Sứ Giả Địa Ngục - Chương 1: Cội Nguồn Của Các Sứ Giả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 1: Cội Nguồn Của Các Sứ Giả


Theo truyền thuyết kể lại, trước khi các học giả thuật phát hiện ra thế lực hắc ám dẫn đến tình hình hiện tại thì ở một thung lũng phía bắc Châu Âu, một ngôi làng tồn tại ở đây từ rất lâu đời. Họ là những người sống tách biệt với thế giới bên ngoài bởi họ nắm giữ một sức mạnh tối thượng nhất.

– Cầu xin ngài, đấng thượng đế tối cao, xin hãy che chở, bảo vệ những sinh linh bé nhỏ này.

Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên rất cầu khẩn trong không gian hắc ám của một ngôi đền nhỏ xây theo kiến trúc phương đông nằm ở cuối thung lũng ‘Tử Thần’. Trong bóng đêm ấy, những đôi mắt lóe đỏ xuất hiện, cái liếm môi đầy ham muốn. Linh hồn tươi trẻ là thứ chúng khao khát và muốn chiếm lấy. Người đàn bà này dần trở thành vật trung gian giữa chúng và thế giới này. Thật là ghê tởm khi phục vụ bóng đêm lại đi cầu xin thượng đế.

Phừng….

Hàng loạt những ánh lửa được châm lên, cánh cửa ngay lập tức bị đạp bật tung ra khiến người đàn bà ngồi bên trong hoảng hốt. Những linh hồn toán loạn muốn xông ra ngoài nhưng một không gian đã giam chúng lại chính ngôi đền này.

– Giết chết yêu nữ đó đi…

– Cô ta dám rước yêu quỷ về làng.

– Không thể tha thứ được.

– Đồ yêu quái đội lốt người.

Hàng loạt tiếng chửi rủa vang lên, cùng với đó một người con gái với mái tóc bạc suôn dài lấp lánh dưới ánh trăng mờ ảo xuất hiện. Người con gái đó mặc trang phục của một vu nữ phương đông, ánh mắt người đó thật buồn, thật thu hút. Tay người con gái đó cầm một cây trượng có gắn một viên ngọc trên đầu màu đỏ rất bắt mắt và thu hút.

Người con gái lẩm bẩm gì đó khiến cho toàn bộ những yêu hồn quỷ quái ở đây gào thét rồi biến mất. Dân làng sung sướng hả hê bắt được người đàn bà mang trong mình tội ác rước quỷ kia đến trước ngôi đền lớn của ‘đấng cứu thế’. Dân làng trói người đàn bà này lên một cây thánh giá làm bằng gỗ rồi chất củi xung quanh đó. Cô gái vu nữ kia tiến tới trước mặt người đàn bà này, nét mặt buồn bã đó vẫn cứ hiện hữu, cô gái nắm lấy cây gậy kì dị của mình.

– Đấng cứu thế hãy tha thứ cho tội lỗi mà người phụ nữ này gây ra. Hãy thanh tẩy bóng đêm và soi sáng cho người phụ nữ đầy tội lỗi này.

Vu nữ đó vừa rứt lời thì những cây đuốc được dân làng vất xuống đống gỗ đó. Nó bắt lửa và bùng cháy dữ dội, dân làng vui mừng vì diệt trừ được yêu ma. Tuy nhiên cô gái vu nữ đó vẫn đứng gần ngước lên nhìn người đàn bà đó mấp máy môi. Vừa nghe được bà ta nói gì cô gái vu nữ quay người rời đi nhanh chóng. Vu nữ này đang dùng tốc độ nhanh nhất đến được ngôi đền phương đông đó, cô ta phi lên những nóc nhà như bay.

– Mùi hắc ám…….

Cô ta bịt mũi lại nhảy lùi về sau đề phòng, vẻ mặt và hành động lúc này khác hẳn vẻ vừa rồi. Ngay lập tức khí hắc ám phóng thẳng ra ngoài không kiêng dè đàn áp cô ta vào gốc cây đại thụ ngay đó.

– Không thể nào…….

Cô ta kinh ngạc nhìn vào một bóng người xuất hiện ở trước cửa đền kia. Xung quanh người con gái đó hoàn toàn là hắc ám bao bọc lấy, nhưng mùi vị hắc ám này dường như không có ý hại cô gái vu nữ.

– Cô là ai?

Vu nữ nhanh chóng lên tiếng hỏi, người con gái đó tuy không rõ gương mặt ra sao nhưng vu nữ nhận ra cô ta mặc một bộ quần áo kì quái, có quàng một chiếc khăn dài gần đến gót chân, phần dưới hơi bị rách viền một chút, tóc cô ta được buông thả tự do bay trong gió tuyết, cô ta đang bước từng bước khập khiễng ra bên ngoài. Những bước chân đó như một đứa trẻ đang tập đi.

– Ngươi vừa tỉnh giấc?

Vu nữ tiếp tục hỏi thì cô gái đó vẫn đang dần bước ra, ánh trăng vừa mới chiếu đến chân cô ta ngay lập tức mây lại che lấp, tuyết rơi một cách đột ngột. Những linh hồn đói khát lại lần nữa xuất hiện, chúng đang toan chạy về phía vu nữ thì ngay lập tức một cây thương quỷ dị xuất hiện trên tay cô ta. Cô ta đã ngay tức khắc giết chết những linh hồn dơ bẩn làm ô uế ngôi đền linh thiêng này.

Vu nữ đó giật mình, cô gái vu nữ này không ngờ tại thế giới này có người mạnh như vậy, giết được cả linh hồn trong khi chúng còn chưa biến dạng vật chất. Vu nữ như cô mạnh nhất cũng là phong ấn chúng quay trở về địa ngục. Vậy thì người con gái kia là ai?

– Ả đàn bà đó…. dám triệu hồi ta sao?

Một giọng nói vẫn còn là của một đứa trẻ mười mấy tuổi vang lên đầy tức giận. Cây thương đó vẫn chưa biến mất, những bóng đêm từ đầu thương cứ nhỏ dần nhỏ dần xuống nền tuyết rơi rồi biến mất. Khí hắc ám đang được thu lại, cô gái vu nữ nhất thời to gan hỏi.

– Cô là ai vậy? Cô nói triệu hồi là sao?

– Bà ta đã dùng linh hồn của mình đánh đổi để triệu hồi các SỨ GIẢ ĐỊA NGỤC….

Câu nói vừa rứt của cô gái không rõ mặt mũi kia làm vu nữ kinh hãi lùi lại phía sau. Sứ giả địa ngục sao? Cô ta có từng nghe đến cái tên này ở đâu đó rồi.

Đây chính là lần đầu tiên thế giới xuất hiện sứ giả được phái đến từ địa ngục để tiêu diệt những linh hồn bất tuân lệnh. Vì sự xuất hiện này dẫn đến những linh hồn hắc ám mới càng xuất hiện nhiều. Một linh hồn của sứ giả địa ngục gấp hàng ngàn lần linh hồn của loài người.

– Như vậy….

– Thế giới này…. sắp đến hồi kết.

Rứt lời cô gái sứ giả đó đã biến mất ngay lập tức. Vu nữ kia kinh hãi cầm lấy cây trượng nhưng viên ngọc đỏ đó đã biến mất. Nó đã bốc hơi không một dấu vết. Và thế giới này đến hồi kết rồi sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN