Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 29


-Em xong rồi chứ? Chúng ta xuống nhà thôi.- anh nắm tay cô kéo đi.

-Anh xuống trước đi, lát nữa tôi sẽ xuống.- cô rút tay mình khỏi tay anh rồi nói.

-Có chuyện gì nữa thế?

-Có chút chuyện nhỏ thôi. Anh cứ xuống trước đi.

-Thôi được rồi.

Đợi anh ra khỏi phòng, cô mới quay lại với lấy tấm ra trắng trên giường. Nhìn kĩ lại cái vệt hồng hồng đó rồi đem tấm ra tới chỗ chiếc máy giặt. Tim cô đập loạn xạ trong lồng ngực. Cô tự hỏi, liệu anh có chút tình cảm nào với cô hay chỉ là cảm xúc nhất thời, nỗi khao khát nhất thời của anh. Mà cũng đúng thôi, làm gì có người đàn ông nào cưỡng lại được khi chỉ có mình anh ta và một cô gái trong căn phòng nhỏ bé. Hơn nữa, chính cô ta còn chẳng kháng cự lại anh.

Cô xuống dưới nhà ăn tối. Tiểu Ly và anh đang ngồi bên bàn ăn. Tiểu Ly đang uể oải ăn nốt bát súp của mình. Bà Năm đang vắt nước cam cho Tiểu Ly. Còn anh đang nhâm nhi tách trà và đọc báo, ăn xong rồi sao.

-Cháu gái, ngồi xuống ăn tối đi, làm gì trên ấy mà lâu thế?- bà Năm nói khi đưa cho cô bát cơm.

-Dạ. Bác không ăn sao?

-Ta ăn xong rồi, tại cháu ở trên ấy lâu quá đấy mà.- bà mỉm cười hiền từ rồi quay lại với quả cam đang vắt dở.

-Chị Linh, lát nữa lên phòng chơi với em nhá!- Tiểu Ly thay đổi ngay thái độ từ uể oải sang hăng hái khi thấy cô.

-Ừ! Em thích trò chơi đó đến thế kia à?- cô mỉm cười hỏi.

-Vâng. Vui hơn khi chơi trên máy vi tính nhiều. Trên máy tính, thỉnh thoảng lại lặp lại mấy câu, mãi cũng chán.

Anh quan sát cô và Tiểu Ly thân thiết với nhau, trông họ giống mẹ con thật. Nhưng anh cảm thấy bực bội vì từ nãy tới giờ, chỉ có anh để ý đến cô còn cô thì cứ nói chuyện với Tiểu Ly chẳng chú ý gì tới anh. Đã thế còn hứa sẽ lên phòng chơi với con bé, còn anh thì sao đây.

-Không được, con phải để chị ấy nghỉ ngơi nữa chứ. Bắt chị ấy chơi với con suốt thế sao.

-Cha lạ thật đấy. Chị ấy là cô giáo con, bảo mẫu của con, bạn của con, dĩ nhiên con phải chơi với chị ấy rồi.- con bé đáp tỉnh bơ.- À, đúng rồi, cả buổi chiều nay, từ lúc tới hiệu sách về tới giờ, em chẳng thấy chị đâu cả, cứ ở lỳ trong phòng.

Cô suýt sặc canh nóng khi nghe con bé nói. Mặt đỏ ửng. Bà Năm ném về cô ánh mắt đầy hàm ý và nụ cười bí hiểm khiến cô bối rối. Cô lén nhìn anh nhưng vội quay đi ngay khi bắt gặp ánh nhìn của anh.

-Cha, cả cha nữa, hình như hai người có gì giấu con hả?- con bé vẫn không tha cho hai người.

-Con lo mà ăn nốt đi. À, cha nói trước, lát nữa chị Linh không thể tới chơi với con được đâu. Con tự chơi một mình đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN