Ốc Sên Chạy Full - Chương 39
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
48


Ốc Sên Chạy Full


Chương 39


Về đến ký túc, Vệ Nam thấy trong nhà vệ sinh có tiếng nước chảy rất to, hòa lẫn với tiếng khóc của Nguyên Nguyên. Vệ Nam cảm thấy xót xa trong lòng. Những đôi tình nhân mặn nồng hồi học đại học, sau khi tốt nghiệp lần lượt chia tay nhau, có người chuyển bạn thành thù. Nhớ lại quãng thời gian đẹp đẽ trước đây sao mà thấy chua chát thế.

Sau khi tắm xong, Nguyên Nguyên bước ra khỏi nhà vệ sinh với đôi mắt sưng đỏ. Cô chạy lại ôm chầm lấy Vệ Nam rồi òa khóc. Vệ Nam suýt nữa thì ngã xuống đất. Cô vội bám vào thành giường để cân bằng cơ thể sau đó từ từ di chuyển về phía cái tủ bên cạnh, dựa lưng vào tủ, lúc ấy mới vòng tay ôm Nguyên Nguyên, nhẹ nhàng vỗ vào vai cô ấy.
“Khóc đi, khóc đi, khóc rồi sẽ quên mà”.
Nguyên Nguyên khóc nức nở: “Tao bị mù rồi. Vì sao lại yêu loại người ấy chứ… Chỉ vì bố con kia có tiền, chỉ vì bố nó lo cho việc làm cho anh ta… Anh ta đã nói yêu tao bao nhiêu lần, thề nguyền bên nhau suốt đời. Tao muốn xe rách cái miệng thối của anh ta…Hu hu….Tao vẫn còn yêu anh ta, tao thật ngu ngốc… Hu hu…”
“Uh, uh, anh ta là kẻ đểu cáng, chúng ta không thèm để ý đến anh ta. Thôi, khóc xong thì thôi, khóc đi, khóc đi”.
Vệ Nam vỗ vai an ủi Nguyên Nguyên, bỗng nhiên trong đầu cô ấy hiện lên thứ gì đó – phải chăng lần uống say ấy, mình cũng chửi rủa Hứa Chi Hằng như thế?
Người vỗ vai an ủi mình suốt buổi tối hôm ấy là Lục Song, nhìn thấy bộ dạng mình thế này, chắc anh ta cười đứt ruột mất.
Nhìn Nguyên Nguyên lau hết nước mắt nước mũi vào người mình thế này Vệ Nam thấy sởn gai ốc. Tối hôm ấy mình cũng giống Nguyên Nguyên bây giờ, giống như con bạch tuộc bám vào người Lục Song, sau đó khóc lóc thảm thiết, bôi đầy nước mắt nước mũi vào người anh ta……
Thật xấu hổ.
Đợi Nguyên Nguyên khóc xong, Vệ Nam vào nhà vệ sinh tắm qua rồi thay quần áo. Khi ta ngoài, thấy Nguyên Nguyên nằm bò ra bàn. Vệ Nam nói: “Tiểu Nguyên, tối nay về nhà tao chơi. Một mình mày ở ký túc buồn lắm”.
“Thôi”. Nguyên Nguyên xì mũi rồi nói: “Tao muốn lên mạng xem Naruto”. (Naruto: tên một bộ manga nổi tiếng của Nhật, đã được chuyển thể thành anime)
“Hôm nay mẹ tao làm món sườn xào chua ngọt mà mày thích ăn nhất đấy…” Vệ Nam kéo dài từ “sườn xào chua ngọt”, nghe rất hấp dẫn.
“Thật à?” Mắt Nguyên Nguyên sáng lên, nhưng vẫn cố giả bộ e thẹn: “Nhưng tao chưa đến nhà mày bao giờ, ngại lắm…”
Vệ Nam vỗ vai: “Thôi thôi, trước mặt tao mày không phải giả bộ nữa”.
Nguyên Nguyên cười rồi đứng dậy nói: “Tao đi thay quần áo, mày chờ tao nhé”.
Vệ Nam nhìn Nguyên Nguyên rồi lặng lẽ thở dài.
Khi ở bên bạn trai, Nguyên Nguyên cố tỏ ra là một cô gái nữ tính, dịu dàng. Có lần nhìn thấy cô ấy đỏ mặt nói chuyện với cậu bạn ấy, giọng nói điệu đà khiến Vệ Nam thấy “buồn nôn”. Vệ Nam biết cô ấy rất thích cậu bạn ấy. Vì vậy trước mặt cậu ta cô ấy mới dịu dàng như vậy. Tiếc rằng cái đuôi sói của cô ấy quá dài, từ một cô gái chua ngoa, đánh đá quay ngoắt 1800, biến thành cô gái dịu dàng, hiền thục. Thật chẳng ra làm sao cả. Bây giờ bị người ta đá rồi, cuối cùng cũng lộ bản chất.
Cô ấy đấm anh ta vì bốn lý do: Mẹ tôi sinh tôi không dễ dàng, bố tôi nuôi lớn tôi không dễ dàng, Vệ Nam làm bà mối không dễ dàng, lãng phí tuổi thanh xuân của tôi càng không dễ dàng – Thật đúng với bản tính bạo lực của cô ấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN