Ốc Sên Chạy Full
Chương 21
Tiểu Nam.
Khoàng thời gian bên nhau ngắn ngủi, anh ấy đều gọi Vệ Nam như vậy.
Tiếc rằng sau này, cách gọi thân mật ấy không bao giờ xuất hiện nữa.
Tiếng sập cửa hơi chói tai, Vệ Nam nhếch mép, đẩy Lục Song ra: “Anh đến đây làm gì?”
Nụ cười trên môi Lục Song tắt hẳn, nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi”. Nhìn khuôn mặt sám hối chân thành của anh ta, Vệ Nam không nói câu gì, quay người bước vào, bỗng nhiên Lục Song nói: “Nếu không phục thì em hôn lại đi”.
Vệ Nam quay người lườm cho anh ta một cái. Một số người không biết xấu hổ cũng phải có mức độ chứ.
Lục Song lại mỉm cười: “Thôi, không trêu em nữa. Đây là nhiệm vụ anh trai em giao phó cho anh, muốn anh tìm cách giúp em không còn dính dáng gì đến Hứa Chi Hằng nữa”. Anh ta ngừng một lát rồi mỉm cười hỏi: “Em và Hứa Chi Hằng từng yêu nhau, đúng không?”
Vệ Nam im lặng.
“Anh trai em đã điều tra ra chuyện ấy”. Lục Song giải thích.
“Đừng có mà lừa em. Anh trai em làm gì có thời gian rảnh rỗi mà đi điều tra em? Dù có điều tra thì anh ấy cũng không đủ bản lĩnh điều tra ra chuyện từ hai năm trước”.
“Được thôi, để anh nói hết cho em nghe. Thực ra trước đây không lâu luật sư Tiêu Phàm nhận một vụ án có dính dáng đến Hứa Chi Hằng, điều tra anh ta thấy trong danh sách bạn gái có tên của em. Thế là hỏa tốc gọi điện thoại cho anh trai em, bảo anh ấy nghĩ cách cứu em ra”.
Tiêu Phàm bảo anh Vệ Đằng bảo vệ em gái, đó là chuyện rất bình thường, nhưng Vệ Nam lại cảm thấy rất khó chịu trong lòng.
Quả nhiên, không ai chấp nhận người thân, bạn bè của mình giao lưu với những kẻ lưu manh, côn đồ.
Vệ Nam bình tĩnh nói: “Không có gì, em sẽ gọi điện bảo anh trai em yên tâm. Em và Hứa Chi Hằng chia tay lâu rồi”.
Lục Song cười: “Uh, loại người đấy, em quan tâm đến làm gì”.
Hai người đang nói chuyện thì cửa mở, Hứa Chi Hằng ôm Tô Mẫn Mẫn mặt tái nhợt đi ra.
Trong phòng vọng ra tiếng nói lạnh như băng tuyết của Kỳ Quyên: “Hứa Chi Hằng, mày biết không, toàn thân mày từ trên xuống dưới đều nồng nặc mùi cặn bã, giống hệt cha mày vậy. Tao không biết có phải mày sinh ra để đối đầu với xã hội hay không? Những thứ cặn bã được mày phát huy đến cùng cực”.
Những lời mắng chửi do quá kích động và tiếng ly vỡ hòa lẫn vào nhau, thật inh tai, giống như dây leo thắt chặt con tim của Vệ Nam.
Hai từ “cặn bã” nghe thật chối tai, giống như trong không khí có thứ gì đó đang nổ tung.
Sắc mặt Hứa Chi Hằng u ám đến cực điểm, anh ta không quay đầu lại, ôm Tô Mẫn Mẫn đi qua trước mặt Vệ Nam. Dáng người cao gầy dường như đông cứng lại, xa dần, xa dần.
Cảm giác khi anh ta đi qua vẫn giống hệt như lần gặp đầu tiên, lạnh lẽo và xa vời.
Vệ Nam lặng lẽ nhìn hàng lang.
Dưới bóng đèn chùm, hình bóng của anh ấy lúc ẩn lúc hiện, mờ mờ ảo ảo, cuối cùng tan biến.
Đầu hành lang tối om, giống như màn đêm đang há to miệng nuốt chửng anh và Tô Mẫn Mẫn, không để lại chút dấu vết nào.
Nơi anh ấy ra đi, trống vắng, chỉ còn lại ánh đèn nhấp nháy lúc ẩn lúc hiện, nhấp nháy đến chói mắt.
Vệ Nam biết rằng, cuối cùng Hứa Chi Hằng đã thực sự bước ra khỏi thế giới của mình.
Chỉ có điều Vệ Nam không biết rằng vì sao Hứa Chi Hằng luôn nói “Cậu yêu mình đúng không”. Nhưng chưa bao giờ nói…. “Mình yêu cậu”.
Ngày chia tay, khi Vệ Nam hỏi, anh ấy không trả lời.
Chỉ mỉm cười rồi quay người bước đi.
Hết chương 4
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!