Sứ Giả Địa Ngục - Chương 4: Tân Viên Vượt Trội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 4: Tân Viên Vượt Trội


– Lucy…….

Con gấu bông đó nhìn cô gái Angry vẫn mặc áo choàng đen đang ngồi trên bàn giáo viên ở lớp S năm nhất.

– Chuyện gì vậy Teddy-chan?

Cô gái Angry tên Lucy kia mỉm cười hỏi. Teddy nhìn Lucy.

– Số 400, tân viên với số điểm ít nhất, kém nhất đang sở hữu một mảnh nhỏ liti của Heart ở tim. Ngoài ra còn có những đứa khác nữa nhưng của chúng là ở một vật phẩm nào đó.

– Tớ hiểu rồi.

Lucy gật đầu. Sở hữu Heart ở quả tim của mình sao? Xem ra là người này được cấy trọn hưởng đặc quyền từ Heart. Sức mạnh sẽ rất khó xác định, cần phải có hướng đi rõ ràng.

– Các tân viên năm nay rất mạnh, chúng hoàn toàn vượt trội. Zero-sama chắc chắn sẽ mong đợi.

– Không đâu, Người đó không ưa cả pháp sư và hắc ám sư. Người đó sống để giết hết những tên tội đồ dám không yên vị ở địa ngục. D.A hoạt động là vì mục đích này.

– Ừm, tớ đã nghe Lucy bị tấn công rồi. Không bị lấy mất Heart chứ?

– Không.

Lucy lắc đầu, cô trèo lên lưng Teddy và họ cùng cõng nhau rời khỏi căn phòng này. Lucy nhìn vẫn rất nhỏ con mà Teddy thì cao lớn. Teddy đi đến đâu mọi học viên đều cúi chào, họ đi đến tận ra sau mới thấy Teddy cõng một cô bé tóc bạc kì lạ. Teddy chính là một trong số những giáo sư khét tiếng ở học viện, đừng nhìn bề ngoài là thú nhồi bông mà đánh giá nhẹ Teddy-chan nhé.

Trong khi đó, tại căn phòng lớn nơi 100 tân viên được chọn vào Fantasy đã có mặt. Người ngồi theo nhóm, người thì một mình, họ nói chuyện vui vẻ với nhau thì bỗng dưới sân khấu kia là ba người con gái mặc đồng phục của Fantasy bước ra. Mà đi đầu là Monica với mái tóc đỏ đặc biệt cùng đôi mắt sắc sảo, theo sau là hai cô gái với vẻ mặt chẳng mấy hứng thú cho chuyện này.

– Xin chào các tân sinh viên, như đã giới thiệu trước đó, tôi là hội trưởng của Fantasy, đây là hai trợ lí của tôi Anko và Mia. Như mọi năm, tất cả các bạn sẽ được xếp xen kẽ. 10 người đứng đầu sẽ chung lớp với 10 người đứng chóp bảng học ở lớp S. Cứ như vậy, mà tiếp tục. Bây giờ các bạn hãy chạm vào vòng tròn ma pháp trước ngực mình, nó sẽ hiện ra lớp học và sơ đồ đến lớp đó của các bạn. Giáo viên chủ nhiệm của các bạn đang đợi các bạn ở lớp học. Cùng nhau có một năm học thật thú vị nhé.

Monica nói xong quay người cùng với hai hội phó rời khỏi. Cô không có nghĩa vụ ở đây quá lâu làm gì. 100 tân viên đang xôn xao đi tìm lớp theo sơ đồ chỉ sẵn.

Tổng cộng học viện này hiện đang có 700 học viên với 7 khóa học liên tiếp. Học sinh năm bảy vừa rồi đã ra trường và được điều động đến các cơ sở khác nhau trên thế giới để tiêu diệt các linh hồn lang thang cùng với việc ngăn chặn hắc ám sư truy tìm mảnh vỡ của Heart. Hơn nữa vừa xuất hiện một nhóm người gọi là Ghoul, điều này ít nhiều gây ảnh hưởng tới các pháp sư.

Lớp S-1 (đây là lớp đặc biệt của năm nhất, bởi vì học viện thường xuyên đong đo sức mạnh, nhiều người chóp bảng không thể nâng cao được hơn nữa, sự hài hòa không tốt dẫn đến lớp S luôn đứng chóp bảng của học viện)

– A…

Nicolas mỉm cười vì tìm được đến, vừa đặt chân vào lớp cậu đã thấy 19 con người đã ngồi yên chỗ của mình rồi, giáo viên chủ nhiệm vẫn chưa thấy đâu.

– Tóc vàng.

Lucy ngồi ngay đầu tiên dãy ngoài cùng gần cửa sổ kia vẫy tay gọi Nicolas làm mọi người chú ý. Từ lúc vào thi Nicolas đâu để ý là có nhỏ này đâu, hay nhiều người quá không thấy. Má lúc ngồi trong phòng cũng không có nhỏ luôn. Nicolas thấy nhỏ chỉ vào chỗ ngồi ngay đằng sau thì tiến tới, dù sao trong lớp còn có chỗ đó là trống. Lucy quay lại nhìn Nicolas mỉm cười.

– Tôi giữ chỗ cho cậu đó tóc vàng. Cậu tìm đường đến lớp lâu quá đó.

– Số 99, yêu cầu yên lặng chút đi.

Một cô gái tóc hồng ngắn ngang vai ôm trọn gương mặt sắc sảo đáng yêu, tuy nhiên điệu bộ đó thật hách dịch. Nicolas nhìn cô ta lại nhìn Lucy.

– Cậu đứng thứ 99 sao?

– Ngay trên cậu mà tóc vàng.

Lucy mỉm cười, Nicolas hơi ngạc nhiên, cậu cũng chưa có xem bảng xếp hạng 100 học viên mới. Lucy nhìn cô gái tóc hồng đó.

– Số 3 phải không? Cậu đâu có quyền ngăn cản tôi nói chuyện?

– Cậu….

Cô gái tóc hồng tức giận nhưng vừa lúc đó cửa lớp bị kéo ra, Teddy bước vào lớp làm mọi người ngạc nhiên dù họ đã gặp ở trong căn phòng đó rồi.

– Đừng nói thầy là giáo viên chủ nhiệm lớp S?

Một học viên run run lên tiếng. Teddy mỉm cười nhìn cả lớp một lượt.

– Xin chào các tân viên năm nhất thuộc lớp S. Xin tự giới thiệu, tôi là một giáo viên khoa thực chiến, mọi người gọi tôi là Teddy. Tôi không phải giáo viên chủ nhiệm của các em.

Nghe Teddy nói đến đây nhiều người thở nhẹ một cái. Nhưng câu tiếp theo của Teddy làm họ không thể cười được hơn nữa.

– Nhưng vì giáo viên chủ nhiệm của các em dính phải một vài nhiệm vụ đột xuất từ phía cô ấy nên tôi sẽ làm chủ nhiệm của các em trong thời gian cô ấy đi vắng. Tôi không quan tâm lớp S có đứng đầu bảng xếp hạng của khối hay đứng bét. Tôi chỉ có nhiệm vụ dạy các em thực chiến, đôi khi tôi có thể làm bác sĩ tâm lí.

– Thưa sensei.

Một học viên dơ tay lên, Teddy nhìn học viên nữ đó tò mò.

– Chuyện gì vậy số 2?

Teddy hỏi thì cô gái đứng thứ 2 đó nhìn Teddy.

– Những môn học không phải thực chiến thì chúng em sẽ được các giáo viên khác dạy sao?

– Không, là các em tự học dưới sự trông coi của tôi. Nếu tính ra là chủ nhiệm lớp S sẽ dạy hết nhưng cô ấy không có ở đây. Mà bình thường lớp S không hề được thầy cô trong học viện đến dạy ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm.

– Bất công.

– Em thấy bất công sao số 3?

Teddy nhìn cô gái tóc hồng lúc trước, cô ta không nói gì yên lặng. Nicolas dơ tay lên.

– Vậy thưa sensei, làm sao để em biết được sức mạnh của mình?

– Cái đó sao? Hay là thả em vào hố độc để em phát huy sức mạnh?

Câu nói của Teddy làm họ kinh ngạc trừ vài người. Teddy lại mỉm cười.

– Tôi đùa thôi, sức mạnh của em là do em tự tìm kiếm được. Nhưng có một điều tôi phải cho toàn bộ các em trong lớp S này hay. Tất cả các em đều là những tân viên vượt trội và các em nên tự hào vì điều đó.

Trước lời tuyên bố hùng hồn của Teddy làm cho các học viên lớp S-1 này nở nụ cười thật tươi, có người thì chỉ là cái nhếch miệng thôi nhưng cũng là một sự khởi đầu tốt với họ. Lucy nhìn Teddy tay trống cằm mỉm cười. Ở cuối lớp kia có người đã để ý tới cô rồi, từ đầu cho tới cuối.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN