Khi dấu yêu về - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Khi dấu yêu về


Chương 6


Ian lắc đầu, nhắm nghiền mắt, \”Lúc đó tôi không ở cạnh cô ấy, kể cả những du khách khác cũng không có ở đó\”.

Ít ra không ai trong đoàn leo bộ thừa nhận đã chứng kiến toàn bộ sự việc, nhưng Ian biết có một hay có thể là hai người biết chính xác Kayla gặp nạn như thế nào.

Hai nhân viên căng chiếc cáng vải ra rồi nâng thi thể Kayla lên đó. Họ vừa lật cô lên, chiếc máy ảnh của Kayla vung ra, đung đưa trước cổ.

Ian đột ngột vươn tay ra, \”Tôi lấy lại máy ảnh của cô ấy được không?\”

\”Được chứ\”. Nhân viên cứu trợ cẩn thận tháo dây buộc ra khỏi cổ Kayla rồi đưa nó cho Ian, sau mới quay sang Meg, \”Meg, chúng tôi đưa cáng lên trực thăng, nhưng vẫn còn chỗ cho một người đấy. Có lẽ chúng tôi đưa anh Shepherd đi cùng, còn cô leo trở lên kia nhé\”.

\”Không!\” Ian hét lên, làm ba người giật mình quay lại, nhìn anh kinh ngạc. Ian ấp tay lên bàn tay đã lạnh ngắt của Kayla rồi tuột chiếc nhẫn cưới ra, \”Nh…nhẫn cưới của vợ tôi rơi đâu mất rồi. Tôi phải tìm nó, không thấy nó tôi chưa thể đi được. Cứ để tôi lại đây. Tôi muốn được ở một mình\”.

Nói rồi, anh đưa hay tay ôm mặt để khỏi phải giải thích gì thêm. Anh thấy bàn tay của Meg đặt trên vai anh, \”Không sao đâu, Greg ạ. Tôi sẽ đưa anh Shepherd lên kia, rồi thu xếp phương tiện chở anh ấy thẳng đến bệnh viện ờ Colorado Springs sau\”.

Qua kẽ ngón tay, Ian thấy hai nhân viên cứu trợ nhìn nhau ái ngại, nhưng xem chừng chẳng phải vì họ không muốn tranh luận với người vừa mất vợ, giờ đang thiếu bình tĩnh, mà là lo cho Meg vì cô tình nguvện ở lại với anh.

Trước khi nhóm cứu trợ khiêng thi thể của Kayla bằng cáng về chỗ chiếc trực thăng, Ian siết bàn tay cứng đờ của người đã khuất, hôn lên má cô rồi thì thầm, \”Tôi sẽ kể với Jack chuyện cô đã hi sinh mọi thứ vì anh ấy\”.

Rồi anh và Meg cùng nhìn theo cho tới khi hai người kia khuất dạng, mới quay trở lại con sông và thác nước, \”Lẽ ra em nên theo trực thăng đi về thì hơn\”.

\”Để anh ở đây một mình sao\”, Meg xoắn đuôi tóc quanh tay, \”Nếu thế em có đỡ gặp rắc rối hơn không? Rất có khả năng em sẽ bị đình chỉ công tác, chứ chưa tính đến chuyện bị đuổi việc, trong thời gian công ty du lịch Núi Rocky chờ điện thoại từ luật sư của anh\”.

Ian gõ nắm đấm vào lòng bàn tay. Anh chưa tính đến chuyện này. Bất kỳ tay người Mỹ nào hung hăng cũng sẽ kiện công ty du lịch Núi Rocky chỉ trong tích tắc.

\”Xin lỗi Meg. Tự nhiên anh lại xen vào cuộc sống của em, đã ba năm rồi… nhìn chuyện vừa nãy…”.

Cô nhún vai, hai má ửng đỏ khi nghe thấy biệt hiệu anh vừa nhắc đến, \”Ít ra em cũng biết anh không có ý định kiện công ty em\”.

Ian bấm mấy chiếc nút trên cái máy ảnh đã ướt nhẹp của Kayla, \”Hi vọng Kayla kịp chụp gì từ thứ mà đáng ra cô ấy không được thấy, hay chộp được vài kiểu mặt của hung thủ\”.

Meg nhòm qua vai anh, nhưng màn hình vẫn đen thui, Ian thở dài, bỏ cái máy ảnh xuống, mặc cho nó lủng lẳng trên ngực, \”Chắc do nước làm hỏng hay bị hết pin rồi\”.

\”Anh cố tình ở lại để lần tìm quanh khu vực này, đúng không?\”

“Ừ, nhưng anh không định kéo em vào vụ này\”.

“Có bao giờ anh muốn thế đâu\”.

Chết dở.

Meg bỏ ba lô khỏi vai, \”Em có vài chiếc ống nhòm đấy. Có lẽ Kayla đã thấy gì đó ở bờ sông bên kia hay tận trên đỉnh thác\”.

Hai bàn tay đeo găng chạm phải nhau trong khi Meg đưa ống nhòm cho Ian. Dù lớp da của họ không tiếp xúc, cả hai vẫn thấy như có luồng điện chạy qua. Meg giật tay lại như bị bỏng. Hóa ra cô ấy cũng cảm thấy y hệt Ian.

Từ lúc trên xe bước xuống rồi phát hiện ra Meg là người dẫn đường, Ian đã vô cùng căng thẳng. Anh chưa có lấy một cơ hội tận hưởng cảm giác lại được ở gần cô. Cuộc hội ngộ này không hề giống như tưởng tượng của anh suốt ba năm thiếu vắng Meg.

Mà tình huống bây giờ còn thậm tệ hơn.

\”Anh sẽ đi dọc theo bờ sông. Có thể Kayla đã thấy có gì mắc giữa các kẽ đá trong dòng nước\”. Cô chống nạnh, \”Nhưng rốt cuộc là em phải tìm gì? Cái vali đó trông thế nào?”

\”Em cũng đoán giống anh. Có thể là vali vỏ cứng, không quá lớn, cũng không quá nhỏ\”. Ian hướng ống nhòm lên triền đồi phía xa sau hẻm núi, xem xét từng gờ đá, từng cái cây. Anh nín thở đến mấy lần, nhưng cuối cùng phải chưng hửng.

Rốt cuộc Kayla đã thấy gì từ trên vị trí đó để đến nỗi bị giết ngay tại chỗ?

Cái đài thu thanh của Meg kêu lẹt rẹt, rồi có giọng ai đó phát ra, \”Meg à? Meg, có ở đó không?\”

Trong khi Meg trả lời cuộc gọi, Ian tập trung hết mức vào một chỗ phía sau thác nước.

\”Tôi ở lại với… anh Shepherd, Matt ạ. Chúng tôi đang tìm đường lên nếu anh không cử được trực thăng khác tới đón\”.

Ian chửi thầm. Vật lấp lánh sáng sau làn nước kia chỉ do ánh sáng mặt trời đang chiếu ra từng mảng sáng qua các đám mây gây nên. Anh hy vọng nếu đội cứu hộ cử một chiếc trực thăng nữa, họ sẽ có thời gian tìm kiếm tiếp.

Chiếc radio rít lên vì nhiễu tín hiệu, \”Chắc không được đâu, Meg ạ, nhưng tôi gọi vì việc khác. Không thấy một du khách nữa trong đoàn của cô\”.

Ian vội thả chiếc ống nhòm rồi quay sang, làm nó đập mạnh vào đầu anh.

Meg tròn mắt, tóm lấy chiếc đài phát thanh bằng cả hai tay, \”Có khách du lịch bị thất lạc à? Ai thế?\”

Đúng lúc đó, Ian nghẹt thở vì một điểm sáng màu đỏ vừa xuất hiện chính giữa hai mắt của Meg. Tim anh thót lại, rồi lập tức Ian lao tới, tóm chặt lấy cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN