Tấm Cám - Chuyện Về Chàng Tấm - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Tấm Cám - Chuyện Về Chàng Tấm


Chương 6


Gà chưa buồn gáy, mà chàng Tấm đã vội vươn vai thức giấc. Quẹt quẹt, ra sức chà sát đế dép tổ ong với mặt đất, Tấm lề mề ra cửa hóng nắng.

Vẫn là lũ chim trên cành cây.

“Ê ê! Bọn mày có biết tao quên mất điều gì không?”

Lũ chim nhìn nhau một hồi, lại nhìn Tấm. Cả lũ theo nhau lắc lắc cái đầu nhỏ.

“Tao chắc chắn tao quên mất điều gì mà.”

Im lặng một hồi.

Bỗng, một chú chim bật ra tiếng kêu.

“Chiếp!”

Giật mình! Hết hồn chim én!!! Chàng đang nghi ngờ có thể nào chàng đang quên mất việc mình bị bệnh tim? Tim bẩm sinh a?

Hầy hầy, dạo này hơi tý là bị dọa, từ mấy con chim loắt choắt bố láo, đến thằng lính biến thái M siêu cấp – max moe tởm lợm kia, lại tới thằng vua thiếu i-ốt trầm trọng… cứ 5 lần 7 lượt hú òa!! Tưởng chừng tim em yêu muốn đập tan lồng ngực phất áo ra đi a! Sẽ không xa đâu, cái cảnh chàng đưa tay đè ngực phải… lộn, đưa tay đè ngực trái, ho ra một xô máu, máu tràn khóe miệng, cánh môi gượng cười, nhẹ nhàng hạ cánh úp mặt vào đất mẹ không còn xa…

Tào lao vậy thôi chứ giờ Tấm nhiều tâm sự lắm. Dạo này không hiểu sao chàng lại có “phước hạnh” khi được cái phi tần trong cung “ghé thăm”.

“Tấm ơi!!! Tấm à!!! Tấm nà!!” – Phi tần A.

“Tấm ơi!!! Tấm à!!! Tấm nà!!” – B.

“Tấm ơi!!! Tấm à!!! Tấm nà!!” – C.

Đó đó, mới nhắc cái là nó đến mà.

Chàng thực muốn viết lên mặt mấy nàng câu thơ mang nặng tình ý:”Ta nghe chó sủa văng vẳng bên tai, mà cẳng muốn đạp chúng mày hết ẳng.”

Tấm vuốt vuốt mặt tuốt lại vẻ đẹp trai, sửa soạn áo quần liền đi nhanh ra đón lấy đám nữ nhân đang đứng từ xa réo tên cúng cơm của mình.

“Đồ quỷ xứứứứ!! Ta gọi tên chụy mãi mà giờ mới ra à?????”

Kìm nén lắm chàng mới không mửa hết bữa sáng… à may quá chưa có ăn sáng. Đơn giản là vì cái chất giọng gọi tên này của các nàng y hệt mất thằng nhóc được thuê quảng cáo trên TV :”Các bạn ơi!! Kẹoooo sứaaaa mì kííí ta được nàm từ sứaaaa.” xong 1 lúc sau 1 đám nữa cũng hùa theo bầy:”Aaa!!! Kẹoooo sứaaaa mì kííí ta được nàm từ sứaaaa.”… Mụ nội nó!!! Kẹo sữa không làm từ sữa làm từ gì?? Aha! Chắc làm từ tinh… bột! Có thể nào… trộn cả cao su thuộc hãng – Dép tổ ong Chim Xoăn Xoăn vào không nhỉ?

Khụ… hơi lạc đề một chút, tóm lại cho vuông là, cái giọng rất đáng ăn gạch, hiếp dâm, chà đạp thính giác người nghe.

Này là “Bạn đến chơi nhà.” cũng chẳng có gì tiếp đãi, chạy vội ra múc lấy 1 ca nước giếng.
Khách đến mà cứ nước giếng đạm bạc thì không ổn cho lắm…. chàng đổ thêm tý Sun Sun Chim có sức mạnh hơn 100 trái chanh vào. Nguấy đều tay, nhớ nhé các cháu! Nguấy đều tay, nguấy cho tan!! Nếu không tan mà để bọt nổi, nhớp nháp thì các cháu tự lãnh hậu quả.
Và, giờ chúng ta đã có tách trà chanh chính hãng.

Tấm từ tận đáy lòng thầm cảm phục tài năng giảng dạy của mình, Tấm thấy hận bản thân tại sao chưa gia nhập ngành giáo dục, để, truyền lại những kinh nghiệm sống quý báu, truyền lại những bài học hay, có ích, những kĩ nă—

“Tấm!! Tấm đi đâu rồi!!”

Đệt! Ta còn chưa tự sướng xong mà!!

Hậm hực bê khay trà đến, đặt ngay ngắn lên bàn, chàng tiêu sái ngồi xuống ghế, chân vắt chéo thật chảnh cún.

“Mấy tỷ hôm nay đến thăm ta, ta đây thập phần cảm kích.”

Phi tần A xua tay cười khì khì.
Phi tần B rung đùi cười khì khì.
Phi tần C đỏ mặt cười khì khì.
Phi tần D_____________________
Phi tần E_____________________

“Rầm!”

Tiếng bàn vừa bị đập khiến các nàng giật thót, quay ngoắt ra liền thấy tay Tấm vẫn còn trên bàn… mặt các nàng tái mét… Tấm nó làm lõm cả bàn kìa…

“Ầy ầy, ruồi là ruồi a!! Hahaha!! Chẳng hay hôm nay mấy tỷ đến đây để?” – Nói từ nào từ nấy Tấm nghiến răng ken két – “Tấm là người thẳng thắn, Tấm ghét vòng vo, nên là vào thẳng vấn đề đi.”

Tấm ấy, Tấm với dáng người mảnh mai mà lời nói thì mạnh mẽ, pha trà… lại ngon thế này, hỏi sao lại được đức vua sủng ái.

Đúng như đức vua nói, thật không thẹn với danh “Đệ nhất mỹ nam.”, “Thiên sứ hạ phàm.” người đời tụng ca.

“Tấm… mấy nữa đệ về quê nhà, mua hộ tụi tỷ album của Sếp Tùng nha… nha…”

“Đệ về làm gì?”

…. Tiếng chim được dịp liền chiếm lấy khoảng lặng kia, ríu rít rôm rả.

“Pặc Pặc.”

Tấm vô cùng bình tĩnh, tự nhiên như ruồi cầm lấy dép tổ ong huyền thoại, nhắm đúng chuẩn đầu của con chim béo nhất mà phi.

“Bộp.” – Chim ú bị đập cho choáng váng liền rơi xuống, đầu va chạm với đất, bất tỉnh nhân sự.

Rất nhanh Tấm phi đến túm cổ chú chim suýt thì nhỏ, lấy chỉ trói rất nghệ thuật, vâng chính là kiểu trói bodange đi kèm với bondange là thuật ngữ BDSM. Nhưng mà, chàng chỉ là thuận tay trói kiểu đó cho chặt chứ không có thú tính đến nỗi vậy.

Vừa quay ra sau đã thấy mặt các phi tần đã biến hóa đủ thứ màu, hơn nửa các nàng đều mặt đỏ ửng thở dốc hồng hộc, nhìn tay vẫn cầm chỉ của Tấm đầy khao khát, chỉ thiếu lưỡi thè ra nhỏ dãi thì… đúng chuẩn mấy bé chó dại trong mắt chàng.

“Các tỷ muốn ăn thịt chim à? Nhưng mà con này không phải thức ăn đâu.” – Tấm quay con chim lợn một vòng thầm tấm tắc mồi nhắm đêm nay thật ngon.

Không aaa!!!! Muốn được trói aaa!!! Làm ơn giữ cái thánh thiện một mình mi thôi!!! – các nàng thầm gào thét nội tâm.

“Tỷ biết Tấm lương thiện bậc nhất mà, chỉ là Tấm không nhớ mình đã xin đức vua về thăm quê nhà ư?”

Chàng là ngại đau đầu, không muốn nghĩ nhiều liền lắc đầu.

“Cách đây không lâu, đức vua ân chuẩn đệ về quê cả hoàng cung đều biết mà…. chờ đã… lâu đến bây giờ thì… lệnh bị xóa rồi!!! Sao giờ ta mới nhận… Ơ Tấm!! Tấm đi đâu thế???”

Nhìn theo bóng Tấm dần khuất, các nàng đều nhìn nhau một hồi…. A… còn gì tuyệt hơn khi nhận ra đối thủ bấy lâu nay đều M aaaa!!!! Cám ơn chàng Tấm đã giúp các nàng nhanh chóng lập Group M siêu cấp, giúp các nàng thêm gần nhau hơn.

Và rất nhiều năm sau, M siêu cấp đã vươn tầm quốc tế thu hút hơn tỷ hội viên, biểu tượng của group danh tiếng ấy là chiếc dép tổ ong cao su mạ vàng nạm kim cương năm xưa Tấm đáp chim quên không lượm lại.

“Tấm, ngươi tìm ta sao?”

Chàng dừng cước bộ, nhìn sang trái… thật ra thì chàng đang muốn khôi phục trí nhớ bằng cách tìm tảng đá nào đó thật mềm mềm để đập vào không quá đau.

Cư nhiên đi lạc vào ngự hoa viên.

“Ấy, không cần đa lễ, ngươi đến tìm ta ư?”

Tìm mày làm gì? Tấm đây kị nhất củ hành, và chưa muốn bị mi hại chết.

Song, nghĩ một đằng, làm một nẻo, Tấm vươn tay gạt đi mảnh tóc tán loạn trên vai mình, nhìn xa xôi.

“Bồng bềnh bồng bềnh mây trôi, suối chảy ghập ghềnh, lềnh đềnh phân trôi….” – Nghiêng đầu nhìn thằng vua, khóe môi anh đào vẽ lên ý cười thiên chân -“Thần chỉ là bị thu hút bởi sắc cảnh nơi đây nên mới…. vậy mà vô tình làm ảnh hưởng đến bệ hạ, tội đáng chết, thần… thần thật…. Thần sẽ lui đi thưa bệ hạ.”.

Ngay khi Tấm chuẩn bị chuồn chuồn đức vua đã kịp nắm lấy tay kéo lại, lập tức cả người Tấm theo đó ngã vào lòng vua, Tấm ngước lên nhìn vua, vua cúi xuống nhìn Tấm. Tấm thẹn thùng quay đầu đi, vua cười hắc hắc ghé sát đến. Rồi…

Dừng được rồi, đừng nghĩ nữa, các cháu tưởng tượng phong phú lắm.

Sự thực thì vua nắm tay áo chàng,
chàng thì nghĩ nó sẽ kéo mình nên dùng lực thật mạnh cố tránh né… ai dè, lúc đó đức vua đến giờ uống thuốc, vội buông tay ra.

Đúng ý Tấm, chàng lặp lại động tác đầu va chạm thân mật với đất mẹ của chú chim nhỏ xấu số.

Trước khi nhắm mắt… a… phải rồi… chàng nhớ chàng muốn về nhà… gặp lại chiến hữu cùng nhau chiến 300 trận cơ mà….

Tại sao thằng vua nhân cơ hội chàng mất trí liền giấu nhẹm đi?

Là ý tứ gì?

_________________________________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN