Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 48
Và cái bữa tiệc nho nhỏ ngoài trời theo lời Trang nói có đủ cho cả một đại gia đình có chục người ăn, khiến cho Hùng phải đi đi lại lại chuẩn bị đủ thứ. Cô và Trang làm mấy món ăn ở trong bếp, ngoài trời là anh Hùng lo.
-Cậu định bắt cả nhà ăn hết chỗ đồ ăn này thật à?- cô hỏi khi nhìn lại chỗ thức ăn họ đang chuẩn bị.
-Hết ngay thôi. Anh Hùng ăn khỏe lắm.- Trang trả lời tỉnh bơ.- Thừa con hơn thiếu.
-Trời đất.- cô thầm than thở. Hồi còn đi học, cái hộp cơm của Trang lúc nào cũng có bao nhiêu món ăn, nhiều đến nỗi bữa trưa cô khỏi cần mang cơm đi, giải quyết cùng Trang hết bữa trưa của cô bạn cũng đủ khiến hai đứa no căng.
Cô ở lại nhà Trang đến tối mới về nhà, cô bạn dặn dò cô đủ thứ mặc cho cô nói là cô đã đọc đủ sách khi nó mang thai rồi. Trang dặn đi dặn lại, bắt cô phải nhắc lại chính xác đến từng từ. Nó còn hăm dọa sẽ không bao giờ nhìn mặt cô nếu cô không ăn uống đúng giờ, không ngủ đủ giấc. Cuối cùng, anh Hùng phải “yêu cầu” cô vợ yêu quý của mình để cho cô về. Cô muốn gặp anh quá, cô nhớ anh. Tự hỏi không biết mọi chuyện có tiến triển gì mới, giờ này anh đang làm gì.
Chiếc xe đỗ trước cổng nhà, cô cảm ơn chú tài xế của Hùng rồi bước vào, cánh cổng xanh quen thuộc – nơi lần đầu tiên cô gặp anh. Cô vào nhà, anh đang ngồi ngửa mặt trên sofa, mắt nhắm nghiền, trán anh nhăn lại thành những nếp nhăn, trên bàn là một chai rượu mạnh vơi quá nửa. Cô đến ngồi bên anh, khẽ chạm vào cánh tay anh. Những nếp nhăn trên trán từ từ dãn ra, anh mở mắt nhìn cô. Anh đưa tay vuốt ve gò má cô ánh mắt anh chứa đầy sự mệt mỏi. Rồi anh cúi xuống chạm môi mình lên môi cô, và thế giới xung quanh anh không còn gì cả, chỉ có vị ngọt đôi môi cô đang chiếm hữu từng tế bào thần kinh trong anh. Một lúc sau đó, anh rời khỏi môi cô.
-Anh yêu em.- anh nói nhỏ chỉ đủ để cô có thể nghe thấy.
-Em biết.- cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói rồi với tay đến chai rượu uống dở trên bàn.- Anh không phiền nếu em cất nó đi chứ?- cô hỏi anh tinh nghịch khiến anh bật cười.
-Tất nhiên. Với điều kiện em phải thay vào vị trí của nó.- anh nói, chà xát môi mình lên môi cô thêm một lần nữa.
-Hôm nay lại có chuyện gì nữa sao?- cô hỏi khi quay lại bên cạnh anh.
-Hôm nay anh đã gặp cô ta.- anh nói, vẻ cay đắng hiện rõ trên khuôn mặt anh.- Dù cho có căm ghét cô ta đến đâu anh cũng không thể ngờ cô ta lại đáng sợ đến mức ấy. Cô ta dùng chính con gái ruột của mình để ép anh.
-Chị ấy đã nói gì với anh?- cô hỏi, nỗi sợ hãi và lo lắng dâng lên trong cô, cô sợ điều anh sắp nói ra.
-Cô ta muốn quay lại, cô ta nói nếu quay lại thì anh sẽ không phải xa Tiểu Ly. Còn nếu không, khi cô ta thắng kiện, cô ta sẽ đưa con bé sang Mỹ, và anh sẽ mất con bé. Hoặc nếu không như vậy, anh phải bán lại hợp đồng của Pamelie với công ty xây dựng Yorkside, mất hợp đồng đó, công ty sẽ thua lỗ, mặc dù không đến mức phá sản nhưng những thiệt hại của nó sẽ không dễ để khắc phục.
-Chị ta dùng con bé để đổi lấy một hợp đồng kinh tế sao?- cô không thể tin vào tai mình những điều anh vừa kể. Làm sao mà một người phụ nữ có thể đem đứa con mình dứt ruột đẻ ra để trao đổi một vụ làm ăn.
-Phải. Cô ta đã dồn anh vào ngõ cụt rồi.
-Anh định làm thế nào?- cô hỏi anh, trái tim đập điên loạn.
-Anh sẽ cho cô ta cái hợp đồng chết tiệt đó.- anh nói.
-Anh đã suy nghĩ kỹ chưa. Mất hợp đồng đó công ty anh sẽ khó khăn, vẫn còn cách khác mà.
-Không được. Anh sẽ không bao giờ quay lại với cô ta.- anh gằn giọng.- Và, anh sẽ không dễ dàng để em tuột khỏi tay anh đâu. Anh đã suy nghĩ rất lâu và đó là quyết định của anh. Mai anh sẽ gọi điện cho Lý Minh và bàn bạc chuyện này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!