Sứ Giả Địa Ngục - Chương 10: Rắc Rối Nhỏ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 10: Rắc Rối Nhỏ


– Triệu hồi, sứ giả ánh sáng.

Lucy vừa rứt lời một bóng đen hắc ám vây quanh cả lớp, áp lực này rất lớn khiến nhiều người toét mồ hôi sợ hãi. Ngay lúc đó từ dưới đất một cái quan tài màu đen kì quái có thập giá bằng bạc nhỏ ở phía trước xuất hiện.

– Đây là…….

Natsu không thể ngờ được vũ khí tối thượng của Lucy lại là cái thứ này. Ngay lúc đó nắp tự kéo sang một bên, người con gái lúc trước xuất hiện.

– Đã đến giờ phán quyết, án tử.

– Ôi chết tiệt.

Lucy kêu lên rồi nhảy ra phía trước chắn cho một học viên đang sắp bị kết án tử. Sứ giả ánh sáng mà xuất hiện là phải kết án tử ai đố thì mới thôi. Và một ánh sáng chói mắt đã phát ra, mọi người chẳng còn thấy gì nữa. Khi ánh sáng mất, chiếc hộp cũng mất, điện trong phòng học chập chờn, mọi người kinh hãi nhìn cơ thể của Lucy bị chém làm đôi, cánh tay đưa lên đỡ bị cắt vung ra xa.

– Sensei……

Mọi người kinh hãi, Natsu tiến tới, cô bé nhìn Lucy.

– Oi, oi, oi dậy đi Sensei ơi. Mọi người đang sợ chết khiếp rồi kìa.

– Con nhỏ chết tiệt, cô đi chết đi.

Lucy quay đầu nhìn Natsu mặc dù thân thể vẫn tách rời. Aizzz, phát này khó mà lành lặn như cũ đây.

– Oi, đừng có nói dóc nữa. Khả năng hồi phục của sensei là số 1 đấy.

Natsu ôm túi khoai tây chiên khác nhìn Lucy. Lúc này toàn bộ máu và cơ thể đang tự liền lại với nhau, Lucy đứng dậy bẻ bẻ cổ cho nó khỏe một cái.

– Aizzzz, suýt nữa thì toi. Dạo này sứ giả ánh sáng đang khát máu thì phải.

Lucy nói rồi lại ngồi về chỗ, bóng đêm kia cũng biến mất, vừa lúc có vài thầy cô lớp bên cạnh đều đứng đó. Lucy nhìn họ.

– Có chuyện gì sao?

– Lớp cô đang gây ảnh hưởng tới lớp khác.

Họ đang nhìn Lucy với ánh mắt khinh bỉ và coi thường. Lucy nhếch miệng cười, tay cô khoanh trước ngực nhìn lại họ với ánh mắt sắc lạnh và sát khí khác hẳn thường ngày làm cho không những họ mà ngay cả học viên trong lớp cũng sợ chết khiếp.

– Ảnh hưởng sao? Vậy thì học viên lớp A-1 của cô đây hình như ngay ngày đầu tiên đã làm khó đám học trò cưng của tôi đấy. Cô nói xem lớp nào ảnh hưởng tới lớp nào đây?

– Một con nhóc chết tiệt.

Người phụ nữ đó quay đầu đi rồi nói, những người khác cũng định rời đi thì Lucy đã đứng chặn trước họ lúc nào. Cả lớp ngồi yên im phăng phắc không dám làm gì ngoại trừ Shu không quan tâm ngay từ đầu và Natsu đang ừ từ đi ra cửa xem.

– Nói lại lần nữa đi.

Lucy nhìn họ, người phụ nữ đó nhìn cô bé.

– Tôi nói một con nhóc chết tiệt.

Người đó nói mà bàn tay đang chuẩn bị đánh trả bất cứ lúc nào. Vừa lúc tình hình gay cấn mà học viên lớp khác ở bên cạnh cũng ra xem thì lớp S-4 vừa từ lớp thực chiến về cũng dừng lại xem. Monica học lớp S-4 nhanh chóng từ xa tiến tới.

– Có chuyện gì vậy?

Monica vừa hỏi xong liền nhận ra bức khí to lớn từ phía họ.

– Oi oi, sensei, mau dừng tay lại đi, sensei định để lớp S-1 hưởng đặc quyền tai tiếng từ mình sao?

Ngay tại hành lang ngột ngạt căng thẳng này thì một phần tử nào đó đang ăn snack khoai tây ngon lành rất bình thản đi tới. Monica cũng tiến tới túm lấy cánh tay của Lucy và đẩy cô ra phía sau của mình, ánh mắt ra hiệu cho người phụ nữ là giáo viên chủ nhiệm A-1 nhanh chóng từ bỏ ý định tấn công đó lại. Lớp S-4 đứng ở đầu ngã rẽ kia nhìn chăm chú vào Lucy, họ nhận ra ánh mắt sát khí cùng nụ cười nham hiểm của Lucy như muốn giết người ngay lập tức. Natsu lúc này ôm gói snack khoai tây từ từ tiến tới đứng trước mặt Lucy.

– Sensei, bình tĩnh lại đi, đừng để mấy cái câu nói từ những kẻ chẳng ra gì làm đả kích.

Câu nói của Natsu không làm dịu đi tình hình mà ngay lập tức càng làm cho vấn đề nghiêm trọng hơn. Chủ nhiệm của lớp A-1 lúc này đã đảy Monica sang một bên tấn công Lucy và Natsu thì người phụ nữ đó đã bị Natsu một đạp đá văng ra sau khiến các thầy cô khác phải đỡ ngay lập tức. Mọi người kinh hãi, Natsu bốc snack khoai tây ăn.

– Thấy chưa, đã nói chẳng ra gì mà.

– Con khốn.

Chủ nhiệm lớp A-1 hét lên tức giận và ngay lập tức vẫn hết khả năng cực đại của mình. Lucy đẩy Natsu ra và triệu hồi sư giả ánh sáng.

– Kết liễu ả ta đi.

Lucy vừa rứt lời thì cái nắp lại mở ra, sứ giả ánh sáng xuất hiện làm không chỉ học viên mà đến giáo viên còn kinh hãi. Người phụ nữ kia đã nhận ra động phải nhầm hổ dữ rồi. Nhưng đã quá muộn.

– Đã đến giờ phán quyết, án tử.

Sứ giả địa ngục vừa xuất chiêu thì ngay lập tức một vụ nổ khá lớn xảy ra nhưng không làm ảnh hưởng đến người khác. Ánh sáng mất họ nhìn thấy Teddy đã đỡ chọn chiêu đó mà không bị làm sao cả.

– Lucy, bình tĩnh lại đi. Đã nói không sử dụng sứ giả ánh sáng ở nơi đông người cơ mà?

Teddy lên tiếng hỏi, Lucy mỉm cười toe toét khác hắn cái vẻ ban nãy đứng bên cạnh cái hộp quan tài màu đen bóng loáng đó.

– Teddy-chan, đang vui mà, sứ giả ánh sáng đã lâu không được giết người rồi.

– Thế thì đi giết hắc ám sư và Ghoul đi đừng có giết người.

Teddy định tiến lên nhưng bị sứ giả ánh sáng chặn lại.

– Quay về đi sư giả ánh sáng.

Lucy vừa rứt lời cả sứ giả và cái hộp đen đó biến mất. Teddy tiến tới đấm một phát làm Lucy lăn vài vòng đến gần ngay sát chỗ lớp S-4 đang đứng.

– LÀM CÁI TRÒ GÌ THẾ HẢ? Có biết Zero-sama không muốn lũ con người chiêm ngưỡng vũ khí tối thượng không hả?

Họ nhìn Teddy giận giữ như vậy liền sợ hãi, chủ nhiệm lớp A-1 biết mình hoàn toàn sai mất rồi, sai trầm trọng là đằng khác. Teddy đang từ từ tiến tới chỗ Lucy định túm lên cho một trận nữa thì bị Natsu ngăn cản lại, Natsu đã đứng trước Lucy che chắn.

– Đừng có đánh sensei. Là tại vì bà ta……..-Natsu chỉ thẳng vào chủ nhiệm lớp A-1- bà ta đã khinh thường nói sensei là một con nhóc chết tiệt. Thế nên sensei mới tức giận. Dù biết là DA nhưng sao họ vẫn coi thường. Là học viên không nói nhưng là giáo viên mà lại vậy sao?

– Vậy sao?

Teddy bỗng bình tĩnh lạ thường quay lại nhìn vị giáo viên gây nên họa kia.

– Monica…..xem ra con người các ngươi đã quên mất một điều……Zero-sama chưa hoàn toàn nói sẽ tha cho pháp sư cơ mà?

– Teddy-sensei, xin hãy bình tĩnh. Đó chỉ là lỗi nhỏ………

– Dám xỉ nhục một DA thì xem ra pháp sư các ngươi chán sống rồi.

– Teddy-chan bình tĩnh lại đi, dù sao cũng xong rồi. Học viên đang nhìn đó, giữ chút thể diện cho DA đi. Ở đây chúng ta là giáo viên còn ngoài đó sẽ là kẻ thù.

Lucy nói rồi túm cổ áo Natsu kéo về lớp. Mọi người kinh hãi lùi sang hai bên để họ đi. Teddy đang đi được nửa đường mà lại cảm nhận được sứ giả ánh sáng liền quay lại và phát hiện ra chuyện này. Pháp sư đã hoàn toàn quên nhờ ai mà họ còn có thể đứng vững và mạnh lên như vậy. Chuyện này chưa xong đâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN