Sứ Giả Địa Ngục - Chương 15: Gặp Mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 15: Gặp Mặt


Sau buổi luyện tập chạy bộ buổi sáng đó lớp S-1 đã đi tắm rửa rồi ăn sáng sau đó mới đến lớp. Khi 20 đứa vừa bước vào lớp đã thấy Lucy đang ngồi trên mặt bàn giáo viên và làm gì đó với cái màn hình mô phỏng vẻ rất suy tư. Chuyện ban sáng làm cho cả 20 đứa vẫn rất suy tư lo lắng. – Sensei….

Một số đứa lên tiếng kéo Lucy về thực tại, tất cả không hẹn mà về chỗ ngồi. Lucy chớp mắt vài cái thì màn hình mô phỏng đã biến mất, cô nhìn 20 cái đứa này.

– Từ hôm nay cho đến cuối tuần chúng ta sáng nào cũng chạy bộ, tôi sẽ luyện tập cho các cô cậu thực chiến.

– Tại sao không được sử dụng sức mạnh ở bảng này vậy sensei?

Số 95 không hiểu thắc mắc, Lucy mỉm cười nhìn cái đám ngố này.

– Vì Boss ở trận đồ thứ 2 này. Nó là loại quái thú có khả năng hóa giải mọi đòn tấn công phép thuật. Căn bản nó vô hiệu hóa được vì sóng năng lượng tỏa ra từ người nó bài xích phép thuật. Cho nên chỉ có đòn đánh vật lí mới tác dụng được đến nó.

– Thế nên sensei muốn nâng cao khả năng đánh giáp lá cà vật lí đó cho tụi em?

Yui mỉm cười lên tiếng, Lucy gật đầu ý rõ ràng. Ngay sau đó một màn hình xuất hiện trước mặt họ, một loạt hình ảnh xuất hiện liên tiếp và chạy liên tục sau đó dừng lại ở bức cuối cùng. Đó là hình ảnh một con phượng hoàng khổng lồ với đôi cánh đỏ rực như lửa, tuy chỉ là trong ảnh thôi nhưng nhìn vào đôi mắt nó thấy được là cả một sát khí to lớn đang chèn ép. Mọi thứ xung quanh con phượng hoàng đó hoàn toàn bốc cháy.

– Nó là phượng hoàng lửa. Con boss ở trận đồ thứ 2 này có quan hệ với nó. Khả năng của chúng là gần như nhau có điều phượng hoàng lửa có thêm thuộc tính hỏa.

– Vậy boss ở trận đồ hai này……..

Sakura có chút ngập ngừng. Lucy khẽ thở dài đôi chút, ánh mắt cô toát lên ý cười thấy rõ.

– Đừng lo, tuy chúng ta không thể phá được trận đồ tầng hai này nhưng cũng là cơ hội để tất cả luyện tập.

– Ý sensei là sao? Nếu đã không chắc chắn phá được trận đồ thì……..

Nicolas còn chưa rứt lời liền bị Natsu nhét một đống snack khoai tây vào mồm. Nicolas mắt tròn mắt dẹt nhìn cô gái này nhưng Natsu chẳng mảy may bận tâm. Lucy nhìn cả lớp.

– Đúng là không thể thắng được nhưng dù sao vẫn cần luyện tập nâng cao khả năng. Lần này có lẽ lớp S ở các lớp trên sẽ phá trận đồ thứ 2. Bản thân chúng ta cũng không cần quá quan tâm tới việc phá trận đồ làm gì. Còn rất nhiều chuyện chúng ta có thể làm được để phá trận đồ.

– Sensei sẽ đi gặp các DA sao?

Natsu đột nhiên hỏi một câu chẳng ăn nhập vấn đề. Lucy nhìn về phía Natsu, ánh mắt khẽ thoáng hiện lên đôi chút lạnh lùng chết chóc nhưng rồi nhanh chóng trở về vẻ bình thản thường ngay.

– DA sắp diễn ra một cuộc triệu tập rồi. Chuyện đó cũng không đến lượt Natsu-san lo đâu.

– Sensei nghĩ tôi không lo được sao?

– Haha…dù sao thì sắp tới có lẽ tôi sẽ vắng mặt một thời gian nên tất cả mọi người tự quản nhau đi. Teddy-chan sẽ chú ý tới mọi người dùm tôi.

Lucy vẫn mỉm cười, 20 đứa ngồi đó nhìn cô không hiểu, sao lại vắng mặt dài ngày chứ? Shu nhìn cô đầy dò xét.

– Cô tính làm gì vậy Lucy?

– Có vài chuyện tôi phải làm thôi mà các cô cậu không cần quan tâm.

– Dù sao chúng ta cũng là cùng một chỗ rồi, sensei cứ việc nói đi. Nếu giúp được bọn này nhất định sẽ cố gắng.

Nicolas nhìn Lucy mong sao cô có thể suy nghĩ lại. Bọn họ dù sao cũng không muốn Lucy gặp chuyện gì nguy hiểm.

– Chỉ là tôi phải đi giải quyết một số hắc ám sư và Ghoul mà thôi. Dù tôi có đến Fantasy làm giáo viên của cô cậu thì tôi vẫn là một DA có nhiệm vụ của riêng mình.

– Sensei có thể đem tụi này đi tiêu diệt hắc ám sư và Ghoul cùng.

Natsu vừa ăn vừa nói. Lucy cũng từng suy nghĩ đôi chút nhưng mà việc này thực sự là không được. Đem cái lũ này theo chỉ càng rắc rối hơn mà thôi vì cô biết hiện nay một số con Ghoul quá nguy hiểm. Nhìn cái tên mặt nạ quỷ lần trước đủ để thấy rồi. Lucy đứng xuống, cô nhìn cả cái lớp này.

– Đừng lo, tôi có thể tự mình giải quyết được, dù sao tôi cũng chỉ đi có vài ngày thôi. Nếu tôi có vắng mặt mấy đứa hãy nghe lời Natsu-san và Shu. Đặc biệt nên chú ý Teddy-chan một chút. Cục diện cũng rất dễ bị thay đổi. Giờ thì đến phòng thực chiến đi.

Lucy nói rồi đi về phía cửa, 20 đứa không nói gì ngay lập tức đi theo. Một số người đã suy nghĩ rất nhiều đến câu nói của Lucy. Cục diện sẽ bị thay đổi sao? Có lẽ Natsu là người hiểu câu nói này hơn ai hết. Trong quân đoàn từng có thu thập thông tin về mà Natsu có được nghe qua. Một DA đã liên tiếp gây ra các vụ thảm sát đối với Ghoul một cách khủng khiếp, thậm chí ngay cả hắc ám sư và pháp sư cũng bị giết rất tàn nhẫn. Họ không biết DA đó rốt cục là ai chỉ hay người đó luôn xuất hiện cùng với một chiếc wagasa màu đỏ máu cũ kĩ đã rách mép, luôn mặc kimono, tóc buộc hai bên. Họ thực sự không biết hết về 7 DA nhưng không có nghĩa họ mù thông tin. Chỉ duy nhất Lucy và Angry Zero là nữ còn đâu các DA còn lại hoàn toàn là nam. Vậy người con gái kia là ai, chắc chắn không phải Lucy thì chỉ có thể là Angry Zero. Tuy nhiên Natsu dù có nghĩ nát óc cũng không cho rằng đó là Angry Zero vì theo như cô phát hiện được qua Lucy thì Angry Zero không có thích mặc đồ Nhật Bản vì phần lớn DA rất ghét Nhật Bản do vu nữ ngày đó. Chẳng lẽ cái người mà quân tình báo thu thập về lại không phải DA?

– Sensei…có biết lời đồn đại về DA mang wagasa chứ?

– À….

Lucy khẽ à rồi cũng chỉ mỉm cười chẳng nói gì cả. Họ cùng nhau dừng lại trước cửa thực chiến. Lớp A-1 cũng vừa từ lớp thực chiến đi ra thì lớp S-1 đi vào. Chủ nhiệm của lớp A-1 đã được thay thế, đó không ai khác chính là một thẳng nhóc 8 tuổi thậm chí còn nhỏ tuổi hơn cả Lucy. Vậy mà nhìn nét mặt của 20 đứa lớp A-1 rất là biết nghe lời đều cúi đầu không dám ý kiến. Trong khi đó tên chủ nhiệm vắt mũi chưa sạch 8 tuổi kia lại nhe răng cười hớn hở, mái tóc nâu hơi xù và rối đó, đôi mắt to tròn đen láy đầy ý thách thức và ý vị cười nhìn Lucy. Thằng nhóc này đúng là còn nhỏ mà đã hút hồn người đối diện thế rồi, lớn lên sẽ thế nào đây. Thằng nhóc tiến tới trước mặt Lucy.

– Đã lâu không gặp Lucy. Cô vẫn xinh đẹp và cuốn hút như ngày nào.

– Tôi không biết là Angry số 3 lại có nhã hứng đến Fantasy làm giáo viên chủ nhiệm đó. Ít nhất thì cũng nên là lớp S-4 có môn đệ của mình chứ?

Lucy nhếch miệng cười, lời cô vừa thốt ra làm cho hết thảy lớp S-1 kinh ngạc. Thằng nhóc mang hình hài của đứa trẻ 8 tuổi này là Angry số 3, thầy của anh chàng Jun lớp S-4 đó sao? Không thể tin được, đúng là DA luôn mang đến cho người ta cảm giác bất ngờ không nói lên lời được. Angry số 3 đó mỉm cười rất tươi, người ta chẳng nhìn ra được thằng nhóc này đang nghĩ cái khỉ gió gì cả. Lớp S-1 luôn được biết rằng Lucy và Angry số 3 không hợp nhau cho lắm.

– Lucy….chuyện chào hỏi lần trước xem ra cô đã vất vả không ít. Tuy nhiên……….

– Cậu muốn làm gì Luke?

Lucy đầy cảnh giác nhìn cái tên đáng ghét này. Lúc nào Angry số 3 xuất hiện là y như rằng kéo đến cho cô một đống rắc rối không sao yên được. Vào Fantasy lần này xem ra cậu ta lại có vụ gì đó rồi, hơn nữa DA xem ra ngày càng xen vào chuyện của loài người hơn trước.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN