy sau.
Tôi nghĩ rồi nhìn những cô gái một lượt cảm thấy hài lòng, với những cô gái này việc thực hiện kế hoạch là quá dễ dàng. Tôi gật gù đầu, quay sang nói nhỏ với ông thầy khỉ vàng đang đứng đút tay vào túi quần, mặt trông ngu không chịu được:
– Thầy, thầy đứng yên đây nhé, em vào xem có chuyện gì, rồi thử đàm phán xem sao, nếu không được thì em gọi thầy vào trả tiền hen?
– Ừ_ ông thầy gật đầu mỉm cười dịu dàng khiến lũ con gái cứ phải nói là ngất lên, ngất xuống.
Tôi nhanh chân lủi vào sâu trong quán, rồi đi đến bên tổng cộng là sáu cô gái xinh đẹp khác nhau thì thầm vào tai họ cùng một câu là:
– Chị xinh đẹp ơi, chị có thấy cái anh tóc vàng đằng kia không, em là em gái của anh ấy, trông manly thế thôi chứ thực ra rất nhát gái, anh ấy thích chị lắm nhưng lại không dám nói nên nhờ em ra tỏ tình hộ, nếu chị thích thì hãy đến với anh ấy, nhớ là phải mạnh tay vào thì anh ấy mới nghe lời, nhé hihi
Lẽ dĩ nhiên là sáu cô gái tin sái cổ sung sướng như được lên mây, cả sáu cô đều lao đến vồ lấy ông thầy khỉ vàng như mèo vồ cá ra sức nũng nịu, kéo tay kéo chân, khiến ông thầy ú ớ, chẳng hiểu gì cả.
Nhân lúc ấy tôi nhanh chân lủi ra ngoài, ông thầy khỉ vàng nhìn thấy tôi vội kêu lên:
– Này…này cứu tôi với, em đi đâu đấy?.
Tôi quay lại mỉm cười rõ tươi kêu lên:
– Em đi trước đây, thầy cứ ở lại vui chơi cho đời mới mẻ nhé. Kha..kha…kha
Rồi tôi hôn gió ông thầy một cái lẹ làng đẩy cửa bước ra ngoài trước đôi mắt trân trối của người thầy vĩ đại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!