Sứ Giả Địa Ngục - Chương 16: Angry Số 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Sứ Giả Địa Ngục


Chương 16: Angry Số 3


– Tôi chỉ là muốn nhắc nhở cô một chút. Ghoul đang toàn lực nhằm vào cô vì Heart mà thôi. Sứ giả ánh sáng không phải lúc nào cũng đủ sức bảo vệ cô khỏi chúng. Hơn thế nữa, hắc ám sư cũng có ý định hợp tác với Ghoul mà cô biết Zero-sama tuyệt đối không có chuyện nhúng tay vào việc của ‘người đó’ đúng chứ?Luke nhướn mày nhìn Lucy nở nụ cười hàm ý. Học viên hai lớp vẫn đứng nhìn hai vị chủ nhiệm của mình nói chuyện này mà không dám lên tiếng. Lucy có chút nhíu mày chứng tỏ thông tin của Luke đưa ra có vẻ gây đến chút khó tin đối với Lucy.

– Cậu đang nói sự thật sao? Người đó cũng tham gia vào việc tranh giành Heart?

– Phải. Cô nghĩ tôi sẽ nói dối? Dù tôi thích gây khó dễ cho cô nhưng cô cũng biết cô là người tôi yêu thương nhất trên đời này. Zero-sama dường như có thể đem cả một nửa Heart cho con người đó. Tôi chỉ sợ điều đó thực sự xảy ra.

Luke mỉm cười, câu nói của cậu ta mang quá nhiều hàm ý. Nhiều học viên bị làm cho kinh ngạc một phen vì cái câu yêu thương kia. Lucy có chút suy nghĩ.

– Zero-sama dù có thế nào cũng không đem Heart ra cho người đó đâu. Dù sao thì người…….

– Cô dám chắc Zero-sama sẽ không làm vậy? Cô còn quá ngây thơ đấy Lucy. Dù sao thì đừng có chết. Nếu cô có chết cũng là chết dưới tay của tôi.

– Chết dưới tay cậu tôi thà tự sát không thì cũng xuống Tartarus hoặc nhờ Teddy-chan. Dù sao cũng cảm ơn thông tin của cậu Angry số 3.

Lucy nói rồi thẳng bước vào phòng thực chiến, 20 cái đứa kia đi theo vào phòng thực chiến đó. Luke nhếch miệng cười sau đó cùng lớp mình rời đi. Khi vừa đến hành lang về lớp mình thì họ chạm mặt Teddy. Luke nhìn lớp mình.

– Về lớp đi.

– Vâng thưa sensei.

Cả đám ngay lập tức về lớp. Luke nhìn Teddy rồi cả hai biến mất ngay lập tức.

Tại phòng thực chiến, lớp S-1 yên lặng nhìn Lucy.

– Đó là Angry số 3 thật sao sensei?

Natsu dường như vẫn chưa tin được đó lại là Angry số 3. Cô được biết rằng Angry số 3 là kẻ rất khó đoán, rất kiêu ngạo nhưng nhìn thấy tận mắt mới biết chỉ là người ham vui thôi có gì mà kiêu ngạo như họ nói đâu. Lucy ngồi đó nhìn cả lớp, ánh mắt dừng lại ở Natsu.

– Đó chỉ là lớp hóa trang mà thôi. Angry số 3 hoàn toàn là một người trưởng thành rồi.

– Vậy tại sao……….????

Sakura có chút không hiểu hỏi câu lấp lửng. Lucy hơi suy nghĩ một chút rồi nhìn cả bọn đang chờ đợi câu trả lời kia.

– Vì chỉ sợ mấy đứa nhìn thấy hình dạng thật của cậu ta nhất định sẽ một phen đứng tim thôi.

– Angry số 3 xấu hoắc sao?

Số 8 tò mò làm Lucy khẽ mỉm cười. Nhớ lại ngày ấy lần đầu tiên tới Trái Đất cũng như gặp được Teddy và Angry số 3 làm Lucy suýt nữa đứng tim. Một con gấu bông và một con người không biết phải dùng từ ngữ nào để miêu tả nữa.

– Angry số 3 luôn được các DA ca tụng như một nam thần không gì sánh bằng. Cậu ta là người sở hữu vẻ đẹp thật không tưởng tượng nổi, không thể dùng ngôn ngữ nào để miêu tả nữa. Lần đầu tiên tôi tới Trái Đất cũng là ngây người khi nhìn thấy cậu ta.

– Nhưng sao Angry số 3 phải mang hình dạng một thằng nhóc 8 tuổi như vậy chứ?

Nicolas cũng rất tò mò. Lucy thực sự cũng không rõ lắm về chuyện này.

– Cái đó tôi không rõ. Dù sao tôi cũng chẳng ưa nổi cậu ta, một tên lúc nào cũng thích khó dễ người khác. Thôi được rồi, dù sao tôi cũng nên kế hoạch luyện tập cho từng người một rồi, các cô cậu chỉ việc cố gắng và chăm chỉ mà thôi.

– Vâng thưa sensei.

Tất cả đồng thanh rồi chia ra luyện tập chỉ còn Lucy ngồi đó, cô nhìn Nicolas rồi bất chợt túm cổ cậu ta lại ngồi xuống cạnh mình.

– Tóc vàng có chuyện này tôi cần nói với cậu.

– Có chuyện gì sao sensei?

– Cũng không có gì đâu, chỉ là tôi mong cậu sẽ……..cố gắng luyện tập gấp đôi người khác để có thể xứng danh là con của Zero-sama.

– A, cái đó sensei khỏi lo.

Nicolas cười cười rồi đi luyện tập. Lucy đã không nói ra những lời muốn nói mà đã nuốt vào trong. Cô nghĩ chưa đến lúc Nicolas nên biết.

Trên sân thượng của học viện, Teddy và Luke đang đứng đó nói chuyện với nhau.

– Tôi không nghĩ cậu sẽ đến đây đó Luke.

– Dù sao hai người vui vẻ như vậy tôi lại không đến thì mất vui.

Luke cười cười ngồi xuống băng ghế, Teddy đứng đó nhìn về phía Luke.

– Cậu đang định làm gì?

– Đây là một trò chơi không hơn không kém đó Tedd. Hãy thử nghĩ xem, tại sao Zero-sama lại không giết toàn bộ trong khi có thể?

– Người là vì tên đàn ông sao?

– Có thể.

Luke nhún vai, cậu ta cũng vừa nói chuyện này với Lucy. Các DA đều nhận ra rằng tình cảm của Angry Zero đối với tên đó quá sâu đậm. Thậm chí…..

– Luke…tôi mong cậu đừng nhúng quá sâu vào chuyện này.

– Yên tâm đi, ngoài vấn đề liên quan đến Lucy ra tôi chẳng nhàn rỗi đến mức đó đâu.

Luke mỉm cười, Teddy chẳng hay cái tên này muốn gì nữa đây. Suy cho cùng từ trước tới giờ Angry Zero cũng hết sức nhân nhượng với tên này mặc sức cho hắn làm gì thì làm. Mà ngay khi Lucy xuất hiện hắn hoàn toàn đem tâm tư vào chuyện khiến Lucy điên tiết lên bằng được.

– Lời của số 1 hôm đó cậu cũng nghe ra hàm ý phải không Tedd?

– Tôi biết, có điều dường như số 1 đang dấu tất cả chúng ta chuyện nào đó.

– Tôi chẳng quan tâm vì dù sao hắn ta cũng là kẻ xuất quỷ nhập thần. Ngoài Zero-sama ra hắn chẳng thèm bận tâm đến bất cứ ai, bất cứ chuyện gì cả. Cậu có nghĩ hắn ta yêu Zero-sama?

Luke nhìn Teddy hỏi thử, Teddy hơi nhíu mày suy nghĩ chút ít. Cậu ta không cho rằng số 1 yêu mến Zero-sama. Thứ tình cảm đó dường như khác xa so với yêu một người.

– Dù sao thì chuyện đó nên hỏi hắn ta thì hơn. Cũng đã lâu không gặp Zero-sama, chắc cũng phải mấy chục năm rồi.

– Cuộc triệu tập này là yêu cầu tất cả có mặt đầy đủ. Tất nhiên Zero-sama tuyệt đối không được vắng mặt.

Teddy nhìn Luke, cậu ta chỉ cười cười rồi đứng dậy nhìn về phía xa.

– Cuộc chiến này thật vô nghĩa. Vì sai lầm của loài người mà sứ giả như chúng ta phải tới tận đây. Đáng lẽ nên để loài người chết hết đi thì hơn, thế giới này sẽ đẹp biết bao nếu bọn người ngu xuẩn đó không tồn tại.

– Cậu không nên nói vậy.

– Haha….so với hắc ám sư lũ loài người và pháp sư thật hèn hạ và bẩn thỉu. Nếu tất cả biết sự thật về cái chuyện đám pháp sư và chính phủ đó đang làm tôi dám đảm bảo sẽ là một vụ náo loạn kinh hoàng.

Luke cười cười. Teddy nhíu mày đầy suy tư.

– Tôi cũng không dám tin nhưng là rất lo lắng bởi vì…..

– Đúng vậy, con người tuyệt nhiên không giỏi đến mức đó, chắc chắn có trợ giúp của phe hắc ám. Dù sao tôi cũng sẽ canh chừng chúng nên cậu đừng lo Tedd. Chuyện cái vương miện đó tôi nên nói lời xin lỗi.

– Không sao, đây cũng chỉ là vỏ bọc. Tạm biệt.

– Tạm biệt.

Luke mỉm cười đứng nhìn quang cảnh từ sân thượng. Teddy đã biến mất theo cơn gió.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN