Sứ Giả Địa Ngục - Chương 11: Khai Mở Trận Đồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 11: Khai Mở Trận Đồ


– Teddy-sensei……..Monica lại gần Teddy thì nhận ra một sát khí nặng nề tỏa ra.

– Về lớp hết đi, chuyện này ta sẽ nói chuyện với Kawachi.

– Sensei, bình tĩnh đi, chuyện này chỉ là…….

– Monica, ngươi còn nói thêm câu nào nữa ta sẽ đích thân san bằng cái học viện Fantasy này ngay lập tức.

Teddy nói rồi biến mất ngay tức khắc, mọi người sợ hãi, san bằng phẳng cái học viện to lớn này sao? Lần này chủ nhiệm lớp A-1 toi rồi. Monica ra hiệu cho tất cả về lại lớp còn mình đi vào lớp S-1 ở cuối hành lang kia. Edgar cùng anh chàng đứng thứ nhất cũng mau chóng đến xem chuyện vui.

– Yon-chan, xin hãy ngăn Teddy-sensei lại đi.

Monica nhìn Lucy đang ngồi trên mặt bàn giáo viên với vết thương ở khóe miệng cùng sất sát bên má vẫn còn. Bình thường nếu bị đánh như vậy Lucy sẽ dễ dàng lạnh lại nhưng đây là do Teddy làm cho nên không hề nhẹ chút nào, khó mà lành lại nhanh. Natsu ngồi ăn snack khoai tây liếc nhìn Monica.

– Hội trưởng cầu xin sensei làm gì, nếu đã coi sensei là một con nhóc chết tiệt thì con nhóc chết tiệt còn làm nổi chuyện gì chứ? đúng không mọi người?

Natsu quay sang cả lớp. 18 học viên lớp này vẫn là trừ Shu ra gật đầu như đúng rồi. Shu ngồi cuối lớp nhìn Lucy.

– Lucy kêu Teddy-sensei dừng lại đi, chẳng lẽ cô muốn bỏ lỡ trận đồ?

– A, đúng rồi trận đồ, còn trận đồ nữa.

Lucy hét toáng lên, mọi người kinh ngạc nhìn Shu, tại sao cậu ta có thể nói chuyện ngang hàng với Lucy mà không bị làm sao. Lucy nhìn Monica.

– Tôi sẽ ngăn Teddy-chan nổi điên, cô biết đó DA chúng tôi vốn đã ghét pháp sư rồi vậy mà còn bị xúc phạm như vậy thì thật là….

– Tại vì cô cứ thích ở hình dạng trẻ con đó thôi Yon-chan.

Monica nhìn Lucy thì Lucy chẳng thèm nói gì ngay lập tức biến mất mà mọi người còn chẳng kịp chớp mắt.

Tại phòng của hiệu trưởng, Teddy và chủ nhiệm lớp A-1 đều có mặt tại đây.

– Chà, xem ra chuyện này nghiêm trọng đây.

– Kawachi, cô mà không giải quyết hẳn hoi tôi không bỏ qua đâu.

– Khoan đã……..

Lucy xông vào phòng, cô nhìn mọi người rồi nhìn Teddy chạy ngay đến xui xui cái gì đó. Nghe xong Teddy liền đứng dậy.

– Được rồi tôi đi có việc, trận đồ chiều nay tôi cũng rất muốn xem. Còn việc xử lí pháp sư này tùy cô thôi Kawachi.

– Tôi sẽ lưu ý Teddy-chan.

Kawachi mỉm cười, Teddy biến mất, Lucy nhìn Kawachi cười toe toét.

– Vậy tôi xin phép về lớp, chúng tôi còn phải chuẩn bị cho trận đồ chiều nay.

– Lucy….cảm ơn đã ngăn Teddy-chan lại. Cậu ta mà nổi khùng thì cái học viện này có khi chỉ trong chớp mắt là bị san bằng phẳng.

– Haha, đó là việc của cô thôi Kawachi. Nên dặn dò cẩn thận người của mình đi thì hơn.

Nói rồi Lucy cũng rời khỏi, cô ghét cảm giác ở cùng cái người vừa làm mình nổi điên kia. Kawachi liền thay đổi nét mặt nhìn chủ nhiệm lớp A-1.

– Hiệu trưởng….tôi…………………….

Lớp S-1.

– Sensei cô về trễ, ba cái người lớp S-4 đang ở đây quậy tưng bừng nè.

Natsu chỉ tội Monica, Edgar và người bạn kia. Lucy lúc này mới để ý tới tên lạ mặt đó.

– Không ngờ sensei lại là DA chứ không phải môn đệ.

Edgar có vẻ phấn khích nói. Lucy đẩy tên này sang một bên nhìn anh chàng phía sau.

– Ngươi là….môn đệ của Angry số 3.

– Sao?

Mọi người trong lớp ngạc nhiên mà người hét to nhất lại là Edgar, thằng bạn của cậu ta lại là môn đệ mà cậu ta không hay.

– Cái mùi này đúng rồi, ta từng ngửi được lúc Teddy-chan có nói.

Lucy gật đầu rồi ngồi vào chỗ trên bàn giáo viên nhìn cả lớp.

– Ừm, lớp S nghe đây, trận đồ vẫn sẽ tiếp tục khai mở chiều nay. Chúng ta sẽ phải dành chiến thắng để làm bàn đạp cho sau này.

– Tự tin quá đó Yon-chan.

Monica mỉm cười rồi kéo hai tên kia đi về lớp nhanh chóng. Lucy mỉm cười toe toét nhìn cả lớp.

Chiều hôm đó, tất cả các lớp đều được dịch chuyển bằng một tấm năng lượng phía dưới chân đến không gian khổng lồ với ánh sáng nhạt mờ. Các lớp khác cũng đnag ở đây, có đến 55 lớp và 734 con người đang ở đây. Họ đứng theo phân lớp S, A, B, C, D. Vừa lúc đó Teddy kịp trở về là căn phòng không gian tối này có đến 735 người, với một chủ nhiệm đã biến mất là A-1.

– Cũng đã khá lâu rồi mới mở trận đồ cho các lớp tham gia.

Teddy nhìn các học viên, năm nhất rất sợ hãi vị giáo viên này vì màn kinh sợ ban nãy. Lucy nhìn Teddy rất khác, hình như vừa có chuyện gì đó xảy ra, cô nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Teddy làm mọi người ngạc nhiên, nhiều thầy cô thấy kì quái, có người nghĩ sẽ là gian lận. Lucy kéo Teddy xuống thấp nhìn cái vương miện bị xước kia. Không thể có kiểu Teddy bị tấn công rồi làm cho vương miện xước kiểu kia được.

– Nói ngay, là các Angry tấn công sao?

Lucy lạnh lùng nói đủ hai người nghe. Teddy đứng dậy đẩy tay Lucy ra.

– Đừng có lo, chỉ là một chút chào hỏi thôi.

– Thật quá đáng, tớ ghét số 3.

– Về chỗ đi không mọi người lại nghi ngờ.

– Ừm.

Lucy nhìn Teddy lần nữa rồi lại trở về chỗ lớp mình nhanh chóng.

– Sensei chuyện gì vậy?

Natsu vẫn ăn snack khoai tây tò mò hỏi, Lucy mắt vẫn hướng về phía Teddy.

– Không có gì đâu, chỉ là chút chuyện cảu DA mà Natsu-san không cần quan tâm.

– Òm.

Natsu gật đầu rồi lui về hàng, Teddy lại tiếp tục nói.

– Như mọi lần, giết được quái vật cản đường trong trận đồ 1 được cộng 5 điểm, kết liễu được đối phương cũng được 5 điểm. Qua ải cộng 10 điểm cho lớp và cộng 50 điểm cho cá nhân nhóm đó. Tổng cộng có 8 trận đồ, hiện vẫn chưa ai bứt phá được trận đồ đầu tiên. Liệu hôm nay sẽ có khác biệt?

Teddy vừa rứt lời thì một hình lập phương xoay tròn xuất hiện, bên trong đó đang là quang cảnh của trận đồ đầu tiên. Lucy nhận ra có điểm khác với bức ảnh.

– Này, trận đồ có sự thay đổi. Đổi chiến thuật, số 3 sẽ cùng số 99 tấn công không cho ai lại gần số 2, số 4 và số 1. Đặc biệt số 1 cần bảo vệ an toàn cho số 4 để truy tìm Boss.

– Mọi người, đợt này có luật mới, mỗi người sẽ có một mạng, nếu như bị giết có thể có một đặc quyền là ra lệnh thay thế một thành viên khác của lớp.

– Oa, có vẻ hay.

Mọi người trầm trồ, Lucy miệng mỉm cười nhìn họ.

– Tất cả các cô cậu, ai mà chết thì ngay lập tức cho thằng nhóc tóc vàng số 100 vào trận đồ cho tôi.

– Hả? Sensei đùa à?

Cả lớp này hét lên trừ Shu và Natsu. Lucy mỉm cười tươi rói.

– Hehe, ta đổi rồi, không cần nhất thiết phải thắng, chỉ cần có đứa nào đó nhỡ chết thì cho nhóc tóc vàng số 100 vào thôi.

– Được rồi, chuẩn bị vào thôi.

Yui nhanh chóng kéo thêm bốn người kia lên vòng tròn ma pháp phía trước. 35 lớp với 35 vòng tròn đang được đưa đến gần cái khối lập phương và rồi bị hút vào. Một màn hình hiện lên trước mặt các lớp về tình hình thành viên lớp mình. Trận đồ đầu tiên đã bắt đầu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN