Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 52
-Là bà chủ nhà trọ trước kia của hai người. Bà ta chính là nhân chứng tốt nhất còn gì, chính bà ấy là người đã chứng kiến cuộc hôn nhân của hai người từ đầu đến cuối đúng không.
-Nhưng như thế chỉ chứng minh tôi không đánh đập cô ta. Còn chuyện tôi đưa bạn gái về nhà.
-Chuyện đó thì phải nhờ đến bà Năm rồi. Đấy, yên tâm rồi nhé, luật sư của cô ta còn đang lo giải quyết vụ kiện của cô ta ở tập đoàn, chúng ta phải nhân cơ hội này để giành thế chủ động. Thôi nhé, tôi cần phải chuẩn bị thêm vài thứ trong hồ sơ nữa cho đủ. À tiện thể, cho tôi gửi lời hỏi thăm cô cháu gái của tôi, hôm nào đó tôi sẽ nói chuyện với cô ấy nhiều hơn.
-Nhưng ông đã từng nói bà Năm không được mà?- anh vẫn còn hơi lo.
-Nhưng bây giờ hoàn cảnh đã khác đi rồi. Cô ta không thể trở tay kịp với cả hai vụ kiện cùng lúc đâu.- ông Lý nói.
-Tôi không nghĩ mình phải nói điều này thêm bất kì lần nào nữa. Ông Lý, tôi mang nợ ông.- anh mỉm cười nói, nụ cười mãn nguyện trên môi anh.
Anh chạy vào phòng Tiểu Ly, gọi cô ra ngoài. Cô nhẹ nhàng đặt Tiểu Ly nằm xuống, con bé khóc lóc mãi rồi lăn ra ngủ. Không hiểu anh có chuyện gì… Cô sang phòng anh.
-Có chuyện gì vậy anh?- cô hỏi nhỏ.
-Em yêu, ông chú của em đúng là thiên tài.- anh cười hạnh phúc.
-Chú Minh?
-Ông ấy đã tìm được nhân chứng mới, người đó có thể làm chứng cho anh, trong suốt cuộc hôn nhân của mình anh chưa từng động chân động tay với cô ta.
-Nghĩa là cơ hội thắng sẽ rất lớn.
-Phải.- anh nói rồi nhào tới nhấc bổng cô lên, xoay mấy vòng.
-Dừng lại, dừng lại nào. Thả em xuống.- cô vỗ vỗ vào vai anh.
-À, anh xin lỗi. Tại anh vui quá?- anh cười nhăn nhở.
-Anh làm em chóng mặt quá…- cô chưa kịp nói tiếp thì đã phải vội chạy vào nhà vệ sinh vì cơn buồn nôn dâng đến tận cổ.
-Anh xin lỗi. Anh làm em chóng mặt đến thế ư?- anh lo lắng đến bên cô.
-Không sao, bình thường thì chắc chẳng sao đâu. Nhưng bây giờ thì khác.- cô mỉm cười nhìn anh.
-Khác? Khác thế nào?- cô bật cười trước vẻ ngây ngô của anh.- Em có chuyện gì giấu anh phải không?- anh nhìn cô dò xét.
-Anh sẽ biết chuyện này sớm thôi.- cô mỉm cười, vòng tay ôm lấy anh.
-Chuyện gì mà không thể nói bây giờ được?- ai bảo cô kích thích trí tò mò của anh.
-Đợi đến sau phiên tòa. Đợi khi anh đưa Tiểu Ly về với em, em sẽ nói với anh.- cô ra điều kiện.
-Ồ! Bí mật đến vậy sao. Được rồi. Anh hứa.
Hai tuần sau. Tại tòa án…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!